Xuyên Đến Cổ Đại Làm Giàu Dưỡng Gia!
Cố Du dựa theo trong trí nhớ triều cửa thôn một đường đi đến. trước cửa thôn có cái lão bá đánh xe bò ngồi đợi, trên xe bò cũng đã có vài vị phụ nhân ngồi chờ, thấy nàng đi đến hơi lộ ra kinh ngạc.
“ Tạ gia phu lang, ngươi đây là tưởng đi lên trấn trên a?”
Cố Du khẽ gật đầu, chào các nàng một tiếng liền tiếp tục đi. những người trên xe lão bá kia thấy nàng không ngồi xe bò thì tỏ ra khinh thường.
“ Sao Tạ gia kia phu lang không ngồi xe bò a, đi đường có bao nhiêu mệt nàng không biết sao?”
“ Hừ, nghèo kiếp hủ lậu, đến một văn tiền cũng không có ngồi xe bò, ta thấy , nàng vẫn là thích hợp đi đường thôi.”
Có người nghe nàng nói thế che miệng cười khẽ, nói “ ta thấy ấy à, Mã nương tử sẽ không phải là ghen tị nàng nhan sắc đi? tuy là hơi gầy, nhưng nhan sắc cùng thân hình vẫn rất thon gọn nha, này dạng vẫn rất được nam nhân thích”
Người được gọi Mã nương tử lập tức mặt đem lại, hung hăng trừng kia nữ nhân một cái.
Ai không biết Mã nương tử lớn lên vừa thô lại béo, mặt chữ điền cũng không mấy xuất sắc, ở nhà chồng cũng không lắm được phu quân yêu thích, bất quá do nàng quá hung nên quản được gia rất nghiêm, nói như vậy chẳng khác nào lấy kim chọt nàng chỗ đau.
Lão nhân thấy hai người tựa hồ muốn xảo đi lên liền khuyên ngăn , Thế nhưng Mã nương tử vẫn là hung tợn liếc người nọ một cái.
Miệng đầy giễu cợt nói “ Vậy ngươi cần phải quản giáo tốt tướng công nhà ngươi, hắn lớn lên ưa nhìn lại tốt tính, rất được cô nương nhóm yêu thích, hôm trước ta còn thấy hắn giúp hai cái nhi tử nhà Tạ gia đâu” không cần nói rõ, ý chỉ đã quá rõ ràng.
Lý Phu Lang lập tức mặt liền đen, không chịu yếu thế nhảy dựng lên cắn ngược lại.
“ Mã Tú Quyên, ngươi đừng có mà ngậm máu phun người! liên quan gì tướng công của ta chứ?”
Mã đại nương hừ lạnh một tiếng, cũng không thèm cùng nàng nói thêm gì.
...
Từ Liễu Thụ Thôn đến trấn trên cũng không sai biệt lắm hai canh giờ, còn nếu ngồi xe bò thì sẽ nhanh chút, một canh giờ là đến nơi. Cố Du dùng hơn một canh giờ đã đi đến trấn trên.
Nhìn người đông đúc qua lại trên đường, Cố Du cũng không nán lại lâu, nàng tìm một hiệu thuốc rồi bước vào.
Tiểu nhị đang bốc thuốc cho khách thấy nàng đi vào liền nhiệt tình hỏi “ Vị này phu lang ngươi muốn bốc thuốc vẫn là khám bệnh ni?”
Trong lòng còn âm thầm cảm thán vị phu lang này quá đẹp, bất quá hơi gầy rồi.
Không phải hơi gầy mà là gầy thiếu điều thấy da bọc xương, nhà Tạ gia vốn dĩ chẳng khấm khá gì, toàn dựa ăn rau dại để sống qua ngày, không gầy mới lạ.
Cố Du trực tiếp hỏi “ chỗ các ngươi có thu mua thảo dược sao?”
Tiểu nhị nghe vậy sửng sốt, nhìn đến nàng đang cõng theo một đại sọt khi liền hiểu.
Gã hơi chần chừ nói.
