Xuyên Đến Bên Anh Để Yêu Anh

Chương 6




Gần đến ngày thi học kì Hoàng càng bận rộn. Cậu phải cân bằng giữa việc học và việc ở bên giúp Hùng hồi phục.

Lúc Hoàng về đến nhà hai vị bác sĩ đã chuẩn bị ra về. Cậu tranh thủ hỏi thăm tình hình của Hùng.

- Vị nhà cậu đang tiến triển rất tốt. Cậu không cần lo lắng đâu.

- Cảm ơn bác sĩ, nếu có gì cần chú ý cứ nói với tôi.

Sau khi tiễn hai bác sĩ đi cậu đi tìm Hùng. Vừa vận động ra nhiều mồ hôi nên anh đã đi tắm trước. Hoàng ngồi trên giường anh chơi điện thoại. Tiếng phòng tắm mở ra. Hùng đi đến bên cạnh cậu:

- Đừng cúi sát màn hình, cận thị.

Hoàng nghe giọng anh thì ngẩng lên, cười.

- Xong rồi hả, hôm nay chúng ta ra ngoài ăn đi.

- Tại sao lại ra ngoài ăn vậy?

Hoàng cười tươi:

- Hôm nay sinh nhật tôi a, chúng ta đi ăn đồ ngon.

Hùng ngạc nhiên, anh vậy mà quên sinh nhật cậu.

- Được, vậy chúng ta đi chơi theo ý em.

Hai người nói dì Dung không cần chuẩn bị cơm tối rồi ra ngoài. Trên xe Hoàng vui vẻ nói:

- Chúng ta đi xem phim nha, xem xong thì đi ăn đồ nướng.

Hai người đi đến rạp chiếu phim Hoàng liền đi mua vé. Cậu chọn một bộ anime mới ra mắt, rất hot. Lúc quay lại thì thấy anh đang nói chuyện với một cô gái. Hoàng nhìn cô gái kia cười tươi liền đen mặt. Cậu đi đến nói:

- Cô cần gì ở chồng tôi sao?

Cô gái nghe giọng cậu thì quay lại, hiển nhiên không ngờ cậu nói vậy. Cô gái vội nói xin lỗi rồi bỏ đi. Hoàng hậm hực nói:

- Bình thường ít nói ít cười vậy mà nói chuyện với con gái người ta vui vẻ đến vậy.

Hùng vội nắm lấy tay cậu xoa xoa. Hoàng được dỗ cũng vui vui một chút nhưng cậu vẫn lạnh nhạt, nói:

- Anh sao không đuổi theo người ta đi.

Hùng lắc đầu nhìn cậu đầy sủng nịch:



- Cô ấy hỏi đường thôi, tôi phải bồi em chứ, em là vợ tôi, tôi chỉ bồi em thôi.

Hoàng nghe anh nói vậy thì vui vẻ cười:

- Đi xem phim thôi.

Hai người bước vào rạp chiếu phim. Hoàng nhìn ngó xung quanh thấy mọi người dựa vào nhau cười nói vui vẻ cậu cũng ngồi sát lại anh, nắm lấy tay anh rồi cười. Hùng lật bàn tay, mười ngón đan nhau, hai người dựa vào nhau xem phim. Bộ phim rất thú vị, cả hai xem đến quên trời đất. Thi thoảng Hoàng ghé vào tai anh nói gì đó rồi Hùng cười nhẹ xoa đầu cậu. Cho đến khi ra khỏi rạp chiếu phim hoàng vẫn hào hứng nói về bộ phim.

- Anh xem nam chính si tình như vậy nếu nữ chính không thích anh ta thì anh ta sẽ như thế nào?

Hùng nhìn thẳng vào mắt cậu, sau khi xác định cậu sẽ hỏi cho đến khi nhận được câu trả lời lúc này anh mới nói;

- Có hai khả năng, khả năng thứ nhất cậu ta vẫn sẽ si tình mà đơn phương nữ chính, khả năng thứ hai là hắc hóa giam cầm nữ chính bên mình.

- Nếu là anh anh chọn gì?

- Giam cầm. Nếu ngay cả thứ mình thích cũng không giành được thì còn sống thế nào nữa.

Hùng thấy cậu vẫn suy nghĩ về chuyện này liền nắm tay cậu khẽ vuốt nhẹ. Anh nói:

- Đi thôi, đi ăn nướng.

Lực chú ý của Hoàng liền bị kéo đến đồ ăn. Cậu đẩy anh đi rồi nói:

- Đi thôi tôi đói rồi.

Hai người đi đến một quán lẩu nướng. Hoàng gọi lẩu thái với thịt nướng. Lúc này nhân viên ôm một hộp đồ lớn đến. Hoàng tò mò hỏi:

- Chúng tôi có gọi cái này đâu.

