Xuyên Đến Cổ Đại Làm Giàu Dưỡng Gia!

Chương 46: Thú Nhận




Cuối cùng, Cố Du vẫn là giúp chúng băng bó vết thương, sau một ngày bận bịu, đến chiều tối rốt cuộc cũng xong.

Cố Du Cả người mềm nhũn ngã trên giường, động cũng không muốn động.

Tạ Hòe Cẩm thấy nàng mệt thành bộ dáng này cũng rất đau lòng, hắn ra ngoài đi đến phòng bếp, lần nữa đi vào trên tay đã bưng theo một chậu nước nóng.

Cố Du nghe được tiếng vang quay đầu nhìn, thấy trên tay hắn đang cần đồ vật khi không khỏi kinh ngạc.

Tạ Hòe Cẩm đặt chậu nước dưới gầm giường, nhìn nàng nói đến, để vi phu giúp nàng xoa bóp chân đi.”

Cố Du ngồi dậy, nhìn chậu nước dưới chân khẽ sửng sốt.

"

‘Tướng công, như vậy không hợp với quy củ..!”

‘Chúng ta là phu thê, còn cần cái gì quy củ không quy củ chứ."

Gần đây theo sau Cố Du Tạ Hòe Cẩm cũng học được một chút thủ thuật, xoa bóp một chút này đó cũng có thể làm.

Cố Du cảm động đến không được “ Tướng công à, có chàng thật tốt.

Tạ Hòe Cẩm không cho là đúng nói “ Câu này phải là vi phu nói mới phải, so với những chuyện nàng đã làm, Chuyện này tính là gì chứ? Du nhi, đa tạ nàng, những ngày qua, nàng vấp vả rồi" đa tạ nàng đã đến, nếu không phải là nàng, thì cái gia này không biết đã biến thành cái dạng gì rồi.

Nghe được hắn gọi mình là Du nhi, Cổ Du đột nhiên cảm thấy mặt hơi nóng,

nàng lúng túng nói “ đa tạ cái gì chứ! đây đều là những chuyện thiếp nên làm mà.....”

Đúng vậy, nghiệp là nguyên chủ tạo, cho nên nàng bắt buộc phải đối ba người này có trách nhiệm.

Tạ Hòe Cẩm kéo ghế đến bên giường ngồi xuống, nhẹ nhàng cầm lấy chân nàng đặt lên người mình.

Cố Du tay bất giác nắm chặt ga giường, căng thẳng ngồi thẳng người.

‘Không cần căng thẳng.... còn có...không cần phải vì một lý do nào đó mà làm bất cứ chuyện gì cả, nàng là nàng, không cần phải trở thành một người khác”

Cố Du ngây người, mở to mắt nhìn Tạ Hòe Cẩm.

Ngươi..... nhận ra rồi?

Tạ Hòe Cẩm ngẩn đầu, mỉm cười ấm áp nói “ không cần biết như thế nào, cho dù nàng có là ai, ta cũng không quan tâm.”



Cổ Du trầm mặt nhìn hắn.

Hai người cứ như vậy ngồi nhìn nhau một hồi, Cổ Du mới lên tiếng nói.

" Ta không giống như ngươi nghĩ...”

'Ta biết"

Tạ Hòe Cẩm nói.

Cố Du “ ngươi không sợ một ngày nào đó ta bỏ trốn à?”

Tạ Hòe Cẩm " Nếu muốn đi, nàng đã sớm đi lâu rồi, còn phí thời gian ở lại chăm sóc phụ tử bọn ta sao?”

Cố Du" còn có..."

Tạ Hòe Cẩm ngắt lời nàng “ Đừng có tự nói xấu bản thân như vậy, nàng đã rất tốt rồi.”

Cổ Du kinh ngạc, có chút không thể tin nhìn hắn.

" Du Nhi, Nàng có thể ở lại bên cạnh ta được không? cho dù sẽ không có vinh hoa phú quý giống như những người nữ nhân khác, nhưng ta chắc chắn sẽ không để nàng phải chịu khổ thêm nữa, mặc kệ tương lai ra sao, ta cũng sẽ chỉ có một mình nàng là thê tử, nhất sinh nhất thế, cả đời vĩnh sinh."

Tạ Hòe Cẩm nhìn nàng cẩn thận nói ra lời sâu trong tận đáy lòng.

