Xuyên Đến Bộ Lạc Nguyên Thủy

Quyển 3 - Chương 4: Đậu nành.




Ôm lấy tâm tư tìm được thứ tốt, Liễu Thư dùng thị lực đều là 2.5 của mình, chuyên chú mà cẩn thận nhìn chằm chằm, như vậy một phen tìm kiếm không có gì khác, nhưng rau tể thái thật đúng tìm không ít, nhìn phía sau tràn đầy một giỏ, co rút khóe miệng vùi đầu tiếp tục.

"Hí, đau quá." Không chú ý một cái, ngón tay đã bị một mảnh lá cây mang theo răng cưa cũng cắt qua, máu tươi trong nháy mắt liền tràn ra vài giọt, Liễu Thư vội vàng nhét ngón tay bị thương miệng trong mút vào. Gina chú ý tới tình huống của cô bên này liền lo lắng tiến lên, kéo qua ngón tay cô xem, không đồng ý nói: "Sao cô sơ ý như vậy, may mắn không phải rất nghiêm trọng." Miệng vết thương bị Liễu Thư hút hai cái tuy rằng còn chút vết máu tràn ra, nhưng đã không còn chảy nữa, Gina cũng tốt xấu cũng yên tâm, muốn xé miếng da thú cột lại thì bị Liễu Thư ngăn cản.

"Không có gì cùng lắm thì chỉ là miệng vết thương mà thôi, cột lấy, trời nóng như vậy, miệng vết thương còn không nhất định khỏi đâu, cứ như vậy là được, tớ không đau." Liễu Thư mỉm cười nói, cô tự nhận không là người được nuông chiều, thời điểm ở quê quán loại miệng vết thương này một chút cũng không để ý.

"Vậy cô cẩn thận một chút, muốn còn như vậy, đừng nói chúng ta, Allen sẽ lo lắng." Nghĩ mấy ngày nay, bộ dạng Allen quan tâm cô, Liễu Thư cũng trong lòng có cân nhắc, liên tục gật đầu nói: "Tớ hiểu được, xem giỏ của tớ đều đầy, tìm một vài thứ liền trở về đi."

Gina gật gật đầu, vì phòng ngừa Liễu Thư lại ra trạng huống, đặc biệt tự mình lấy giỏ lại đây, cách gần chút nhìn, để trông chừng cẩn thận, đừng lại xuất hiện chuyện gì nữa.

Liễu Thư cũng chỉ chuẩn bị tìm chút này nọ, mắt thấy thời gian không còn sớm, giỏ của mình cũng tương đối rồi, ngẫm lại liền từ bỏ. Đương nhiên cô giải thích gì cả, cô cảm giác hơi mệt, muốn trở về nghỉ ngơi một chút, thầm nghĩ mình hiện tại thật là rất không đủ lực, vừa đứng lên.

Động tác đứng lên cứng ngắc lại, mắt Liễu Thư thẳng tắp nhìn chằm chằm một phương hướng trên mặt đất, đợi khi Gina cảm giác thấy không quá thích hợp, liền thấy người trước bộ dáng ngây người, mắt cũng không chuyển một chút nhìn một phương hướng, trong lòng kỳ quái cũng đi qua xem: "Cô nhìn cái gì vậy?"

"Thực sự không ngờ." Thật cẩn thận vươn tay, bộ dáng đó giống như sợ động tác của mình hơi lớn hơn một chút sẽ xuất hiện biến cố gì đó.

Dùng ngón trỏ ngón cái nhặt lên trên đất một quả đậu nhỏ, Liễu Thư trừng mắt mắt tỉ mỉ quan sát hồi lâu, cuối cùng rốt cục có thể đánh nhịp, đây thật là đậu nành, hơn nữa đậu này còn là chủng loại vô cùng no đủ, hạt no đủ mượt mà, có thể lớn hơn trên địa cầu, có lẽ nấu chín cũng sẽ ăn vô cùng ngon.

"Đây là cái gì?" Gina đột nhiên có loại dự cảm, cô nhìn đến những thứ Liễu Thư tìm, mỗi lần đều sẽ làm cho người ta kinh hỉ, hiện tại cảm thấy hứng thú đến với một quả đậu nhỏ như vậy, da đầu của cô đều bắt đầu tê dại, chẳng lẽ...

