Xuất Môn Ước Pháo Quên Mang Điểu

Chương 13




Đã lâu không dùng tiếng địa cầu, phát âm của Tinh tế phiến ngư hơi lộn xộn, âm cuối thoáng cao lên, nghe có chút quái dị. Nhưng bây giờ không phải lúc nói chuyện, đây là lúc làm. Nam nhân tùy tiện hất tay, sáu căn đinh đinh còn lại như nhận được mệnh lệnh, nghỉ nghiêm, ngoan ngoãn rời khỏi người Đỗ Minh đứng trong góc bàn ── nực cười, hắn đã trở lại, mấy cái đó còn dùng làm gì nữa?

Hai chân Đỗ Minh bị mở ra, “sơn cốc” giấu giữa hai chân bao lấy nam căn cực nóng, tùy theo tốc độ nam nhân rút ra cắm vào, chất lỏng bên trong ồ ồ chảy ra, da thịt va chạm vào nhau phát ra tiếng nước *** mỹ.

Trên người Đỗ Minh vẫn còn mùi bơ, bởi vì bị nhiều đinh đinh quấy phá khắp nơi đều dính dịch thể, trải rộng toàn thân Đỗ Minh, đặc biệt là ngực và bụng. Tinh tế phiến ngư như đang nhấm nháp một bựa tiệc thịnh soạn, dùng lưỡi liếm láp cả người Đỗ Minh, tuần suất ra vào bên dưới vẫn như trước vừa mau vừa mạnh, nhiều lần đều đánh thẳng vào điểm G, Đỗ Minh há miệng rên rỉ căn bản không có thời gian dừng lại.

Khi Tinh tế phiến ngư trở về, chiếc vòng khóa tiểu Đỗ Minh của cậu liền hơi thả lỏng, tiểu Đỗ Minh nhanh chóng đứng lên, hãnh diện khoe thân mình, thậm chí trên đầu còn tiết ra chút nước … Nhưng như vậy vẫn không đủ! Nhục huyệt phía sau được lấp đầy, côn th*t vừa tiến vào, tầng tầng khoái cảm tăng lên truyền khắp người cậu, cuối cùng tập trung ở phía trước, nhưng chiếc vòng kia lại cố chấp khóa lấy khoái cảm của cậu, không cho cậu bắn ra.

“Muốn……” Đỗ Minh rên rỉ, theo bản năng vươn tay muốn vuốt ve thằng em của mình, nhưng cậu đã quên thứ đang bao lấy mình chính là công nghệ cao ở ngoài hành tinh, căn bản không thể mở ra được. Cậu sờ soạng nhưng không tìm được cách nào tháo ra, tức giận đến hai mắt phiếm hồng, một tay cầm lấy gốc của tiểu Đỗ Minh, một tay nắm lấy tinh hoàn của mình. Cậu kéo lung tung, không chỉ không thể khiến chiếc vòng thả lỏng, ngược lại càng khiến côn th*t trướng lớn hơn, đinh đinh chậm chạp không thể đạt được cao trào nghẹn đến đỏ bừng, nhìn qua cực kỳ đáng thương “Van …. Van anh thả tôi ra, cho tôi …… a …… cho tôi bắn!” Hai mắt lấp lánh gợn sóng, thắt lưng đong đưa lấy lòng Tinh tế phiến ngư, thậm chí còn chủ động co thắt hậu huyệt, nuốt lấy côn th*t bên trong.

“Ngoan, đừng sờ loạn. Nơi này là thuộc về của anh.” Tên ngoài hành tinh xấu xa cố ý không nghe lời khẩn cậu của cậu, điều khiển cánh tay máy đặt hay tay cậu lên đỉnh đầu. Còn hắn thì nâng hai chân Đỗ Minh lên, để nó quấn lên hông mình, hạ thân hung hăng đẩy tới phía trước, đem chim lớn dài khoảng 20 cm từng tấc xâm nhập vào trong.

