Xuất Môn Ước Pháo Quên Mang Điểu

Chương 4




Trừ lúc coi [Hoang ngôn đường] phần 2 tập 8 từ phút 4:28 đến phút 5:30, lần đầu tiên Đỗ Minh thấy nhiều phân thân giả cùng lúc xuất hiện trong một căn phòng như thế.

Ngoài lề một chút. Một người đàn ông độc thân như Đỗ Minh ở nhà rất thích xem phim khoa học viễn tưởng, nhìn mấy cảnh tượng từ tương lai, nhân vật chính chỉ cần nhẹ nhàng vung tay lên, toàn bộ tường đều bị tách ra, để lộ hàng ngàn vũ khí ảo tưởng. Mà những cảnh tượng này Đỗ Minh đã YY rất nhiều lần, giờ này phút này, căn phòng ấy đã thật sự xuất hiện.

── Chẳng qua nó chỉ khác phim điện ảnh một chút xíu thôi, khi sương khói tan đi, một loạt nam căn từng hàng từng hàng nằm ngay ngắn trên vách tường, từ màu sắc đến phẩm chất độ dài ngắn đều hoàn toàn khác nhau. Mỗi một phân thân giả đều nằm trong một cái hộp nuôi cấy làm theo mỗi kích thước, trong hộp có chất dinh dưỡng chậm rãi lưu động, cam đoan phân thân giả có thể sống mà tràn ngập co dãn.

Đỗ Minh thật sự bị cảnh này làm hoảng sợ.

Nam nhân kéo cậu đi qua một dàn, chỉ trỏ giống như mình là thủ trưởng đang kiểm duyệt gì đó, mà người này còn là một thủ trưởng cực kỳ có trách nhiệm, đối với thủ hạ của mình đều nắm rõ như lòng bàn tay.

“Tinh dịch bên trong con bỏ thêm vị bơ.”

“Cái này thì có công năng gia tốc.”

“Tuy bọn chúng nhìn đều giống nhau, nhưng mỗi cái đều công năng riêng biệt.”

Đỗ Minh bị nguyên căn phòng phân thân giả nàm làm cho choáng váng, hoàn toàn không dám nhìn thẳng. Cảnh tưởng càng khủng bố càng khiến người ta hiếu kỳ, Đỗ Minh đặt mình ở bên trong, giống như đang vị nhốt trong một trò chơi xấu hổ, vô số cái loại phân thân khác nhau, giống như một đám nam nhân đang nhìn cậu như hổ rình mồi, khát khao cơ thể đơn bạc của cậu, bất cứ lúc nào cũng có thể xông lên, dùng dịch thể lấp đầy thân thể cậu.

Tinh tế phiến ngư kéo tay Đỗ Minh, dẫn cậu đến một góc trong phòng, bên trong trưng bày một phân thân đen to, thân hành to như một cái nấm đấm, dài như cánh tay, bên dưới là hai quả trứng, mỗi cái đều cỡ như cái trứng gà. Mắt thấy Tinh tế phiến ngư hưng trí bừng bừng muốn vươn tay về phía quái vật kia, Đỗ Minh sợ tới mức kêu thảm thiết.

“Từ từ, từ từ!” Hắn gọi:“Kỳ thật tôi là một người rất truyền thống, tôi vẫn thích đồ của người da vàng hơn.”

May mắn cậu được chọn, nếu không nam nhân trực tiếp cầm cái hung khí đó vật lộn với cậu, chắc cúc hoa tan nát luôn quá.

Nam nhân thấy cậu không muốn hắn dùng định định số lượng có hạn mình quý nhất, trên mặt thoáng chốc lộ ra thần sắc như mấy cún con bị chủ nhân bỏ rơi, vừa đáng thương vừa vô tội, Đỗ Minh oanh một cái cảm thấy đầu óc mình quay cuồng, thiếu chút nữa đã kêu hắn dùng thử, may mà cậu nhanh chóng nuốt vào, mới tránh được bi kịch chết người xảy ra.

Sau đó, Đỗ Minh tự mình chọn một chim giả chiều dài độ thô đều phù hợp với cúc hoa, dài chừng 18cm, đường kính khoảng 6, đầu đỉnh sáng rõ, cao mượt vừa phải, đường cong đẹp mắt, màu da sạch sẽ, nhìn qua cũng không khiến người khác sợ hãi, nó im lặng nằm trong hộp bồi dưỡng giống như … giống như một cái trừng gà đang ấp.

