Xuyên Đến Bộ Lạc Nguyên Thủy

Quyển 3 - Chương 100: Tụ hội.




Tiễn bước đám người A Tư, Liễu Thư cùng Allen cũng đều từng người có việc, người trước dỗ hai hài tử đi ngủ sẽ đi ngủ trưa, còn người sau thì lại nhìn bầu trời sắc còn sớm nên dọn dẹp một chút một ít việc nhà, sau đó trực tiếp đi đến phía sau núi, nơi đó tường còn chưa chơi đùa xong, vừa vặn hiện tại có thời gian có thể làm nhiều một ít.

Đợi Liễu Thư dỗ xong đứa nhỏ từ trong phòng đi ra phát hiện bát cơm bồn đồ ăn đặt ở phòng bếp lưu trữ từ bữa cơm giữa trưa đều được rửa sạch sạch sẽ cất kỹ, phòng bếp cũng quét tước sạch sẽ, lại nhìn thấy sân cũng được quét một lần, hiện tại xem thực sự là rộng mở trong vắt, khóe miệng hơi hơi khếch ra ý cười. Sau khi nghe được động tĩnh hậu viện suy nghĩ lại nâng bước đi qua, sau đó quả nhiên liền nhìn thấy Allen đang bận việc ở trong viện phía sau, một bên khác tuyết viên đứng ở phía dưới cây hồng anh quả ngẩng đầu nhìn xung quanh. Nhành cây rậm rạp lắc lư, ở trong lúc ngẫu nhiên nhìn thấy bóng dáng trắng đỏ chợt lóe mà qua, hai tiểu thú nhà mình xem ra ở chung cùng tuyết viên Allen mang về thực hòa hợp đi.

Không nhìn Tiểu Bạch cùng Tiểu Hỏa nữa, gần đây hai đứa nhỏ của mình liền chuẩn bị trốn đi, xem ra trong lòng vẫn vô cùng trống rỗng, mà Liễu Thư hiện tại cũng không muốn quan tâm hai đứa này. Dù sao trước lạnh nhạt rồi nói sau, thật sự phải cho hai đứa này một cái giáo huấn thật kỹ, miễn cho lần sau còn không biết nặng nhẹ như vậy, nghĩ xong thật sự không hề xem động tĩnh bên kia, mà là lập tức đi tới Allen bên này.

"Cơm nước xong cũng không nghỉ ngơi thêm một hồi." Đi lên trước Liễu Thư chuyển tảng đá từ trên đất đưa qua, miệng cũng nhỏ giọng quở trách.

Allen sớm phát giác Liễu Thư đến đây, vừa định chào hỏi không nghĩ tới bản thân cô tới trước, vội vàng vươn tay tiếp nhận tảng đá, đứng thẳng dậy cười cười: "Anh không ngại, dù sao cũng nhàn rỗi, không chuẩn bị tường cho tốt anh còn ngủ không được đâu." Allen có đôi khi còn rất cố chấp, lúc này Liễu Thư cũng rất thông minh không so đo cùng hắn, cũng không tiếp lời nói của hắn nói sang chuyện khác đến.

"Nơi này bẩn, em cũng đừng tới đây." Lại thay hai tảng đá Allen khoát tay về phía Liễu Thư nói: "Em đi trong phòng nghỉ ngơi đi, nơi này không có bao nhiêu việc, anh làm một hồi liền xong thôi." Buổi chiều thái dương cũng là rất lớn, chỉ công phu như vậy bản thân Allen đều là một thân mồ hôi, tự nhiên là không muốn Liễu Thư ở trong này bận rộn dính một thân mồ hôi bùn.

Liễu Thư tự nhiên là không chịu, lắc đầu cũng không nghe hắn nói, trong tay vẫn chuyển tảng đá cho thú nhân, bộ dáng đó thực cố chấp, Allen hoàn toàn không có biện pháp với cô, đành phải không nhắc tới nữa, nhưng mà động tác trên tay lại nhanh hơn rất nhiều, có đôi khi không đợi Liễu Thư đưa tảng đá qua thì bản thân hắn đã bắt đầu, xem tư thế đó chính là chuẩn bị không cho giống cái cơ hội hỗ trợ.

