Xuyên Đến Bộ Lạc Nguyên Thủy

Quyển 3 - Chương 52: Cho bú




Xem qua hai hài tử trong lòng Liễu Thư liền an tĩnh, biết hiện tại thân thể mình còn suy yếu cũng không bắt buộc đứa nhỏ đặt ở trong phòng của mình, hơn nữa cô còn phải ở cữ nữa, trong phòng không thể thông gió bị cảm lạnh, đứa nhỏ thật sự ở trong này còn không tốt, vì thế thống khoái để cho Eva đều ôm bọn nhỏ đi. Đương nhiên mỗi ngày đúng giờ xác định địa điểm nhìn xem, đút sữa gì đó đều là ắt không thể thiếu, mỗi khi nhìn đến hai đứa nhỏ mình thiên tân vạn khổ sinh ra, trong lòng của cô liền mềm mại không thôi, quả thật là hôn không đủ ôm không đủ.

"Thật là thật đáng yêu." Liễu Thư tựa vào trên giường, hai hài tử cũng nằm ở bên người, Kathy trèo ở một bên, lấy đầu ngón tay đùa hai đứa bé, nhìn nhìn lại Liễu Thư, đầy mắt đều là hâm mộ: "Hai tiểu thú nhân khỏe mạnh cường tráng, hơn nữa xem ra nhất định sẽ lớn lên rất nhanh."

Thú nhân không riêng gì con nối dòng gian nan, còn có một chút trọng yếu chính là đứa nhỏ vừa sinh hạ rất nhỏ yếu, không để ý một cái liền khả năng chết non, tiểu thú nhân thì còn tốt, nhất là tiểu giống cái mới vừa sinh ra thì cần phải cẩn thận chăm sóc, vạn vạn lần chịu không nổi ốm đau. Nhưng mà hai hài tử nhà Liễu Thư đều sinh tốt, qua vài ngày dáng vẻ nho nhỏ cũng mở ra, một đám đều bắt đầu hiển lộ ra tính chất tròn trịa bánh bao, người xem nhịn không được đều muốn xoa bóp.

"Ừm." Liễu Thư thỏa mãn trả lại biểu tình mỉm cười, hiện tại cô cũng đầy lòng đầy mắt là hai tiểu tử kia, hơn nữa đang học tập tự mình chăm sóc, kỳ thực coi như là cô ôn tập, vốn cũng đã có chút kinh nghiệm, chính là còn đang ở cữ không tốt lao động thủ công. Ngược lại là Allen hiện tại đúng là người mới gặp lần đầu, chẳng qua thú nhân nhìn thì cẩu thả, học nhưng thật ra rất có hình có dáng, mỗi lần nhìn đến luôn làm cho đáy lòng cô đều vui vẻ một hồi.

"Đúng rồi, đặt tên đứa nhỏ chưa?" Gina nhìn hai đứa nhỏ, không đi lên muốn ôm, kỳ thực cô cũng muốn ôm một cái, nhưng mà thật sự lo lắng cho mình tay chân vụng về nếu ôm không tốt làm bị thương tiểu hài tử sẽ không tốt lắm.

"Đặt rồi." Tên mấy ngày nay đang thương lượng cùng Allen, thẳng đến đêm qua mới hạ quyết định xuống, nói xong chỉ vào hai hài tử trên giường nói: "Lão đại đã kêu Lotter (Lạc Đặc), đứa nhỏ kêu là Leila (Lạc Lâm)." Tên này là Liễu Thư cùng Allen cũng không phải tùy tiện lấy, hai cái tên ở trong thú ngữ đều có ý nghĩa đại biểu, ngẫu ý khỏe mạnh, bình an, cô cũng không quá yêu cầu đứa nhỏ của mình có đại tiền đồ gì, tên liền đại biểu cho ý nguyện tốt đẹp cơ bản nhất của cô.