Nhân viên mỉm cười nhìn cậu rồi bỏ bánh kem ra. Họ thắp nến rồi hát chúc mừng sinh nhật. Hoàng ngạc nhiên nhìn anh, cậu cười tươi nói:

- Là anh chuẩn bị sao?

Hùng gật đầu. Vừa rồi lúc đi vào anh đã nói với nhân viên phục vụ chuẩn bị. Bánh kem là anh nhờ trợ lí mua đến.

- Chúc mừng sinh nhật, em ước đi.

Hoàng vui vẻ nhắm mắt ước, cậu cười tươi rồi thổi nến.

- Em ước cái điều gì vậy?

- Không được nói, nói ra mất linh.

- Em nói ra tôi giúp em thực hiện.

- Thật không?

Hoàng nghi hoặc nhìn anh, điều ước của cậu khá đơn giản nên cậu nói:

- Tôi ước chân anh mau khỏe và năm sau lại được đón sinh nhật cùng anh. Tạm thời như thế đã, có gì năm sau lại ước tiếp.

Hùng ngạc nhiên, anh không ngờ hai điều ước của cậu đều liên quan đến anh. Nói cũng phải, hai người bọn họ đã xác định sẽ quấn lấy nhau đến già rồi. Anh cười cười giúp cậu nướng thịt, đợi thịt chín rồi để vào đĩa cậu.

Hoàng đang phồng mồm ăn bánh kem hai má cậu phồng lên trông thật giống chuột hamster.

- Bánh kem ngon quá, mua ở đâu vậy lần sau tôi mua tiếp.

- Bánh kem là trợ lí mua, tôi sẽ hỏi sau.

Hoàng chỉ ăn một miếng bánh kem, còn lại gói về nhà ăn tiếp. Cậu bắt đầu ăn thịt anh nướng. Miếng thịt đuocẹ nướng chín vừa, nước thịt chảy ra tan vào miệng thật ngon. Hoàng nheo mắt lại ăn thật ngon. Hùng cười cười rồi lại gắp cho cậu miếng thịt bò vừa mới nướng chín.

Hai người ngồi ăn đến no nê, mà chủ yếu đều là Hoàng ăn. Đi ra khỏi quán Hoàng vỗ cái bụng no căng của mình. Cậu treo bánh kem lên vịn tay xe lăn rồi đẩy anh đi.

- Chỗ này gần nhà, đi bộ cho tiêu cơm.

Hai người bước đi trong màn đêm, gió đêm thổi thật mát mẻ. Cả hai đều không nói gì nhưng lại hài hòa đến bất ngờ. Thật giống như cặp vợ chồng già dắt nhau đi dạo.



Lúc hai người về đến nhà trời đã tối. Cả người toàn mùi thịt nướng nên cả hai đều đi tắm. Tắm xong Hoàng lấp ló ngoài cửa thư phòng. Hùng giờ này chắc đang xử lí công việc. Thấy cậu cứ thập thò anh liền gọi cậu vào.

- Tôi đến đây học bài.

Nói xong rồi Hoàng ngồi xuống chiếc ghế ở giữa phòng. Cả hai đều im lặng, thi thoảng Hoàng ngẩng lên lén nhìn anh. Hùng rất đẹp trai, anh có làn da trắng hơi tái nhợt, Đôi mắt sâu rất có hồn, sống mũi cao thẳng đôi môi mỏng mím lại. Ngắm nhìn anh thế này bỗng Hoàng thấy tim mình đập thật nhanh. Cậu chăm chú nhìn đôi môi anh, thật muốn cắn một phát vào nơi ấy.

- Em nhìn tôi như vậy là thích tôi sao?

Hoàng giật mình, lúc bấy giờ cậu mới để ý mình nhìn anh thật lâu rồi, cậu ho nhẹ một cái.

- Anh đừng nói bậy.

Nói rồi cậu liền cúi xuống nhìn vào sách. Có tiếng cười khẽ vang lên trong căn phòng. Tai Hoàng liền đỏ ửng, tiếng cười ấy như gãi vào tim cậu vậy. Anh như thế này quả thật là quá yêu nghiệt.

Kì thi cuối kì đã đến, Hoàng ung dung bước vào phòng thi, cậu đã đọc kĩ lại khiến thức kết hợp với kiến thức của kiếp trước Hoàng tự tin có thể vượt qua bài thi cuối kì.

Vừa ra khỏi phòng thi liền thấy Duy An mặt mũi đen kịt đi đến.

- Hoàng này, cậu chắc làm bài tốt lắm nhỉ.

- Cũng được, cậu thì sao?

Duy An mếu máo:

- Tôi tạch rồi.

Hoàng nhìn cậu khóc không ra nước mắt liền cười:

- Ai bảo cậu lên lớp toàn ngủ.

