Xuyên Đến Bộ Lạc Nguyên Thủy

Quyển 3 - Chương 104: Có thai




"Tớ, tớ không sao... ụa..." Một câu nói còn chưa dứt lời, Kathy lại xoay người mạnh mẽ nôn.

"Này, đêm nay cô ăn cái gì, sao lại phun thành như vậy?" Gina lúc này cũng là cả mặt lo lắng, lo lắng nhìn xung quanh vẫn nhìn không thấy bóng dáng Vu y tới đây liền càng sốt ruột: "Đến, trước giúp đỡ cậu ấy ngồi xuống, sẽ không phải là cảm lạnh chứ?"

"Cũng không nhất định đâu." Liễu Thư lại bưng bát nước ấm tới, nhíu mi nhìn có điểm không chịu thua kém nói: "Ngày hôm qua tớ còn trông thấy cậu ấy xuống dưới nước nghịch nước đấy, tuy rằng đang giữa hè không sợ lạnh, nhưng nước cũng rất lạnh." Nói xong lắc đầu, ngồi xổm người xuống theo.

Kathy cuối cùng là hòa hoãn lại, hữu khí vô lực tựa vào trong lòng Alice, nhìn về phía Liễu Thư đưa nước qua khoát tay hổn hển hai cái mới nói: "Tớ đói bụng."

"..." Đây là người vây xem đồng loạt không nói gì.

Alice vẻ mặt hắc tuyến, nhịn không được nhẹ giọng mắng: "Đều là khi nào rồi, còn ăn, ăn, chỉ có biết ăn thôi, cậu quả thực chính là..." Tức đến nói không ra lời.

Những người khác cũng không thực nói gì: "Không phải cậu vừa phun sao, thế nào lại muốn ăn hả, cậu có thể nuốt xuống sao?"

"Chính là vì vừa nôn hết mới muốn ăn đó, tớ vốn đã đói bụng, còn chưa ăn được hai ngụm đâu, liền phun ra toàn bộ, hiện tại lại đói bụng." Nói còn rất có lý, làm cho người ta lắc đầu buồn cười rất nhiều thật đúng đi làm này nọ cho cô nàng ăn.

"Cậu xác định sau khi cậu ăn xong sẽ không nôn nữa sao?" Vừa vặn trong khay vừa rồi Kathy ăn còn có thịt, Liễu Thư bưng tới liền muốn đưa cho cô nàng, nhưng vừa nghĩ lại do dự, lùi về nhíu mày nhìn cô ấy.

"Tớ..." Kathy đang chuẩn bị muốn nói ăn rồi nói sau, nhưng mà khay cách không qua xa mùi theo gió đến, nhất thời trong dạ dày lại buồn nôn một phen, quay đầu lại bắt đầu ói lên ói xuống, lần này cũng không còn gì để nôn ra, tất cả đều là nước vàng, thẳng đến khi Kathy nôn đắng miệng, khó chịu không thôi

"Vu y đến đây, Vu y đến đây."

Không biết ai hô một tiếng, đang lúc mọi người đều không biết làm sao thì cũng như tìm được người tâm phúc tất cả đều nhìn lại chỗ đó, không sai, đúng là Eva dẫn Vu y tiến đến. Liễu Thư chớp chớp mắt, không nghĩ tới vị tế tự tộc trai ngọc cũng ở đó, xem ra hẳn là tại bộ lạc Dực Hổ ở chung cùng Vu y rất không tệ.

"Đến, đều tránh ra, để cho ta tới nhìn xem." Vu y đến gần trừ bỏ vài mấy người Liễu Thư thì đám người xem náo nhiệt đều tách ra toàn bộ.

"Vu y ngài mau nhìn xem, cậu ấy cũng không biết ăn nhầm cái gì, nôn thành cái dạng này, thực khiến người ta lo lắng không thôi." Alice mặt mày nhăn nhó, đỡ Kathy dựa vào trong ngực.

Liễu Thư đứng lên nhường vị trí cho Vu y, nhìn Vu y cẩn thận xem tình huống cho Kathy, lại nhìn bộ dạng suy yếu này của Kathy một cái, đột nhiên trong lòng toát ra cái dự cảm, khóe miệng không tự chủ được liền kéo ra ý cười.

"Nhìn ra chút gì à?" A Thước Na trông thấy cười hỏi.

Liễu Thư thoáng sửng sốt lắc đầu: "Chỉ là có chút hoài nghi mà thôi, cũng không thể chắc chắn, vẫn là Vu y nhìn rồi nói sau."