Liễu Thư dừng tay lại, hơi có chút bất đắc dĩ xem thú nhân bận rộn, cũng biết ý tứ của hắn, đây là tính làm xong toàn bộ, không để cô cơ hội nhúng tay nha, vừa bực mình vừa buồn cười lắc đầu, giận dữ nói: "Anh chậm một chút, em không làm là được."

Thấy cô thật sự không động tác nữa, Allen thật đúng là thả chậm tốc độ, thành thật làm cho Liễu Thư nhìn mà thực bất đắc dĩ.

Thú nhân cho dù là thả chậm tốc độ cũng rất mau, như vậy một bức tường hơn hai ba giờ sau cũng là hoàn toàn hoàn công, trong lúc đó Liễu Thư cứ như vậy ở bên cạnh nhìn, thỉnh thoảng rót chút nước đưa qua, mà thú nhân cũng không có biện pháp với cô, chẳng qua hai người như thế cũng rất hài hòa.

Làm xong hết việc vặt vãnh hai người cũng đều nghỉ ngơi, trong hậu viện có mấy cái ghế đôn gỗ, còn đều là phía dưới mái che nắng, vừa vặn làm địa phương nghỉ tạm.

"Những thứ này đều là em xử lý?" Nhìn gia thú trong chuồng thú hậu viện, thời điểm buổi sáng Allen hỗ trợ cho ăn liền phát hiện con nào cũng được nuôi nấng rất tốt, nghĩ cái nhà chỉ có Liễu Thư còn mang theo hai hài tử càng thêm thể hội không dễ dàng, trong lòng cảm thán rất nhiều càng còn nhiều hơn là đau lòng áy náy: "Về sau đều để anh đến làm là được rồi, nhất là những việc nặng này." Đánh vỡ trái tim hắn tưởng có phải Liễu Thư lại mệt nhọc hay không.

"Được." Cười dung mạo cong cong, Liễu Thư cũng không cự tuyệt Allen đề nghị.

Tuy rằng Allen hiện tại cũng không có trí nhớ dĩ vãng, nhưng giữa hai người ở chung không có bao nhiêu ngăn cách, sóng vai mà ngồi chỉ vào nhóm gia thú lớn nhỏ trong viện liền thỉnh thoảng giảng chút cho thú nhân chuyện tình qua lại. Ví dụ như nói mấy con thú lắm lông đó vẫn là Allen bắt cho cô, Tiểu Bạch cũng là thú lắm lông sinh ra, mặt khác còn có việc vặt vụn vặt khác, dù sao một người nói một người khác nghe, hai người cùng bổ sung cho nhau, không khí không cần nói rất ấm áp.

"Khi ở tộc trai ngọc, mặc dù nhớ không nổi nhưng trong lòng luôn có vướng bận." Allen cũng bắt đầu nói chuyện của mình.

Thấy Allen nhắc tới tộc trai ngọc, trong lòng Liễu Thư vừa động, ngón tay vén sợi tóc rơi hai bên má, ra vẻ lơ đãng nghiêng đầu nhìn hắn, trong miệng hỏi: "Người tộc trai ngọc tộc đến hình như địa vị đều rất cao trong tộc, thế nhưng ngay cả tộc trưởng cũng đến đây."

Allen không lắm để ý: "Lan Kỳ mới nhậm chức, rất coi trọng đối với tộc trai ngọc phát triển." Còn cụ thể Lan Kỳ đối với lần này hắn không biết, nhưng tóm lại cũng không có chuyện gì của hắn, nên quan tâm vẫn là bản thân tộc trưởng, Allen vừa nói tùy ý cũng không thèm để ý.

Liễu Thư nháy mắt mấy cái cười cười lại nói: "Ừ, còn tế tự tương lai thì sao? Không phải người thừa kế tế tự tương lai bộ lạc sao, tới nơi này được chứ?"

