Song thai năm tháng thật là làm cho người ta vô cùng chú trọng, ngay cả Allen hiện tại đã cực kỳ rút ngắn thời gian đi săn bắn, đại bộ phận đều lui xuống để ở bên cạnh Liễu Thư, kỳ thực vốn cũng không cần như vậy, nhưng mà hắn kiên trì, Liễu Thư cũng không có biện pháp, may mà mấy người Alice thường xuyên đến với cô, Allen cũng có rảnh rỗi đi bận cái khác.
Liễu Thư hiện tại đã bắt đầu làm quần áo hài miệt cho tiểu bảo bảo trong bụng, dù sao có hai đứa, về sau có thể chiếu cố, bây giờ vẫn nên chuẩn bị sớm thì tốt, nhưng mà đều là vật nhỏ cũng không tính là khó làm, hơn nữa trong đó còn có Eva là người lão luyện, cô ấy cũng đã hứa hẹn qua, quần áo tiểu hài tử, cô ấy bao hết, cho dù nói như thế, nhưng Liễu Thư cũng muốn tự mình làm vài món.
Cho dù đường may của cô không phải rất tốt, nhưng là tâm ý của mẹ làm, hơn nữa cô còn có ác thú vị, trong nhà có rất nhiều da thú, không thiếu đồ tốt, da thú lông xù lại không khỏi làm cho cô nghĩ đến quần cái loại áo trẻ con sinh đôi kết hợp trước kia, tưởng tượng một chút đứa nhỏ của mình mặc vào, thật là đủ loại manh.
"Ai, đúng rồi nhóm tiểu thú hậu viện nhà cậu, thú lắm lông lại cắt một lần mao lông, gà lông xanh đều đang đẻ trứng, ngay cả bốn con chim thầm thì cậu chuẩn bị làm sao bây giờ, đều giết ăn?" Kathy vừa giúp đỡ Liễu Thư cho nhóm tiểu thú trong chuồng ở hậu viện ăn một lần, lúc này đi tới liền hỏi.
Liễu Thư ngừng việc tay trong, nhìn về phía Kathy, cô ấy không nói thì không để ý, hiện tại ngẫm lại thật đúng là không phải biện pháp, mao lông nhóm thú lắm lông thật dài lại cắt mao lông một lần, năm nay hai lần rồi, lần này dài mà không cắt vừa vặn có thể qua mùa đông, nhưng mà sang năm hẳn là có thể cắt ba lượt.
Còn gà lông xanh đẻ trứng đều có thể đẻ trứng đương nhiên phải lưu trữ kỹ, mỗi ngày hai trứng cũng tốt, hơn nữa sinh đứa nhỏ xong trứng này dễ dàng tiêu hao nhất, đứa nhỏ còn nhỏ cũng chỉ có thể ăn thức ăn mềm nhuyễn như trứng thôi. Gà lông xanh không thể động, nhưng mà chim thầm thì, đều là công, không có mẫu thật sự làm cho người ta thực khó xử, muốn giết lại luyến tiếc, nhưng mà ba con công thú lắm lông là cô chuẩn bị làm thịt hai con ướp chế làm đồ mặn. Chim thầm thì luyến tiếc cũng giết hai con đi, cũng vừa lớn vừa béo như vậy, nếu lưu trữ qua mùa đông, một mùa đông qua đi có lẽ cũng chẳng còn thịt, thiệt thòi lớn.
Suy tư luôn mãi rồi có kết quả, Liễu Thư cũng liền gọn gàng dứt khoát nói ý tứ của mình, cáo này không ngoài dự đoán của Kathy, nhưng mà nghe xong vẫn là chậc chậc miệng nói: "Mấy ngày hôm trước nghe nói trong rừng có mẫu chim thầm thì kêu, hiện tại đúng là kỳ chúng nó động dục, cậu nói bốn con chim thầm thì công nhà cậu bộ dạng béo phì lực lưỡng, không chừng còn có thể làm cho người ta coi trọng, tự mình đưa lên cửa đấy." Nói cái gì vậy hả, Liễu Thư vừa bực mình vừa buồn cười, liếc cô nàng một cái không để ý tới nữa.