Cố Du không nói gì, chỉ im lặng nhìn khuôn mặt chân thành còn có vẻ như lo lắng nàng sẽ từ chối mà khẩn trương, nhất thời có hơi hốt hoảng. Cố Du lúc này đột nhiên nhận ra một điều, bất tri bất giác, nàng giống như đã thích nam nhân này từ lúc nào rồi.

Cố Du khẽ mím môi, nàng nói “ chính là, ta không phải Cố Hoài Du....”

“ Ta biết chứ...”

“ Cho nên, ngươi không cảm thấy lạ sao? ví dụ như ta vì cái gì trở thành Cố Hoài Du?"

“ Vì cái gì?”

Cố Du “ Ta cũng không biết,...

Tạ Hòe Cẩm"..."

Cố Du méo mó “ Chính là tỉnh lại khi đã ở đây rồi, ta cũng thấy rất kỳ quái, bất quá một đều ta muốn với ngươi, Cố Du thật sự đã bị đầu độc chết, cho nên ta mới nhập vào nàng thân thể, còn vì sao có thể như vậy, ta cũng không biết... giống như có một sức mạnh gì đó kéo ta đi, lần nữa có ý thức khi, đã ở nơi này."

Nàng nói “ Ta không có cố ý chiến Cổ Du cơ thể. thật sự!”



Tạ Hòe Cẩm đau lòng nhìn nàng, Hắn biết Cổ Du thật sự đã mất rồi, tuy không có tình cảm với nhau, nhưng ít nhiều cũng từng là phu thê, cho dù nàng có hành hạ bọn họ, hắn cũng không nửa lời oán trách, bất quá nếu làm ra hành vi gì đó quá mức, hắn cũng không ngại cùng nàng đồng quy vu tận.

Chuyện Cố Du hạ độc vào thuốc của hắn, Tạ Hòe Cẩm sao lại không biết chứ?

Chỉ là hắn không ngờ đến, Cố Du của một thế giới khác lại trùng sinh ở Cố Du thân thể, trở thành Cổ Du một phiên bản mới, dù nàng có giả danh Cố Du để không bị phát hiện, hắn vẫn nhận rõ hai người.

“ Ta biết... I!”

Cố Du lắc đầu “ không.. ngươi không biết, cũng không hiểu!!”

" Ta nói thật đó!”

Tạ Hòe Cẩm “nàng có nguyện ý ở lại bên cạnh ta không?”

Cố Du chớp mắt, sao nghe cứ như cầu hôn ấy!

Nhìn Tạ Hòe Cẩm mặt mày tuấn lãng đến cực điểm, đang chờ đợi chính mình trả lời, Cổ Du ngự ý sâu xa nói.

‘Tạ Hòe Cẩm, là nam nhân của ta, huynh đừng có mà hối hận...." nếu không ta giết ngươi!!

Tạ Hòe Cẩm phì cười “ Sao phải hối hận chứ?”

Cổ Du hai tay chống ga giường áp sát đến trước mặt cùng hắn mặt đối diện nhau.

" Được, Ta đồng ý với huynh.." nàng nói " bất quá!”

“ Tạ Hòe Cẩm, nói cho huynh biết, Ta không phải Cố Hoài Du gặp chuyện chỉ biết nhẫn nhịn, nếu huynh phụ ta....ta nhất định không tha cho ngươi.”

Đôi mắt nàng trở nên sắc bén, như thể đang bàn về một vụ buôn bán nào đó rất có triển vọng, nếu đối phương rút vốn, thì sẽ lập tức cho người đi chầu diêm Vương dường như.

“ Nhìn mặt Ta không đáng tin như vậy sao?”

Tạ Hòe Cẩm cũng tiến lại gần, nhất thời mặt hai người gần sát vào nhau, Cố Du nhìn khuôn mặt tuấn lãng chết người gần trong gang tấc, hừ lạnh nói.

" Nhìn mặt huynh, ta đã biết không đáng tin rồi!”

Ai biểu sinh ra đã có hồ ly dạng, muốn bắt người ta không bị thu hút cũng khó.

Có đều...

Cố Du hừ hừ hai tiếng, nam nhân này từ nay trở đi là của nàng, ai dám có tư tưởng, sát!