Hai người vừa đi vừa nói chuyện. Duy An đang than thở về bài thi bỗng lớn giọng nói:

- Chồng cậu đến đón kìa, sao lại nói chuyện với đứa con gái kia. Hoàng à, cậu bị cắm sừng rồi.

Hoàng lườm cậu ta. Duy An gãi gãi mũi, cái tính của cậu ta đúng là chết không chừa. Cậu ta đẩy Hoàng đi về phía Hùng. Lúc đi đến gần còn nghe được tiếng cô gái bẽn lẽn hỏi:

- Có thể cho em xin số điện thoại không, em muốn cảm ơn anh.

- Không cần, vợ tôi hay ghen.

Cô gái kia không ngờ anh nói như vậy, cô đỏ mặt nói:

- Anh không cần nói dối..

- Vợ anh ấy là tôi.

Hoàng lên tiếng. Cô gái kia nghe cậu nói vậy liền quay đầu lại. Cô kinh ngạc mở to mắt sau đó liền nói:

- Xin lỗi đã làm phiền.

Nhìn bóng lưng cô gái chạy đi Hoàng bĩu môi nói:

- Còn không đẹp bằng tôi, mắt anh thật tệ.

Hùng nhẹ nhàng nắm tay cậu.

- Tôi chỉ có em, làm gì rảnh đi nhìn người khác.

Hoàng bĩu môi để cho anh nắm tay. Hai người đi ra cổng trường. Hùng đưa cậu đến công ty của mình.

Hoàng Việt là công ty đứng tên anh. Sản phẩm của công ty chủ yếu là bên mảng giải trí. Công ty có đào tạo vài nghệ sĩ đang hot, cũng đã ra mắt một vài sản phẩm âm nhạc. Tuy chưa có tiếng nói nhất định trong giới nhưng sau này chắc chắn có thể phát triển tốt. Công ty cũng đã tạo ra vài game giải trí, đều rất hot.

Lúc hai người đến sảnh công ty trợ lí Minh Viễn đã chạy ra tiếp bọn họ.

- Chủ tịch, cậu Hoàng.



Hoàng gật đầu với anh ta. Hai người đi vào dưới ánh nhìn tò mò của mọi người. Hoàng cằn thẳng nắm chặt tay vịn xe lăn. Lên đến phòng chủ tịch cậu mới thở nhẹ ra.

- Thật là, sao mọi người cứ nhìn tôi vậy.

Trợ lí lấy cho cậu cốc nước rồi đứng một bên chờ chỉ thị. Hoàng một hơi uống cạn cốc nước. Hùng phải đi họp nên cậu đành ngồi trong phòng anh chơi game. Sau vài ván thua Hoàng bắt đầu nản. Cậu đứng dậy tò mò đi xung quanh. Truyện Đông Phương

Hoàng đi đến máy lọc nước, một vài nhân viên thấy cậu thì chào hỏi vui vẻ. Chắc là không biết cậu, nghĩ cậu làm ở bộ phận nào đó. Hoàng thầm nghĩ.

Lúc cậu đi về phòng liền chẳng may va phải một nhân viên. Giấy tờ rơi lung tung.

- Xin lỗi.

Hoàng nói xin lỗi rồi cúi xuống giúp anh ta nhặt tài liệu. Người đàn ông kia không biết cậu, anh ta nói:

- Không sao, không cần xin lỗi, cậu làm ở bộ phận nào vậy?

Lúc Hùng quay lại liền nhìn thấy cậu nói chuyện vui vẻ với một người đàn ông. Anh lạnh mặt đi tới

- Có chuyện gì sao?

Người đàn ông kia thấy Hùng liền vội vàng xin lỗi rồi dời đi.

- Hai người biết nhau sao.

Hoàng nghe anh hỏi thì ngây ngô lắc đầu. Hai người là mới quen biết thôi.

- Vậy tại sao nói chuyện vui vẻ thế?

Hoàng mở to mắt nhìn anh, con mắt nào của anh thấy hai người nói chuyện vui vẻ vậy. Khoan..

- Anh ghen hả?

Hoàng cười cười nhìn anh. Phát hiện này khiến cậu không ngừng cười được.

- Đúng vậy.

Hoàng ngạc nhiên nhìn anh. Đôi tai anh đang ửng đỏ với mắt thường cũng có thể nhìn thấy. Hoàng không ngờ anh lại thừa nhận khiến cậu trong phút chốc bối rối.

- Em là vợ tôi, tôi có quyền ghen.

- Được rồi.

Hoàng đỏ mặt đi vào phòng. Hùng nhìn thấy vẻ mặt cậu thì nhếch môi cười. Vợ anh da mặt quá mỏng. Anh cũng đi theo vào.