Kathy cũng không thèm để ý, nhìn xem lại nói: "Tớ cảm thấy cậu muốn giết thú ngay tại mấy ngày nay là được, tiếp qua hai tháng nữa thì phải thu hoạch, sau đó đều đến cuối thu mọi người cũng muốn chuẩn bị đồ ăn qua mùa đông, có lẽ đều không có thời gian, đến lúc đó chúng ta không đến mà cậu cũng không phương tiện, không bằng thừa dịp lúc này sớm một chút đều làm mọi chuyện cho xing."
Alice thấy Kathy rốt cục nói chuyện đáng tin, ngừng tay may giầy nhỏ, gật đầu đồng ý: "Tớ thấy như vậy cũng tốt, dù sao cũng là nhàn rỗi, hơn nữa ướp chế xong, cũng sẽ không hư hỏng, vừa vặn giết một ít cậu còn có thể dưỡng tiểu ấu tể một ít, cái này luôn sẽ không phí bao nhiêu sức của cậu."
Nghe hai người họ nói như vậy, Liễu Thư cũng hiểu được có lý, cũng không có nghĩ nhiều nữa, lúc này liền đồng ý, vì thế không dây dưa, thừa hôm nay khí trời tốt, nấu nước nấu nước, bắt thú bắt thú, ma đao ma đao, thật sự bắt đầu giết, tốc độ đó đánh dấu gạch thẳng, làm cho cô đều bái phục.
Nghe nói cô muốn làm thịt gia thú ướp chế đồ mặn, một đám người ào ào đi tới, Gina Mia Noreen tất cả đều đã chạy đến, sau đó đều xắn tay áo lên làm, cuối cùng ngược lại bản thân Liễu Thư chẳng còn việc gì để làm. Không có biện pháp, vừa muốn động thủ giúp làm việc lập tức đã bị người thật cẩn thận nâng qua một bên, lời nói thấm thía kêu cô phải nghỉ ngơi, ám chỉ cô đừng thêm phiền, sau khi xong trước khi đi còn nhét trên tay cô một mâm trái cây thịt làm đồ ăn vặt, rất có tư thế kêu ăn ngon đợi nhìn bọn họ làm là được.
Thấy mình bị coi là quốc bảo mà dưỡng, lòng Liễu Thư đột nhiên có ưu sầu, kỳ thực cô muốn đấu tranh, nhưng mà tất cả phản kháng đều bị đả kích không có hiệu quả, cuối cùng cam chịu thành thật ôm mâm đựng trái cây gặm luôn, còn thỉnh thoảng chỉ huy người làm việc một chút, cuộc sống thật sự quá sảng khoái. Diendanlequydon~ChieuNinh{}@$#^& D^d^l^q^d
Hai con thú lắm lông hai con chim thầm thì, còn có một con gà lông xanh, gà lông xanh có hai con công, Liễu Thư muốn giữ một con làm giống, sang năm còn muốn lại gia tăng cũng không vội cái này. Vì thế năm con thú cho vài người bận việc, một người hạ một ba hai cái thì hoàn thành, đợi khi mổ bụng tẩy rửa Liễu Thư vì dưỡng thai còn có mùi máu tươi rất nặng vốn không nhìn. Nhưng mà lại để cho bịn họn đều giữ lại nội tạng, hôm nay có thể ăn lòng ruột xào, hơn nữa gan đều có thể ướp chế, làm chút đồ ăn nhẹ cũng không tệ.
Sauk hi về phòng cô cũng không phải cái gì cũng không làm, tìm ra vài cái bình lớn, năm ngoái vừa tới cũng không có cái bình, ướp chế gì đó chỉ có thể hong gió, hiện tại không giống với, có bình gốm, có thể đặt trong bình, đợi cho ướp chế tương đối rồi còn có thể lấy ra đi phơi nắng ở thời tiết có thái dương, có thể để dành càng lâu. Nhớ rõ trước kia trong nhà ướp chế mùa đông, còn ăn đến đầu xuân vẫn chưa hết, cho nên hiện tại Liễu Thư liền chiếu theo như vậy mà ướp chế đồ mặn.