"Đậu tương đó." Không nghĩ tới hứa nguyện thật sự có thể như nguyện nha, mới vừa vặn định hy vọng tìm được ngũ cốc hoa màu một trong số đó, bây giờ còn thật sự cho cô tìm được rồi. Nghĩ đến đậu tương, Liễu Thư liền nghĩ tới, sữa đậu nành, đậu hũ, đậu tương xào, còn có mầm đậu, không nghĩ cũng không sao, vừa đặc biệt nghĩ tới thì nước miếng dừng đều dừng không được, rất muốn ăn, nhịn không được rồi.

Nếu không còn lý trí, Liễu Thư quả thực hiện tại liền muốn ăn luôn một đậu tương trong tay này rốt cuộc còn tự chủ, lúc này mới buông lỏng tay đang gắt gao nắm chặt lấy hạt đậu tương, giống như là sợ nó trốn thoát vậy. Hiện tại cô cũng không có tinh thần đầu giải thích cho Gina, chỉ là lắc lắc đậu tương nói với cô ấy: "Đừng động rau dại, trước giúp tớ tìm đậu tử này rồi nói sau, đây là đồ ăn rất tốt, mau tới giúp tớ."

Gina không có tư thế đần độn nhũn ra như Kathy, nhưng mà trong lòng cô lại biết, bình thường thứ Liễu Thư coi trọng, đều là cô cùng quý giá, xem ra sự thật đã chứng minh rồi, giống như khoai lang, nhân sâm núi rừng, đều là như thế. Cho nên lúc này cũng không nói hai lời, ngồi xổm xuống cùng nhau tìm đến, bộ dáng đó hình như còn muốn cẩn thận hơn Liễu Thư.

Như vậy tìm một hồi, Liễu Thư thật đúng ở chung quanh mặt đất lại tìm hơn mười hạt đậu tương thành thục, Gina kinh nghiệm ít hơn, chỉ tìm mấy hạt, nhưng hiện tại muỗi có nhỏ cũng là thịt, Liễu Thư là một chút cũng không thèm để ý. Lấy qua bọc nhỏ cột ở bên hông, đều thật cẩn thận bỏ đậu tương vào đó, hiện tại cô cũng chỉ có thể hy vọng là mùa đậu tương, những hạt này cô đều quyết định lưu làm mầm móng, vạn vạn là không thể ăn, thật đau lòng, đây thật là một câu chuyện bi thương.

"Hai người các cậu ngồi xổm ở đây tìm cái gì vậy?" Kathy sớm nhìn bên này không thích hợp, nhíu mày qua xem náo nhiệt, nhưng mà thấy hai người họ hình như đang tìm cái gì, vì thế cũng hưng phấn lên.

"Ăn ngon." Liễu Thư cũng không ngẩng đầu lên, chỉ quăng ba chữ.

"Thật sựà." Mắt vùng vụt sáng ngời, đối với cật hóa, ba chữ này đều có ma lực hơn gì khác, không nói hai lời cuồn cuộn xắn tay áo lên sẽ chiến đấu hăng hái.

Nhưng mà Kathy đến thật đúng có chút tài năng, thế nhưng để cho cô nàng tìm ra được mầm đậu tương, Liễu Thư cũng là đầu óc nhất thời không chuyển kịp, phát hiện đậu tương trên mặt đất, thì cứng nhắc tìm a tìm trên mặt đất, hoàn toàn đã quên đậu tương có cơ thể mẹ.

Nhưng mà cho dù là tìm được mầm đậu tương cũng đáng tiếc, đậu mầm này đã già đi, trong vỏ cũng không thừa bao nhiêu hạt đậu, hơn nữa đại bộ phận có lẽ không phải thành thục rơi xuống đất, chính là bị chim chóc gì đó ăn, nhưng cho dù như thế cũng không ít, Liễu Thư liền như thần giữ của, ngồi ở trên mặt một tảng đá, đang cầm một nắm đậu tương cẩn thận đếm.

"Hai mươi ba, hai mươi tư... Một trăm mười tám..." Đếm xong, gương mặt của cô cũng kỳ quái, giống như không biết rốt cuộc là nên lộ ra biểu tình vui sướng hay là thất vọng, cuối cùng hình ảnh trên mặt dừng lại vẻ phức tạp, khẽ thở dài lắc đầu nói: "Thật đáng tiếc, chỉ một trăm hạt." Ngay cả nấu bát đậu tương ăn cũng không được, khụ khụ, đương nhiên đây là mầm móng, mầm móng.

"Đậu tương là làm sao?" Tìm nửa ngày, Kathy rốt cục thì nhớ tới, tìm cái đậu tương này rốt cuộc làm sao, tuy rằng nói là có thể ăn, nhưng vừa rồi cô thử xem, đậu này cũng thật cứng rắn, cho dù nấu chín ăn, có vẻ hương vị cũng không phải tốt lắm đi, cô nàng có quyền vẫn duy trì thái độ hoài nghi.