"Cô ấy?" Allen sửng sốt, trong ánh mắt Liễu Thư thẳng nhìn chằm chằm lắc đầu nói: "Anh không rõ ràng lắm, nếu không anh đi hỏi Lan Kỳ một chút đi, người là hắn mang tới đây, hắn rõ ràng." Allen nói thực tùy ý.

Liễu Thư dừng một chút, ánh mắt nhìn chằm chằm mặt Allen, người sau cũng đối diện với cô, hai người ánh mắt giao hội, nửa ngày sau cô cười cười lắc đầu nói: "Không cần, em chỉ là tò mò mà thôi, cũng không phải thực muốn biết, có lẽ là tới nghiên cứu thảo luận cùng nhau với Vu y một chút cũng không nhất định."

"Có lẽ vậy." Gật gật đầu, Allen cảm giác có chút kỳ quái, nhưng Liễu Thư đều đã nói như vậy hắn cũng không đến hỏi nữa.

Sau đó hai người lại ở trong này làm chút việc, đợi thời điểm nghỉ tạm đủ liền cùng nhau trở về, phỏng chừng hai hài tử đều tỉnh rồi, cũng mau chân đến xem, sau đó bởi vì mai là ngày trao đổi Liễu Thư có vài thứ tốt đều phải sửa sang lại, vừa vặn bạn lữ hai người cùng nhau bận việc, dù sao là không khí ấm áp không thôi.

Vốn ngày trao đổi chính là ngày hôm sau, nhưng mà kế hoạch cản không nổi biến hóa, ngày hè thời tiết thật là thay đổi bất thường, hôm qua tinh không vạn lí, buổi sáng hôm nay vừa mở cửa chính là mây đen dầy đặc, không qua một hồi đã mưa to rơi xuống. Sân nơi trao đổi khẳng định là xếp ở bên ngoài, hiện tại hạ mưa lớn như vậy nhất định là không được, tộc trưởng Lôi Đức cùng rất nhiều người sau thương lượng, chỉ có thể định ra sau vài ngày thời tiết tốt rồi nói sau, bằng không như vậy không tốt trao đổi không nói, cũng không thể tận tâm, những người khác không ai phản đối.

Mưa rơi cũng có chuyện tốt, vừa vặn có dịp rảnh rỗi, Oman làm ông chủ mời khách, cũng là đón gió vì Allen, nếu có ngày trao đổi thì còn có vẻ mọi người bận rộn đều không có bao nhiêu rảnh rỗi, hiện tại hạ mưa to nhưng ăn cơm ở trong phòng tuyệt đối là không có vấn đề. Thời điểm Eva đến gọi người Liễu Thư liếc mắt nhìn Allen một cái nói: "Chúng ta chuẩn bị một chút đi thôi?"

"Được." Allen gật đầu đáp lời, người quen thuộc hắn đó có thể thấy được, dưới bề ngoài nghiêm trang của hắn hiện tại là thực khẩn trương, nhịn không được cười lên một tiếng, Liễu Thư nháy mắt mấy cái nói: "Không cần lo lắng đều là bạn thân ngày xưa, nhất là Oman ca ca của anh, sau khi trở về đều không có cẩn thận nhìn xem anh đâu, lúc anh mất tích thì lo lắng cũng không ít hơn em."

Có lẽ là được an ủi, Allen thở sâu cũng nhếch lên khóe miệng: "Được, anh đã biết."

Lúc đi là giữa trưa, trời mưa nhỏ chút, bộ lạc phần lớn đều có rất nhiều đá vụn, đi ởi trên đường cũng không phải thực gian nan, hai người một tay ôm một đứa nhỏ đi dưới ô lớn, ô tự nhiên là Liễu Thư mày mò ra, nhưng bộ lạc cũng có người nghĩ tới. Trước kia mưa rơi mọi người chỉ dùng lá cây rất lớn để đội, sau đó Liễu Thư lưu tâm mọi người cùng nhau dùng da thú làm, xem như hoàn thành.