Bên ngoài bận khí thế ngất trời, Liễu Thư một mình ở trong phòng, chuyển động nửa ngày lại thấy buồn ngủ quá, gần đây cô đặc biệt hoàn toàn thể hiện ra phụ nữ có thai, ăn ngủ nhiều nhiều, tính tình còn có tư thế tăng vọt, hiện tại mệt nhọc cô cũng không chịu đựng, trong bụng có hai đứa đây, vẫn là kiềm chế chút thì tốt. Vì thế rửa mặt trèo trên giường một chuyến, còn chưa nghĩ cái gì, thế là liền ngủ vù vù, Mia tiến vào vừa thấy, buồn cười không thôi, tiến lên nhẹ tay nhẹ chân đắp kỹ chăn cho người ta, kéo rèm cửa sổ lên che khuất ánh sáng bên ngoài, thế này mới lại khe khẽ đi ra ngoài, cũng thuận tay đóng cửa.
"Đang ngủ ở trong phòng." Mia thu thập là gà lông xanh, gà so sánh với con khác đều nhỏ hơn, thu thập mau, sau khi xong các nàng lo lắng Liễu Thư ở trong phòng một mình nhàm chán, kêu cô đi xem, không nghĩ tới cô ngủ rồi.
Nghe được Liễu Thư đang ngủ, mọi người liếc mắt nhìn nhau một cái hiểu ý cười, sau đó ba chân bốn cẳng ướp chế tốt đồ mặn đều chuyển vào trong hầm, làm xong hết thảy Alice đột nhiên nói: "Tớ nhớ ra rồi, đồ ăn trong nhà Tiểu Thư mấy ngày hôm trước không phải thu hồi sao, cậu ấy nói lưu lại một bộ phận bỏ vào hầm, còn có chút ít cậu ấy muốn ướp, hiện tại vừa vặn cùng nhau làm đi."
Đề nghị này không ai cự tuyệt, cho nên đợi Liễu Thư vừa tỉnh lại cũng sắp chạng vạng, nhìn những người khác đều trở về, chỉ để lại Eva mang theo Lỗ Cách ở đây, đứng dậy mơ mơ màng màng nói: "Các cậu đều chuẩn bị tốt à, đa tạ."
"Chẳng những chuẩn bị tốt, dưa muối cậu muốn ướp cũng xong rồi." Eva buồn cười nhìn cô hiếm khi mơ hồ, cho dù đã chứng thật còn có chút ngạc nhiên nhìn nhìn bụng của cô, lòng nghĩ hai đứa nhất định phải có một cục cưng là giống cái, như vậy Lỗ Cách nhà họ là có thể liền dự định một bạn lữ từ bé.
"A, như vậy... thật ngại quá." Liễu Thư cả kinh, mơ hồ cũng trôi qua, mở to hai mắt nhìn cô: "Các cậu sao lại như vậy, có mệt hay không?" Thấy ngượng ngùng, tựa như từ lúc mình có cục cưng rồi, mọi người trong bộ lạc đối với cô hết sức chiếu cố.
"Chúng ta ai với ai chứ, ngượng ngùng cái gì, tộc nhân một bộ lạc nên như thế, hơn nữa cậu đáng giá." Mặc kệ là thú nhân hay là giống cái, bọn họ đều chặt chẽ nhớ rõ cực khổ cùng ân tình, thời điểm Liễu Thư chưa tới bộ lạc là bộ dáng gì, hiện tại lại như thế nào, có lẽ không phải công lao một mình cô, nhưng thật là cô mang đến.