"Ừm, không tệ." Noreen vừa nghe liền thấy hay, thấy Kathy trêu chọc cả nửa ngày, trong lòng ngứa ngáy cũng sáp lên, hai tiểu thú nhân vừa rồi tỉnh ngủ ăn no, hiện tại đangh tinh thần sáng láng, bị người đùa cũng không làm ồn, tiểu Lotter miệng nhỏ cũng không ngừng, tựa như còn đang hồi vị hương vị sữa nước trái cây vừa rồi ăn, cái miệng nhỏ nhắn Leila cũng không ngừng, không ngừng phun bong bóng, hai anh em thật ra chơi đùa thực khoái trá.

"Gina cậu vào Carmen ký quyết định khi nào thì khế ước?" Thời điểm mình mang thai hai người cũng đã rất bài bản, hơn nữa nhìn bộ dạng đại thúc Buck vô cùng chờ đợi hai người nhanh chút cùng một chỗ, sinh tôn tử tiểu báo cho hắn mang theo chơi đùa đây, hiện tại đều qua lâu như vậy, cũng nên có tin tức đi.

"Không vội." Gina thực bình tĩnh, mí mắt cũng chưa nâng một cái, tùy tay sửa sang lại một chút chăn da thú trên người cho Liễu Thư, nếu cô thật sự không thèm để ý Liễu Thư đừng nói, nhưng nhìn ngón tay cô nàng khẩn trương quấy liền biết có triển vọng, vì thế liền phá hư cười rộ lên: "Thật ra mà nói, chẳng qua không cho phép làm gần đây, tớ còn đang ở cữ đâu, cũng không thể tùy tiện xuống giường."

"Còn không gấp sao, tớ chính là nghe đại thúc Buck nói, phỏng chừng ngay trong hai ba tháng này đi, nghe nói đại thúc Buck còn muốn phòng ở nhà mình lại cất ra hai gian, còn không phải chính là chuyện tốt Carmen hai người bọn họ sắp tới sao." Kathy trước sau như một phá đám, lần này Gina không ngăn cản cô nàng, ngược lại thản nhiên liếc mắt cô nàng một cái nói: "Thực mệt cô để bụng với chuyện của ta như vậy."

"Đó là đương... ... ặc, ai để bụng, tôi chính là vừa vặn nghe được mà thôi, ai quản chuyện của cô chứ, hừ ~" vô cùng kiêu ngạo ngửa đầu, Kathy tỏ vẻ mới sẽ không nói mình thật là đặc biệt đến hỏi đâu, được rồi, cô chính là tò mò mà thôi, mà thôi.

Ở cữ phải nói là đau mà cũng khoái hoạt đi, đau dĩ nhiên là chỉ có thể nằm trên giường, cái này không được, cái đó không cho phép, nhưng mà mọi người đều nói qua trong tháng làm không tốt, nữ nhân sẽ lưu lại bệnh căn. Liễu Thư vì thân mình của chính mình mai này nên kiên trì nhất định muốn làm tốt ở cữ, bởi vậy việc gì cũng không được nên Allen phải mệt nhọc nhiều hơn. Nhưng thú nhân vui vẻ chịu đựng, còn là cái loại thí điên thí điên ấy, lại còn có một đám bạn thân Eva Alice, trong nhà cuộc sống cũng bình thường trôi qua.

Rất nhanh một tháng nằm trên giường ở cữ làm xong, hơn nữa vì làm bảo hiểm Liễu Thư còn đặc biệt nằm thêm vài ngày, đợi vừa giải phóng, chuyện thứ nhất chính là để cho Allen nấu nước tắm rửa gội đầu. May mắn hiện tại là mùa thu, nếu mùa hạ mà nói, mình liên tục hơn một tháng, tuyệt đối là tiết tấu phải có mùi.Cứ như vậy Liễu Thư cũng thay đổi hai lần nước, mới tính là hoàn toàn tẩy sạch chính mình, nga, ngược lại không phải có bao nhiêu bẩn, chủ yếu một tháng không tắm, thật sự là nên cọ rửa một bận.

Liễu Thư ra tháng, Eva thấy hai người họ chăm sóc đứa nhỏ cũng không kém, liền thu thập bao quần áo một chút liền mang theo bạn lữ cùng con trai đi trở về. Mà đã không có Eva chiếu cố Liễu Thư cũng bắt đầu học cái gì đều tự mình làm, thời gian một tháng, hai tiểu ấu tể vừa sinh hạ còn cả người hồng hào, bộ dạng đã là tiểu bao tử đứng đắn trắng trắng mập mạp tròn trịa.