Lúc đến mọi người gần như đã đến đông đủ, kỳ thực cũng không có bao nhiêu người, đều là Allen quen biết tại bộ lạc, thú nhân tự nhiên là huynh đệ Ngả Đạt Abby, còn có mấy người Phách Nhĩ Noah Carmen Đạt Nhĩ Sander, giống cái tự nhiên là bạn lữ từng người bọn họ.

"Đến đây nào." Kathy tiến lên một bước, đến bây giờ cô nhìn đến Allen liền một hai mặt, bây giờ đối với hắn vẫn rất ngạc nhiên, nhất là phương diện trí nhớ này.

Kathy mau, nhưng vừa mới đi một bước đã bị Abby túm trở về, không đợi cô nàng kháng nghị liền nhìn đến có người còn nhanh hơn cô, không phải Oman thì còn có ai.

Oman vẫn lo lắng ngóng trông, vừa thấy bóng dáng Allen, cho dù là thú nhân lại thô kệch thế nào thì lúc này đều có chút cảm giác lệ nóng doanh tròng, Oman đầu tiên tiến lên đến gần Allen, bình tĩnh nhìn người một lát lâu.

Trong lòng có cảm ứng, Allen cũng nhìn người, trên mặt Oman có vài phần tương tự cùng hắn, không có gì bất ngờ xảy ra đây là anh trai ruột của hắn, huyết duyên đến từ thú nhân nói cho hắn, đây là không lộ chút sơ hở.

"Tốt, tốt, tốt." Đánh giá Allen từ trên xuống dưới, thấy em trai của mình thật sự rất tốt, Oman liên tục gật đầu, liên tục nói vài chữ tốt, bàn tay to còn vỗ vài cái ở trên đầu vai Allen, có thể thấy được cảm xúc kích động trong lòng.

Allen tùy ý hắn, kỳ thực trong lòng hắn cũng là cảm xúc quay cuồng, nhưng mà bên ngoài không ngừng luyện mặt nên của hắn thành mặt tê liệt, lúc này ngược lại thật ra không hiện, chẳng qua ánh mắt là không lừa được người khác, mấy người quan sát liếc mắt nhìn nhau một cái, đều là hiểu ý cười, tảng đá lớn trong lòng cuối cùng buông xuống. Allen cho dù là quên trước kia, nhưng đối với bọn họ cũng không phải hoàn toàn không có phản ứng, phương diện này xem Liễu Thư cũng không có bao nhiêu ai oán thì liền cũng biết, bọn họ ở chung đã nhiều ngày khẳng định là rất tốt.

Hai an hem Oman và Allen ôm nhau hồi lâu mới buông ra, loại tình cảm anh em giữa thú nhân càng thêm trực tiếp, hai người nhìn nhau cười, cảm tình lập tức đã tới rồi, đối với điểm này Liễu Thư còn rất ghen tị Oman. Tuy nói rằng Allen đối với cô thực sự không sai, nhưng mà vẫn có cảm giác vẫn là kém một chút, ừm, được rồi, trước kia là nước chảy thành sông, hiện tại tương đương bắt đầu một lần nữa, cảm luôn tươi mới có thừa, khác thì hơi không đủ.

"Đều đến đông đủ thú nhân mấy người ngồi tâm sự trước, cũng nướng thịt đi, còn lại chúng ta tự mình đến là được." Eva thấy hai anh em ôn chuyện xong, liền đề nghị.

"Được." Những người khác toàn không phản đối.

Liễu Thư đều đẩy Lotter Leila đến bên người Allen: "Anh cũng trông kỹ hai đứa nó, đừng để cho tụi nó đi ra ngoài, bằng không khẳng định muốn chơi bùn." Hai đứa nhỏ càng lớn càng gấu, làm a mẹ thực quan tâm.

"Yên tâm đi." Allen còn kém không có vỗ ngực cam đoan.