"Vu y con không sao chứ, chỉ là ăn hỏng bụng mà thôi, không có việc gì, có việc gì chứ." Miệng nói là không sao cả, nhưng trong lòng Kathy bắt đầu không yên, chưa từng trải qua việc này nha, thật tình thật lo lắng nha.

Vu y chuyên tâm nhìn, không quan tâm Kathy, người sau ngượng ngùng cười cười, quay đầu mếu máo với Alice.

"Vu y..."

Thẳng đến khi Vu y ngừng tay mấy người Gina mới hỏi ra miệng.

"Con đó." Vừa thu lại tay, Vu y liền vỗ nhẹ xuống đầu Kathy, tựa như có điểm hận cô nàng không không chịu thua kém.

"Con, con con..."

"Được rồi cũng đừng lo lắng, nó rất tốt, chẳng những không có việc gì còn là kinh hỉ." Nói xong Vu y trước hết nhịn không được bật cười.

Mắt Liễu Thư sáng lên khóe miệng mở rộng ý cười, tựa như không ngoài dự liệu.

"Kinh hỉ." Vừa nghe hai chữ này, phàm là nhóm giống cái sinh qua đứa nhỏ đều có dự cảm, sau đó các trong mắt đều tiêm nhiễm ý cười.

"Đúng vậy, Kathy nha, con đều đã có thai hơn một tháng, vốn cũng sẽ không có phản ứng lớn như vậy, nhưng con đầu tiên là có chút cảm lạnh, bình thường ăn cơm lại mau, mới sẽ khiến cho buồn nôn lớn như vậy, sau khi trở về nhất định phải kêu Abby hầm chút canh cho con bồi bổ nhiều hơn. Còn có phải ở chỗ ta lấy chút dược trở về, uống mấy bát liền không sao nữa, bình thường tự mình chú ý chút là được."

Đại hỷ sự bộ lạc vừa sắp có thêm tiểu ấu tể, Vu y vô cùng cao hứng, nhịn không được liền bắt đầu lãi nhãi Kathy nhiều hơn, chỉ là bà nói tận hứng, nhưng đương sự đã bị tin tức này đập choáng váng đã lơ mơ rồi.

"Con, con có, có tiểu ấu tể?" Đây quả thực là niềm vui ngoài ý muốn nha, Kathy đang bị cái này đập đều không thể phản ứng bình thường. Một lần ngày trao đổi trước đó vận khí tốt đổi lấy được hồng anh quả có thể khiến cho đề cao lực sinh dục, nhưng mà ăn xong vẫn cũng chưa lôi kéo cô một cái, bằng không sao lại lằng nhằng tới bây giờ.

"Kathy em làm sao vậy, có phải sinh bệnh hay không, Vu y thế nào rồi?"

Người tới không phải người khác, đúng là Abby, vừa nghe Kathy gặp chuyện không may lúc này liền từ đống lửa trại khác nhanh chóng chạy tới, đã cũng là chính chủ, Liễu Thư quyết định sẽ không trách tội hắn, dù sao người ta đều là vui mừng vừa làm cha thôi.

"Nó rất tốt, nhưng sau này cũng nên cẩn thận, nó ngày thường ấy liền thích kêu gào sơ ý, lại nhảy tới nhảy lui, sau này thì không được, không vì cái gì khác nhất định phải vì ấu tể trong bụng nó suy nghĩ." Dứt lời liền thở dài một tiếng, rất có điểm như cảm thán: "Nháy mắt các con đều trưởng thành, một đám ngay cả đứa nhỏ đều có, ừm, xem ra ta cũng già đi."

"Vu y ngài cũng không già, đúng rồi khi nào thì ngài thu vào người thừa kế kế nhiệm, còn tìm thú nhân tốt nha." Gina Mia đều tiến lên một trái một phải đỡ Vu y, làm nũng khoe mẽ.

"Được được được, các con nha." Nói không để ý, Vu y liếc mắt trừng nhìn hai người một cái cũng không đáp lại.

"Cái gì, cái gì?" Abby bị bánh lớn tin làm cha này đồng dạng đập choáng váng, bộ dáng trợn mắt há hốc mồm còn rất buồn cười.

Liễu Thư phốc cười một tiếng, sau đó nghiêng đầu nhìn Allen, ý cười ngâm ngâm nói: "Lúc trước thời điểm em mang thai anh cũng là cái biểu tình này, chẳng qua so với anh ta thì ít nhất đẹp mặt hơn chút, nhưng đều thực ngốc."