“ Hiệu thuốc của bọn ta có chuyên môn cung cấp dược liệu, bất quá nếu là dược quý bọn ta vẫn sẽ thu một chút.”
Cố Du nghe vậy gật đầu, nàng tháo xuống sọt, từ bên trong lấy ra tới một ít thảo dược đã được xử lý tốt đưa cho Tiểu nhị nhìn.
Tiểu nhị cần lên xem xét một chút, tuy không phải dược phẩm quý hiếm nhưng được xử lý thật phần tốt, so với hai lão cô cô chuyên vì bọn họ xử lý thảo dược càng thêm thỏa đáng, cậu ta có chút chần chừ, dược liệu sắp thực không tồi, nếu không mua thì cũng hơi tiếc! ... còn có...
Cậu ta khẽ liếc nhìn y phục trên người Cố Du, tuy không có mụn vá , bất quá tẩy đến quá mức trắng bạch , vừa nhìn liền biết nhân gia trong nhà phổng trừng rất không tốt.
Cuối cùng tiểu nhị vẫn là mang dược liệu đi gặp trưởng quầy hỏi ý, sau khi được đáp lại liền vui vẻ chạy ra.
“ Trưởng quầy nói phu nhân toàn bộ số thảo dược này bọn ta đều mua, tất cả dựa trên thị trường giá cả , phu lang thấy sao?”
Cố Du nghe vậy mỉm cười, rất cảm kích nhìn Tiểu nhị nói “ không thành vấn đề, đa tạ tiểu ca ”
Tiểu nhị mặt đỏ lên, cậu ta xấu hổ gãi gãi đầu, song cười cười nói “ để ta tính giúp phu nhân nhé.”
Cố Du gật đầu “ Ân! làm phiền tiểu huynh đệ.”
Tiểu nhị “ Không phiền không phiền, này đều là nên làm.”
Cậu ta nhanh chóng tính xong giá cả, tổng cộng thảo dược bán được là hai lượng hai, tiểu nhị vốn muốn trực tiếp đưa bạc vụn bất quá Cố Du nói muốn đổi thành tiền đồng cậu ta lại đếm ra một ngàn hai trăm cái tiền đồng cùng một lượng bạc vụn, tiền đồng hơi nhiều, Cố Du đành lấy sọt bỏ vào trong, cuối cùng dùng thất bố bao lại.
Nàng có chút không được nghĩ, này thảo dược nhưng dễ kiếm tiền a!
Chỉ là nàng không biết trấn trên bất luận tiểu quán hay huyện thành hiệu thuốc đều có cho mình chuyên môn cung cấp dược liệu, hôm nay vẫn là nàng vận khí hảo gặp phải lão bản vừa lúc đến tham quan, lại thấy nàng dược xác thực xử lý đến hảo, cộng thêm một phen miệng lưỡi của tiểu nhị mới thành công bán đi kia thảo dược, bằng không chỉ sợ dù có xử lý tốt đến đâu cũng sẽ bị người hạ giá mua đi.
Cố Du rời đi hiệu thuốc sau liền đi vào một một cửa hàng bán gạo cùng mì. nàng mua một trăm cân gạo tẻ cùng mười cân bột mì, lại mua du dấm mễ cùng một ít vật dụng này đó, thấy nàng mua nhiều như vậy lão bản cũng hào phóng giản cho nàng một ít.
Gạo tẻ 5 văn một căn, bột mì sáu văn tiền một cân, du mễ dấm thêm vài thứ khác nữa tổng cộng hết bốn trăm sáu mươi văn. lão bản tốt tính giản cho nàng mười văn, còn lại bốn trăm năm mươi văn.
Mua xong này đó nàng lại đi vào tiện vải mua vài thất bố , ba chiếc chăn bông, cùng với ba tấm chiếu, lại hoa đi ba trăm văn.
Đồ vật quá nhiều nàng không thể mang về hết được đành thuê chiếc xe bò giúp mang trở về, trên đường lại mua thêm mười cái bánh bao thịt, hai thanh hồ lô ngào đường cùng ba cân thịt ba chỉ, cuối cùng mới Khải Hoàn trở lại trong thôn.
Hết chương 10