"Đương nhiên là ăn rồi, có thể làm cái gì ăn ngon, đến lúc đó cậu có thể ăn không dừng được." Liếc mắt Kathy một cái, Liễu Thư hiện tại chính là coi đậu tương làm bảo bối, nhưng mà cũng không giả, đậu tương này cũng thật là một bảo vật. Nghĩ đến mai này có thể ăn được gì đó, nước miếng a nước miếng, kỳ thực Liễu Thư chú ý nhất là, có đậu tương chẳng phải là có thể làm tương đậu nành rồi sao, có tương là có thể bôi ở trên thịt mặn, ăn tương thịt rồi, hít, không được, không thể nghĩ nữa, cô thật sự thèm.

Nhìn bộ dáng Liễu Thư mắt phóng lục quang, nước miếng tí tách, Kathy cùng Gina vây xem hiếm khi ăn ý lui về phía sau từng bước, hai mặt nhìn nhau, thế nhưng đồng thời lòng có ưu tư, không có biện pháp vừa rồi Liễu Thư thật sự là... ực, có vẻ bất đồng, các cô vẫn là ở cách xa một chút thì hơn.

Có thu hoạch lớn là đậu tương này, cũng không tìm rau dại gì nữa, đương nhiên cái đó và các cô đã tìm đủ rồi, cũng là một nguyên nhân. Thời điểm trở về lại nhìn sạp xiêm áo hai ngày nay của mấy cô, Alice đã sớm bận rộn, mà Allen bọn họ cũng đã trở lại, đều đang hỗ trợ, hơn nữa đều có mặt xử lý thịt để ăn, có vẻ thiếu chính là mấy người họ.

Allen mới vừa trở về, không nhìn thấy Liễu Thư đang do dự muốn đi tìm xem hay không, mắt sắc nhìn đến ba người trở về, vui sướng liền nghênh đón, tay chân tự nhiên mà lưu loát lấy qua giỏ trên tay Liễu Thư, nắm cả cô vừa đi vừa hỏi: "Có mệt hay không, có đói bụng không?"

Cười với Allen, tìm được đậu tương (đậu nành), cũng đừng nói Liễu Thư có bao nhiêu vui vẻ, tinh thần đều nhảy múa, lắc đầu vui vẻ nói: "Em không sao, ha ha, em tìm được ăn ngon rồi."

"Vậy sao, vậy là tốt rồi." Đối với Liễu Thư nói ăn rất ngon, Allen không quá để ý, mặc kệ như thế nào, chỉ cần cô cao hứng là được, vì thế thực thuận theo gật đầu, thuận theo.

Liễu Thư bất mãn, nghiêng liếc mắt nhìn hắn một cái, còn thật sự nói lần nữa: "Em thật là tìm được ăn ngon, ừm, thức ăn giống như khoai lang." Đậu tương có thể làm thành rất nhiều chế phẩm đậu, hơn nữa dễ bảo tồn, quê quán trước kia thời điểm dùng đậu tương mài thành bột đậu tương, làm ra bánh bao đậu tương còn có thể làm món chính mà ăn.

"Thật sao?" Có thể đánh đồng cùng khoai lang, Allen cũng rất để ý, chổ tốt của khoai lang, toàn bộ lạc Dực Hổ đều có thể cảm giác được, ít nhất đoạn thời gian có khoai lang đó bọn họ săn bắn thoải mái rất nhiều, mọi người ít nhiều đều có thể ăn cơm no, cho dù thú nhân vẫn là cần thịt ăn để duy trì, nhưng tốt xấu là mỗi người chịu đói.

Hiện tại lại tới một cái nữa, mắt Allen đều tỏa sáng, mắt nhìn Liễu Thư cũng như nhìn một trân bảo thế gian hiếm có nào đó, à, đương nhiên, Liễu Thư đối với hắn mà nói không thua gì trân bảo, thậm chí muốn càng quý giá hơn. Nếu không phải chung quanh lui tới nhiều người, hắn quả thực liền muốn ôm lấy người mà quay một vòng, để phát tiết một chút tâm tình cao hứng, rốt cuộc là nhịn xuống.
Bốc ra một hạt đậu tương nhỏ, tiến đến trước mặt Allen để cho hắn xem: "Đây là đậu tương, tác dụng thật nhiều, có thể làm ra rất nhiều ăn ngon, hiện tại em chỉ có một chút, sau khi trở về chúng ta liền khai khẩn đất đai trồng xuống, không cần qua bao lâu là có thể ăn được." Nhớ rõ chu kỳ đậu tương cũng không phải quá lâu, mấy tháng là được đi, cũng không quá nhớ rõ.