Mà Liễu Thư cũng cẩn thận phát hiện hai song bào thai kỳ thực vẫn là có một chút không giống nhau, chỗ khóe mắt Lotter có một tiểu hồng chí, vừa mới bắt đầu không phát hiện, nhưng sau đó trông thấy còn tưởng rằng là bị sâu gì cắn, nhưng kế tiếp cũng không biến mất, lúc này mới phát hiện còn là viên tiểu lệ chí đây, mặt bánh bao nho nhỏ, khóe mắt còn điểm viên lệ chí, thật ra tăng thêm manh manh đáng yêu. Dien%^%dan*^*le#*#quy^_^!don~ChieuNinh

Leila thì không có lệ chí gì, nhưng mà bên cạnh khóe miệng có một lúm đồng tiền nhỏ, thời điểm cười liền xuất hiện, hơn nữa mặt nó tròn tròn bao bao, vô cùng đáng yêu khiến người yêu thích. Hơn nữa tiểu tử kia còn rất thích cười, vừa thấy được nó cười Liễu Thư liền chỉ có loại chứng cưỡng chế, vô cùng muốn thò tay bóp một cái lại một cái lên lúm đồng tiền, hoặc là chọc một cái, lại đến chính là hôn một ngụm, vật nhỏ cũng không giận, còn làm không biết mệt. Đương nhiên Liễu Thư cũng là thực bá đạo, nhi tử đáng yêu như vậy, trừ bỏ mình ai cũng không cho phép có cái ham muốn này, cho dù là Kathy bọn họ cũng không cho, khụ khụ, bọn họ không phát hiện cũng là chuyện đương nhiên, Allen đối với cái này hoàn toàn không có hứng thú, cho nên đến bây giờ mới thôi, đây là yêu thích của một mình cô.

Một tháng thời gian Liễu Thư mỗi ngày nhìn hai đứa nhỏ ăn nước quả nãi, có chút lo lắng dinh dưỡng theo không kịp, muốn để cho bọn nó uống sữa mẹ, ngay từ đầu cô không muốn cho uống sữa mẹ là vì sữa thiếu, nhưng cũng không biết có phải trong tháng làm thật tốt quá hay không, được rồi, mỗi ngày ăn ngon uống tốt, thật là rất tốt, mấy ngày nay phát hiện bộ ngực thật trướng, nặng trịch, sữa này bỏ đó cũng lãng phí còn không bằng cho hai đứa nó uống vào, sữa mẹ dù sao tốt hơn nước trái cây.

Nói tới nãi quả cô nhớ tới thời điểm Eva sinh sản đút Lỗ Cách cũng là một nước loại trái cây, hình như kêu nhũ quả, cả hai đều giống nhau là đồ ăn cho ấu tể, hơn nữa tên thực sự tương tự, hỏi Allen mới biết được, hai loại trái cây này có công hiệu mẫu tử. Hai loại cũng không phải cùng một loại trái cây, nhưng mà lại xen cùng một chỗ, nhưng mấu chốt là khi nhũ quả chín thì nãi quả chưa sinh, đợi nãi quả chín, thì nhũ quả lại suy tàn, nghe nói nếu hai loại trái cây này một ngày nào đó có thể cùng nhau thành thục mà nói sẽ là Phúc Âm đại lục thú nhân, chẳng qua đây cũng chỉ là truyền thuyết, cụ thể đều chưa có người thấy qua.

Hai loại trái cây không thể nói rõ cái nào tốt hơn, nhưng đều có sữa làm đồ ăn cho ấu tể, đôi khi dã thú cũng cần đến nó để nuôi nấng đứa nhỏ, nếu đổi một câu nói, hai loại trái cây này đều có thể xưng là 'Dưỡng mẫu' tất cả thú nhân, nuôi nấng bọn họ trải qua kỳ trẻ nhỏ.