Allen thật không ngờ sẽ nói đến trên người mình, dừng lại, nâng tay ngăn lại bả vai Liễu Thư: "Anh nghĩ khi đó tâm tình của anh là giống cậu ấy."

Liếc mắt Abby, lúc này hắn đã hoàn hồn, lập tức liền ôm Kathy lên, nếu không phải chung quanh nhiều người, phỏng chừng hắn có ôm người chuyển động vài vòng ý niệm trong đầu, cuối cùng vẫn là Kathy la hét choáng váng đầu hắn mới từ bỏ, cười hớ hớ liếc mắt nhìn mọi người một cái, trực tiếp tỏ vẻ muốn đi theo Vu y lấy dược, xong trở về chuẩn bị tốt cho Kathy.

Vu y cũng lý giải suy nghĩ trong lòng hắn, sau khi cười gật đầu thực sự mang theo hắn đi rồi, người sau liền ôm trong lòng nàng dâu cùng ấu tể tương lai hạnh phúc đi theo.

"Đến đến đến, chúc mừng bộ lạc chúng ta lại thêm người, mọi người đều uống." Gina ôm một vò rượu liền bắt đầu rốt cho một người lại một người.

Thước Mỹ Lệ Na Nhã Na Ny cũng đều là lần đầu tiên đến bộ lạc Dực Hổ, hiếm khi ngày trao đổi lúc này đây để cho các cô mở rộng tầm mắt, chẳng những nhiều người đến bộ lạc, các cô còn gặp được hải tộc trong truyền thuyết, nhất là bộ lạc Dực Hổ biến hóa cực lớn, càng làm cho các cô sợ hãi than liên tục. Lúc này xem mọi người nâng chén kính rượu lẫn nhau, cũng biết cái này hình như là lễ nghi bản bộ lạc, từng người nhìn nhau cười, cũng đứng lên nâng chén theo.

"Cụng ly!" Sau một tiếng mọi người ngửa đầu uống cạn.

Liễu Thư rất cao hứng, mình thế nhưng dung nhập tập tục lễ nghi uống rượu cho nơi này, có vẻ mọi người còn rất thích ứng.

Hôm nay vốn thật cao hứng, tuy rằng sắp phải ly biệt cũng làm cho trong khoảng thời gian này cùng người bộ lạc khác thực sự có vài phần giao tình có chút không nỡ, nhưng có việc của Kathy mọi người cảm xúc hưng phấn cũng đề lên rất cao, rượu nho cũng nâng cao hứng thú của mọi người, uống rượu tại nhà, uống nhiều, cũng làm cho người ta ấm áp đốt cháy lên.

"Tớ thực cao hứng cậu ấy." Alice uống khá nhiều rồi, người cũng hơi hơi say, miệng bắt đầu nói nhiều.

"Đúng vậy, chờ đợi lâu như vậy." Gina cũng cảm khái rất nhiều.

Liễu Thư yên lặng uống vào hai ngụm rượu, gật gật đầu phụ họa cũng không nói nhiều, kỳ thực cũng biết mọi người cao hứng vì Kathy thì cao hứng nhưng trong lòng chỉ sợ cũng có rất nhiều mất mát, đây là Alice Gina đã ký khế ước còn có Laura lâu nhất, đều thời gian ký khế ước cùng bạn lữ gần gần nhau, thậm chí sớm hơn, ai cũng muốn có ấu tể, đầu tiên là Liễu Thư, giờ là Kathy, các cô ấy chỉ sợ càng nóng vội.

Nhớ tới cây hồng anh quả trồng ở hậu viện, thời điểm đầu xuân liền nhìn thấy kết vài quả xanh, nay cũng đã lớn lên, trong xanh lại phiếm hồng, đợi cho trái cây này hồng thấu thì cũng liền hoàn toàn thành thục, cô chính là để dành cho cho đám bạn thân đây.

Có chút hư hỏng cô gì cũng chưa nói, điển hình đến lúc đó muốn cho kinh hỉ.

Cười thầm hai tiếng sau đó nghiêng đầu nhìn, chậc chậc, mấy người Carmen Đạt Nhĩ thích rượu lôi kéo Allen ở một bên chuốc say.

"Ai ai, mấy người các anh có chừng có mực chút có được không?" Liễu Thư đen mặt tiến lên kéo Oman ra còn muốn rót rượu, nói thật, tuy rằng rượu nho này là cô mày mò ra, có lẽ vị uống cũng không ngon như chính tông, nhưng độ cồn tuyệt đối không thấp nha, Allen lại là lần đầu tiên uống loại độ cao này, uống không say mới là lạ đấy.