Allen nào quản mấy thứ này, chỉ cần đậu này là dùng tốt là được, cười sờ sờ đầu tóc Liễu Thư ngốc: "Em xem rồi làm thì tốt rồi, nhưng mà ít như vậy, muốn chúng ta đều đi tìm một chút hay không." Chỉ một trăm hạt, cũng quá ít đi.

"Không cần." Nói tới cái này Liễu Thư liền thoáng vẻ mặt đau khổ: "Ba người chúng ta tìm thật lâu đều không tìm được gốc mầm đậu tương thứ hai, em nghĩ hẳn là ngẫu nhiên nẩy mầm lớn lên, hiện tại có thể có nhiêu đây thực sự tốt lắm, cùng lắm thì trên đường trở về lưu ý nhiều hơn là được."

"Ừ, như vậy cũng tốt." Allen có cũng được mà không có cũng không sao gật gật đầu, cũng nghĩ là, về sau mặc kệ làm sao bên ngoài thì mắt đều phải phóng sáng một chút, hắn cảm thấy mình phải nhiều tìm được một dạng đồ ăn giống đậu tương, Liễu Thư hẳn là sẽ rất cao hứng. Hắn liền nghĩ bộ dáng của cô mỗi ngày đều vui vẻ, còn hắn không biết tình huống, tìm nhiều vài lần không phải được sao, chung quy sẽ mèo mù gặp phải chuột chết.

Nhóm giống cái đều đã trở lại như vậy liền bắt đầu thôi, lò nấu hai nồi cũng chưa châm, một nồi nấu canh, nấu là canh xương lớn, đương nhiên thịt cũng không thiếu. Lần này Alice là làm đủ lớn, nguyên liệu cũng thả đầy đủ hết, thời gian mới nấu một chút mà thôi, hương vị liền vô cùng khiến người ta thèm ăn,. Người khác thì không biết, dù sao Liễu Thư bị thèm không thôi, vì cứu vãn hình tượng của mình, cô cũng đành phải vùi đầu xử lý rau dưa v.v.

Một nồi nước nguyên liệu khác Alice đều chuẩn bị rất tốt, hơn nữa cô ấy còn rất thông minh làm cái nồi uyên ương, cũng không biết rốt cuộc cô nàng dùng cái gì để ngăn cách cái nồi, như vậy một bên cay, một bên canh suông, chu đáo là căn cứ vào khẩu vị mỗi người có thể lựa chọn ăn.

Động tĩnh lớn như vậy, rất nhanh liền hấp dẫn rất nhiều tới, kỳ thực một ngày cuối cùng này mọi người cũng đã trao đổi gì đó đều không còn bao nhiêu, còn lại cũng chính là lưu lại ở bộ lạc Dực Xà để nghỉ ngơi một phen mà thôi, cho nên động tĩnh của bọn họ bên này, muốn không dẫn người chú ý cũng khó, nhưng đây đều là bọn họ mong muốn, cho nên ai cũng vui sướng hài lòng.

"Đây rốt cuộc là làm sao?" Có người tò mò, làm đồ ăn trước mặt mọi người, nhưng mà không đến mức đi, chẳng lẽ còn muốn ăn cho bọn hắn nhìn.

"Thơm quá, canh này là làm như thế nào, rất muốn ăn." Cũng sắp giữa trưa, mọi người đều đói bụng, làm thơm đồ ăn như vậy, tuyệt đối là quyến rũ sâu thèm ăn của người ta.

"Cái nồi kia là cái gì vậy, thế nào chia làm hai nửa, còn là màu sắc không đồng dạng như vậy." Có người chú ý tới nồi uyên ương tồn tại.

"Khụ khụ, cảm ơn mọi người tới đây, chúng ta là bộ lạc Dực Hổ." Vội ho một tiếng, Kathy oán hận cắn răng, vừa rồi mấy người các cô trừ bỏ Liễu Thư đều đang thương lượng có phải nên nói hai câu nói hay không, nhưng mà Alice đang bận rộn làm ông chủ, cô cũng đã bị sắp xếp ra, Liễu Thư bị Allen nhìn thật kĩ kìa, cho nên cũng chỉ có mấy cô, cuối cùng, mọi người đẩy đến đẩy đi, Kathy đã bị đẩy ra.