Đinh đinh của người ngoài hành tinh hoàn toàn được mô phỏng giống người bình thường, trên thân côn th*t có hai cái vòng để cố định nó nằm trong hộp, ở trong tình trạng bán cương, tùy theo lựa chọn của chủ nhân. Đỗ Minh chọn xong, Tinh tế phiến ngư tùy ý ngoắc tay, không biết từ đâu xuất hiện một cái máy, lấy đinh đinh giả ra đưa đến cho Tinh tế phiến ngư.

Trong chiếc hộp phát ra một giọng nữ máy móc, dùng ngôn ngữ gì đó Đỗ Minh không thể hiểu nổi, nhưng cậu không rãnh để bận tâm đến nó. Cậu đến gần nam nhân, tận mắt chứng kiến hắn cầm kê kê nửa mềm nửa cứng kia, tay phải cầm đầu đỉnh, tay trái nâng hai cái trứng, rồi mới kéo ra, chỉ nghe lạch cạch vài tiếng, đinh đinh nhân tạo liền giống như một con ốc, đầu xoắn được làm bằng kim loại, màu vàng đồng, rất trùng khớp với cái lỗ nằm trong quần của Tinh tế phiến ngư.

Tinh tế phiến ngư tùy ý kéo khóa quần xuống, để lộ nơi tư mật “đường đến đại não” kia, “não” của hắn giống như cảm nhận được tồn tại của đinh đinh giả, từ sâu trong cửa động, phát ra một đạo bạch quang, giống như đang triệu hồi lẫn nhau.

Đỗ Minh mắt không chớp nhìn chằm chằm tất cả, mà động tác của hắn vượt qua dự kiến của cậu ── Tinh tế phiến ngư hai tay nâng chim giả, đem phía sau cắm xuống cửa động, rồi giống như ốc vít xoay tròn vài vòng, nghe nó phát ra hai ba tiếng động.

“Được rồi.” Tinh tế phiến ngư nở nụ cười, ngữ khí của hắn giống như đang sửa bóng đèn trong nhà vậy:“Khỏe mạnh.”

“Được rồi?” Đỗ Minh không thể tin lập lại một lần, cắm cái đồ giả đó vào, thật sự có thể sử dụng sao?

“Thật sự tốt rồi.” Cửa động dưới thân Tinh tế phiến ngư bị đinh đinh và trứng che mất, thậm chí ngay tại chỗ nối còn mọc ra một đám lông, nếu không phải cậu đã biết trước, Đỗ Minh tuyệt đối không nhìn ra kê kê 18cm của người này là đồ giả. Bên trong vừa được kết nối cự long liền thức tỉnh, đầu nâng lên, rất có tinh thần.

“Người của tinh cầu chúng tôi rất chú trọng trao đổi về tinh thần, chỉ cần đem bước sóng của cả hai đạt đến nhất trí, thì có thể đạt đến tinh thần cộng hưởng, cả hai đều đạt được kích thích sâu nhất. Bởi vì nguyên nhân này, chúng tôi không có “điểm mẫn cảm” như các cậu nói, khi cùng các cậu dây dưa, chúng tôi có thể từ hôn môi và vuốt ve thân thể để nhận được kích thích từ tinh thần, nhưng rất mỏng manh, mà đinh đinh giả này được phát minh để bù lại khuyết điểm ấy.” Nam nhân trần trụi đứng trước mặt Đỗ Minh:“Mỗi một tấc da của nó đều được cấy tế bào mẫn cảm, chỉ cần hơi hơi kích thích, có thể bảo trì trạng thái tốt nhất, cho dù đã bắn tinh cũng sẽ không mềm đi. Tất cả khoái cảm đều được truyền vào não của tôi, mà đại não sung sướng truyền lại thân thể, cứ tuần hoàn như vậy.”

“Nói cách khác, anh có côn th*t mẫn cảm hơn cả người trái đất? Nếu anh bị kích thích, thì sẽ cứng lên?”

“Không sai.”

Đỗ Minh cảm giác mình dằn dặt cả đêm, cũng có một chuyện tốt. Cậu quỳ xuống giữa hai chân Tinh tế phiến ngư, vùi đầu hôn lên đầu đỉnh của nam nhân, quả nhiên, đầu đỉnh mẫn cảm run lên, phân thân thật sự cứng hơn vừa rồi rất nhiều.

“…… Vậy hãy để tôi xem, anh có thể cứng đến mức nào.”