"Đừng đau lòng, chúng ta chính là cao hứng một chút." Noah cười hì hì ôm vò rượu cọ Liễu Thư, lại đụng đến Allen bên người, vừa muốn đấu rượu cùng hắn.

"Đều uống say rồi." Allen rõ ràng cũng say, lại rót nữa, thật sự say chết rồi, về nhà cô làm sao chăm sóc chứ.

"Yên tâm chúng ta nhất định cẩn thận đưa trở về cho em." Carmen lúc này tuy rằng vẫn là một gương mặt lạnh tê liệt của hắn, lại sinh ra động tác so với dĩ vãng muốn dũng cảm hơn nhiều.

"Cậu đừng có gấp, cứ để bọn hắn uống đi, kỳ thực đi gần đây tâm tình Carmen không tốt lắm, vừa vặn để cho hắn thả lỏng một chút." Gina kéo Liễu Thư qua, vừa ngồi vào lại nói đến.

Một điểm cô liền hiểu được: "Là vì chuyện bộ lạc Dực Báo? "

"Xem ra các cậu đều hiểu được rồi." Một tay bưng bát rượu, một tay kia phiền não níu cỏ trên đất, nửa ngày xa xôi thở dài: "Buck a ba rời khỏi bộ lạc Dực Báo nhiều năm như vậy, có lẽ cũng rất muốn về xem, Carmen tuy nói bởi vì tớ cũng không muốn, cũng đừng quên, hắn rốt cuộc là Dực Báo, tớ hiểu biết, hắn cũng muốn đi xem."

"Cậu thì sao?" Loại tình huống này, Liễu Thư không tốt nhúng tay, đây là chuyện nhà Gina.

"Nếu tớ kiên trì mà nói, tự nhiên là hắn sẽ lưu lại, nhưng mà Buck a ba không chừng muốn đi theo, dù sao hiện tại Carmen cũng thành gia, ông có thể cũng đủ yên tâm." Lắc đầu nhìn về phía các thú nhân đang cười nháo bên kia, khóe miệng kéo ý cười: "Chỉ là như thế, hắn sẽ không vui."

"Quên đi." Duỗi thắt lưng mỏi, Liễu Thư hừ hừ hai tiếng, vỗ vỗ lấy bả vai Gina: "Mặc kệ cậu đi đâu, những bằng hữu chúng ta đây cũng sẽ không quên cậu là được, hơn nữa cho dù cậu đi theo cũng không có việc gì, coi như đi du lịch là được, như vậy đối với các cậu thực sự mới có lợi, nghe nói có thể thả lỏng tâm tình, sau đó..."

"Sau đó thế nào?" Gina lé mắt nhìn lại.

"Hắc hắc... Nghe nói như vậy có vẻ dễ dàng hoài đứa nhỏ." Trước kia ở địa cầu không phải có sao, người ta không sinh được đứa nhỏ áp lực lớn cũng là một nguyên nhân, thoải mái thả lỏng một cái, đột nhiên đã tới rồi.

"Thật hay giả?" Cô thật đúng có vẻ quan tâm cái này.

"Tớ sẽ nói láo sao? Chủ yếu là áp lực tâm lý của cậu lớn, tớ còn chuẩn bị đi tỉ mỉ khai đạo cho Alice và Laura một chút đây." Nói xong liền cười rộ lên: "Cậu xem, Kathy cả ngày vô tâm vô phế, lúc này không phải nhanh hơn các cậu đó sao."

Gina không được tự nhiên, chu miệng: "Cái này cũng không nhất định, cô nàng ấy chính là ăn hồng anh quả."

"Ừ, không tin thì thôi chứ sao." Xem bên kia còn muốn uống, cô quyết định không thể nhịn, vẫn đi ngăn cản lại mới được, đứng dậy muốn đi.

"Ai ai, vậy... tạm thời trước tin đi." Liễu Thư bình thường làm việc có vẻ đáng tin, Gina ngẫm lại độ tin cậy vẫn rất cao, nhưng vẫn nhăn nhăn nhó nhó làm bộ trừng mắt dựng mày: "Nếu không có tác dụng, hay dùng hai đứa nhỏ nhà cậu để đền là được."

"Vừa vặn, tớ ghét bỏ hai đứa nhóc quỷ đó, tặng không cho cậu cho khỏe." Cười ha ha, lưu loát đứng dậy đi nhanh qua chỗ thú nhân bên kia.

"Cậu mà bỏ được." Tặng không, ai tin nha.