Liễu Thư càng đỏ mặt, nhưng cũng biết tính tình mọi người, lời khách sáo dư thừa vốn không cần nói, nói nhiều lại sẽ không tốt lắm, có vẻ khách sáo. Khi hai người nói chuyện bên ngoài truyền đến tiếng vang, Eva cười nói: "Xem ra là Allen đã trở lại, tớ đi đây, trong nồi nấu canh cho cậu, trưa rồi cậu khẳng định đói bụng, cậu có thể đói bụng đừng bị đói hai hài tử."
Biết cô ấy là lo lắng Allen trở về nấu cơm không kịp mới nấu canh trước, Liễu Thư trong lúc nhất thời cũng không biết nói cái gì cho phải, chỉ có thở dài một tiếng, sờ sờ đầu nhỏ Lỗ Cách nói: "Đúng rồi lần trước tớ đưa cho cậu đàn mộc làm đồ cho nó, làm tốt cho Lỗ Cách mang theo để dưỡng người."
"Đã biết, nhưng mà đầu gỗ đó thật đúng là thơm, đặt ở trong phòng cũng tốt." Eva còn rất thích đàn mộc đó, lại nói tiếp vài câu tán gẫu.
Allen mở cửa phòng ra liền nhìn thấy hai người tán gẫu như vậy thật sự ăn ý, nhìn kỹ xem bộ dạng Liễu Thư hình như rất tốt, gật gật đầu với Eva: "Hôm nay mọi người vất vả." Vừa rồi hắn đã biết mấy giống cái đều làm giúp gần xong việc nhà hắn, hắn thực cảm kích. ChieuNinh~^&*dien~dan~lequydon{}:D^d^l^q^d
"Đều là người trong nhà, nói nhiều như vậy làm gì." Eva liếc mắt nhìn hắn: "Ta phải đi về, Liễu Thư vừa mới tỉnh nhất định đói, trong nồi có canh cậu bưng lại đây cho cô ấy uống, hiện tại nấu cơm là không kịp rồi." Lỗ Cách dần dần lớn lên, Eva cũng càng ngày càng có phong phạm hiền thê lương mẫu.
Vừa nghe Liễu Thư còn bị đói, Allen cũng không cố nói cái gì cùng Eva đang, gật gật đầu liền đi phòng bếp múc canh, Eva cũng thuận tiện ôm Lỗ Cách đi rồi, Lỗ Cách đã có thể nói, thời điểm nhìn thấy Allen còn giòn tan hô một tiếng chú, Allen vui vẻ vuốt đầu nhóc nói lần khác chuẩn bị ăn ngon cho nhóc.
Tựa như là bởi vì mình phải làm cha rồi, Allen càng ngày càng thích tiểu hài tử, phương diện này nhất là ở thời điểm đối mặt Lỗ Cách, càng thêm rõ ràng, mỗi lần thấy một màn như vậy, Liễu Thư liền suy nghĩ cục cưng bọn họ sinh ra hắn ngốc ba ba này rốt cuộc sẽ ngốc thành bộ dáng gì nữa mới phải.
Eva đi rồi Allen chỉ chốc lát sau liền bưng một chén canh trở về, Liễu Thư liền bưng uống, có lẽ là thực đói bụng, mấy ngụm to liền uống sạch sẽ, ợ to vang dội thế này mới cầm chén trả lại cho Allen.
"Lại ăn một chút." Thấy Liễu Thư ăn ngon, Allen còn muốn làm cho cô ăn thêm một ít.
"Không cần, đợi ăn cơm thôi." Vẫn là ăn cơm ăn no dạ dày.
Allen cũng không miễn cưỡng, cười cười nói: "Anh đi làm cho em ăn."
Thấy hắn đi, Liễu Thư cũng không muốn lại nằm xuống, liền rời giường, đợi lát nữa ăn cơm ở trên giường cũng không tốt.
Đến mặc quần áo chuẩn bị múc nước rửa mặt, mới đi đến sân vừa vặn nhìn thấy trong viện xếp một đống gì đó ngổn ngang.
"Ồ, đây là..."