Editor: Đào Tử 🍑
______________________
Bùi Diệp ngắt lời thiếu niên.
"Quỷ vừa mới chết hù dọa người sống còn không ra hồn, cô ta làm gì có bản lĩnh giết nhiều người thế?"
Hôm qua khi nói chuyện phiếm với Chu Thuần An, theo lời của hắn thì thiên sư của cục điều tra đặc biệt trong Thiên sư liên minh có không ít, thực lực của hắn còn xếp hàng đầu trong cục.
Đến Chu Thuần An còn không thể hàng phục Lam Dĩnh, chuyện này chắc phải có gì đó mờ ám.
Thiếu niên nói, "Tôi cũng nghi ngờ chuyện này, cho nên túm lấy mấy con dã quỷ phiêu đãng quanh tiệm uốn tóc tới hỏi thăm."
Khi còn sống oán khí của Lam Dĩnh rất nặng, nhưng khi hóa thành lệ quỷ thực lực của cô ta cũng không mạnh lắm, đến việc hiện hình để hù dọa người sống còn không làm được.
Sau khi chết hai ngày, mỗi ngày cô ta đều lượn lờ trước mặt ông chủ tiệm uốn tóc nhưng làm gì cũng vô tác dụng.
Có một con dã quỷ cũng chính là tận mắt nhìn thấy quỷ Mậu, nó đã khuyên Lam Dĩnh ngừng lại, đừng uổng phí sức lực nữa.
Tận mắt nhìn thấy quỷ Mậu run lẩy bẩy nói: "Không biết cô gái kia ăn phải cái gì nữa, gặp người ăn thịt người, gặp quỷ ăn quỷ!"
Bùi Diệp cau mày, đoán xem tận mắt nhìn thấy quỷ Mậu nói người Lam Dĩnh ăn thịt là ai.
Tiệm uốn tóc là chỗ mà bọn buôn người dùng để chứa hàng, chuyện ngày hôm đó không biết có bao nhiêu món hàng bên trong.
Những món hàng này có thể lừa tới tay tất nhiên sẽ thuộc danh sách người mất tích.
"Lam Dĩnh ăn phải cái gì? Vật đó có thể khiến cho Lam Dĩnh có năng lực giết người, chắc chắn không phải làm đồ vật bình thường." Bùi Diệp không nghĩ ra, "Còn một chuyện rất kì lạ, nếu như Lam Dĩnh đã ăn vật thần bí đó và có năng lực giết người vậy tại sao cô ta không đem người hại mình ăn ngay tại chỗ mà phải đi gây sự ở ngã tư đường Ngũ Đạo?"
Chu Thuần An vội vàng chạy tới cục điều tra cũng có cùng suy nghĩ.
Đồng nghiệp phụ trách vụ án này đeo găng tay đặc thù vào, cầm theo một cái túi nhựa trong suốt, bên trong đựng một đoạn xương ngón tay.
"Là khiêu khích, có người đang cố ý khiêu khích cục quản lí điều tra và trị an."
Cố ý chọn ngã tư đường gần đại học kinh tế 233 của Chu Thuần An để ra tay rõ ràng có ý đồ khiêu khích!
Thứ Lam Dĩnh ăn đã điều tra ra.
"Thứ Lam Dĩnh ăn chính là cái này, hôm qua âm sai đã tra hỏi cô ta manh mối liên quan đến vật này, cô ta không nhớ rõ, dùng sưu hồn thuật không phát hiện trong kí ức cô ta có chuyện này."
Sau khi âm sai lấy thứ trong cơ thể của cô ta ra, âm khí trên người Lam Dĩnh trong nháy mắt đã giảm xuống cực nhanh.
Trước kia thực lực có thể so với quỷ vương tứ phương, bây giờ trở lại thành tiểu quỷ bình thường.
Chu Thuần An nhìn chằm chằm xương ngón tay một lúc lâu.
"Sát khí thật đậm."
Tuy là sát khí nhưng không có cảm giác dơ bẩn.
"Cậu lại đây nhìn thử đi."
Đồng nghiệp mở mấy tấm hình lên, đem màn hình laptop xoay về phía Chu Thuần An.
"Đây là?"
"Là ảnh chụp lúc đào mộ cổ từ hai mươi năm trước."
Chu Thuần An không hiểu, "Giữa hai cái này có liên quan gì?"
Hai mươi hai năm trước, lúc hắn vừa mới lọt lòng?
Đồng nghiệp gọi là Sài Tư Điềm, tên nghe rất dễ thương đáng yêu trên thực tế lại là một ngự tỷ cả ngày thoa son môi màu đỏ, là giống cái hiếm có trong cục.
"Hai mươi hai năm trước ở Ma sơn phát hiện một ngôi mộ cổ của một vị vua, ngôi mộ đó được giữ gìn rất tốt. Lúc tin tức được truyền ra đã làm chấn động giới khảo cổ, không ít chuyên gia và học giả dồn dập chạy tới xem nhưng ngôi mộ này rất kì lạ. Chưa khai quật được mấy ngày đã xảy ra án mạng liên hoàn, lúc đó người thụ lí cọc vụ án này chính là sư phụ của cậu, Thanh Huyền chân nhân. Cánh tay trong tấm hình này chính là kẻ đầu sỏ trong vụ án đó. Nghe nói chuyện này phải nhờ đích thân Phong Đô đại đế tới xử lí, còn triệu tập hơn 100 vị thiên sư lợi hại mới có thể trấn áp được nó."
Chu Thuần An nghe xong hít một hơi lạnh.