Đỗ Minh không thể nói được một câu hoản chỉnh, trong miệng chỉ tràn ra tiếng rên rỉ vô tận. Cậu vặn vẹo, muốn thoát khỏi tù giam *** này, nhưng hai tay bị cố định trên đỉnh đầu, mà hai chân cậu lại gắt gao quấn lấy eo của nam nhân, căn bản không muốn rời đi. Toàn thân cậu nóng lên, như một viên kẹo đường tan chảy, mềm mềm ngọt ngọt, khiến Tinh tế phiến ngư ăn rồi lại ăn.

“A…… Chậm…… Chậm một chút……”

Cậu cầu xin, nhưng Tinh tế phiến ngư như mắt điếc tai ngơ. Hắn và cậu rõ ràng đang hưởng lạc đêm tân hôn [ tuy chỉ là đơn phương ], nhưng vừa mới làm xong đã bị hành tinh mẹ triệu hồi, cấm dục đã vài tháng, lần này trở về, tự nhiên đem thịt thiếu trong khoảng thời gian đó ăn bù lại.

Hắn vừa chậm rãi lại lang thôn hổ yết nhấm nháp mỹ vị trước mặt, đinh đinh nhân tạo vừa được nối tiếp như được kích thích cao tốc vận chuyển, không chút mệt mỏi. Đỗ Minh bị sáp đến toàn thân nới lỏng, đầu óc trống rỗng, khoái cảm mạnh mẽ cường quét toàn thân của cậu.

Cuối cùng cũng đành tùy theo Tinh tế phiến ngư đỉnh nhập, côn th*t của hắn tự động xoay tròn 360 độ, đỉnh đầu nghiền nát điểm mẫn cảm bên trong Đỗ Minh, khiến cậu thích đến kêu không nổi, chỉ có thể há to miệng, vô thanh thở dốc.

Cùng lúc, tay phải Tinh tế phiến ngư mò đến trước dục vọng của Đỗ Minh, chiếc vòng đang khóa chặt nhất thời thả lỏng, Đỗ Minh như được đại xá, dịch thể bạch oánh tích góp đã lâu liền bắn ra, dính lên người Tinh tế phiến ngư. Cao trào chờ mong đã lâu khiến Đỗ Minh thích đến tứ chi nhũn ra, cậu nằm dài trên bàn công tác, ánh mặt mê ly gợi cảm, nước mắt vui sướng cũng bị Tinh tế phiến ngư liếm đi.

Hậu huyệt Đỗ Minh co rút siết chặt khiến Tinh tế phiến ngư cũng không nhịn được, hắn cũng đạt cao trào, đem dịch thể tồn trong côn th*t đút đầy miệng nhỏ bên dưới của Đỗ Minh, để nó ăn sạch sẽ.

Đợi đến khi bắn tinh xong, côn th*t bên trong cũng biến mất, làm Đỗ Minh cảm thấy như cúc huyệt của mình nuốt luôn không chịu nhả ra. Bởi vì vừa rồi làm quá mãnh liệt, dù đinh đinh biến mất, hậu huyệt Đỗ Minh vẫn không thể khép kín, cái miệng nhỏ nhắn đỏ bừng bại lộ trong không khí, dịch thể thuận theo trào ra từ tiểu huyệt, nhỏ lên bàn công tác, khiến không khí càng đêm *** mỹ.

“Làm…… Làm xong rồi, anh nên thả tay tôi ra đi chứ.” Đỗ Minh cuối cùng cũng lấy lại được giọng nói, nhưng lại có chút khàn. Cậu còn đang muốn hỏi hắn chuyện nhẫn đinh đinh, về tinh cầu của hắn, vì sao hắn lại muốn theo đuổi cậu, mà cảnh tượng chỉ xuất hiện trong GV này không thích hợp để nói chuyện nghiêm chỉnh chút nào.

“Ai nói làm xong?” Tinh tế phiến ngư khẽ nhíu mày, ý bảo Đỗ Minh nhìn “Binh lính” đang xếp hàng trên bàn công tác: “Ở đây còn sáu căn, lãng phí không phải là chuyện người tinh cầu H bọn anh sẽ làm.”