Liễu Thư muốn cho bọn nhỏ bú sữa, Allen có vẻ rối rắm, mấy ngày nay hắn được huấn luyện ôm đứa nhỏ cũng là có hình có dáng, nghe vậy liền nhíu mi nói: "Một mình em chăm sóc hai đứa không được." Hắn vẫn không đồng ý, thời điểm sinh đứa nhỏ đã dọa hắn, tuy rằng lúc ấy cũng không mạo hiểm nhiều lắm, nhưng cho tới bây giờ hắn đều muốn Liễu Thư phải dưỡng tốt thân thể, cái khác nói sau.

"Chính là cho bú mà thôi." Cô quả thực đều muốn ôm trán, chỉ là cho bú mà thôi, còn có thể thế nào, không khỏi tức giận nói: "Lo lắng cái gì chứ, em biết một mình nuôi không hết, nhưng mà chúng ta có thể thích hợp cho ăn một ít, cũng không phải nói chặt đứt nước nãi quả của bọn nó."

Allen liếc ngực Liễu Thư một cái, sau đó lỗ tai có chút hồng, gần đây hình như thật là trướng lớn rất nhiều đâu.

Cho dù ánh mắt hắn lại mịt mờ thế nào, Liễu Thư vẫn cảm giác được, sau đó chính là mặt tối sầm, liếc trắng mắt nói: "Hiện tại thấy được đi, đều đã trướng muốn chết, nếu không cho bú thì em phải nặn ra, còn không phải muốn lãng phí." Dien*dan*le*quy*don Chieu#^#Ninh}{|)&@#@

"Vậy... được rồi..." Điều chỉnh sắc mặt, Allen áp chế tâm tư trong lòng mình toát ra, lại nói hắn thời gian đã rất lâu cũng không cùng một chỗ với Tiểu Thư, thật tình là gian nan chết người.

Một khi đã đồng ý Liễu Thư nói cái gì cũng muốn cho bọn nhỏ bú sữa, bằng không trướng đến cô thật khó chịu, lúc này không phải thời điểm đến giờ đứa nhỏ muốn ăn cái gì liền ôm tiểu tử Lotter kia lại đây, để cho nó hút sữa. Mấy ngày nay ngực Liễu Thư đều trướng căng khó chịu, có đôi khi còn có thể tràn ra một ít. Mẹ con tương liên, cái mũi tiểu Lotter ngửi ngửi thử một cỗ hương sữa không đồng dạng như vậy, cộng thêm bình thường được Liễu Thư ôm ở trong ngực cũng quen hương vị, nó cũng không bài xích, hơn nữa biểu đạt vui mừng, đầu nhò củng lên phía trước một cái, thực tiêu chuẩn ngậm chặt.

"Hí..." Cảm giác đau đớn trên ngực, cúi đầu vừa thấy thì ra là tiểu Lotter hút nửa ngày một chút sữa cũng chưa hút được, tuy rằng tiểu tử kia còn đang bám riết không tha nhưng mà Liễu Thư ngược lại trước chịu không nổi, lần đầu tiên nuôi nấng đứa nhỏ, bị hút sữa đều là rất đau, nhưng lại không nhất định hút ra.

"Đừng cho nó ăn." Cũng nhìn ra Liễu Thư đau hoảng, Allen muốn ôm đứa nhỏ đi, nhưng cô chính là không muốn, bất mãn trừng mắt liếc hắn một cái: "Đừng, lần đầu tiên đều như vậy, tiểu hài tử sức nhỏ, hút không ra... được..."

Mấy chữ Liễu Thư cuối cùng trực tiếp là rặn phun ra, ai nói cho cô đây là cái tiết tấu gì, cô chỉ nói hút không được, không phải nói để con nào đó làm giúp có được không.

Cảm giác được vừa rồi ngực bị nhi tử hút qua hiện tại bị bên khác bị một cái miệng ấm áp ngậm lại, tuy rằng đây cũng không phải lần đầu tiên, nhưng mà lại làm cho cô xấu hổ không thôi, đứa nhỏ còn đang ở đây, tuy rằng bọn nó đều còn nhỏ, nhưng mà...