Xin Lỗi! Vì Không Ở Bên Em Sớm Hơn

Chương 6:Bắt Đầu Công Việc




Ngày hôm nay, 7 giờ sáng Triệu Y Y đã có mặt tại phòng làm việc, cô được Quân Hàm hướng dẫn một số công việc và không quên dặn dò cô về thái độ khi làm việc với boss . Một lúc sau thì Cố Phong Thần đã đến, đi ngang qua phòng thư kí là anh đã nhận ra ngay mùi hương của cô. Anh thiết nghĩ tại sao mình lại cảm thấy mùi hương đó đặc biệt thoải mái đến vậy. Anh cũng có thử tìm kiếm nhưng thật sự là không một nơi nào có bán loại mùi hương đó. Gạt suy nghĩ đó sang một bên anh ấn nút gọi thư kí.
\- Đem cho tôi một ly cà phê đen\.
Triệu Y Y đang ngồi ngoài nghe giọng của anh thì giật mình.
\- Dạ vâng\, tôi đem vào ngay\.
Ít phút sau một ly cà phê đã được đặt trên mặt bàn.
\- Thưa sếp cà phê của anh đây\, tôi là Triệu Y Y thư kí mới nhận chức\.
Cố Phong Thần vẫn cúi đầu làm việc như không hề quan tâm đến sự hiện diện của cô.Triệu Y Y quay đầu bước ra ngoài còn tự nghĩ tên sếp của mình quả là người kiêu ngạo. Và thật sự ly cà phê mới chỉ là khởi đầu khi liên tục sau đó cô phải ra vào phòng của sếp bởi đủ thứ công việc từ to đến nhỏ cần giải quyết. Di chuyển trên đôi giày cao gót mà chân cô đau như sắp gãy. Cô cũng không hề biết rằng tên sếp kia làm như vậy chỉ vì muốn mùi hương của cô lưu lại trong phòng làm việc của mình. Sau khi tan ca cô lê đôi chân đau nhức của mình đi đến chạm xe buýt. Đang ngồi đợi xe tới thì một cơn mưa rào bất chợt ập đến làm cô cảm thấy hơi lạnh và tâm trạng cô đơn đã bao trùm lên cô. Trong tâm trí thì bỗng hình bóng ai đó lại ùa về, nếu là ngày trước thì có lẽ giờ này đã có người đón cô về, sẽ ôm cô vào lòng sưởi ấm và hỏi cô có mệt không. Nghĩ đến đây nước mắt cô vô thức tuôn dài, tại sao cô vẫn nhớ, tại sao người yêu anh ta nhiều hơn lại là cô. Từ xa một chiếc xe Mercedes-Benz sang trọng dừng lại trước mặt cô, của kính từ từ hạ xuống một giọng nam bất chợt cất lên.
\- Lên xe\, tôi đưa cô về\.
Triệu Y Y thoáng giật mình rồi liền từ chối.
\- Dạ không cần đâu thưa sếp\, xe cũng sắp tới rồi tôi chờ được\.
\- Lên xe đi tôi không thích nhắc lại nhiều lần\. Cố Phong Thần bá đạo ra lệnh\.
Triệu Y Y đành bất đắc dĩ lên xe. " Cảm ơn sếp, nhà tôi ở phố 2B đường xx".
Chiếc xe nhanh chóng lăn bánh hòa vào làn đường, không khí trong xe vô cùng im lặng cho đến khi anh nhận ra cô khóc.
\- Tại sao khóc\. Anh lên tiếng\.
Cô nghe vậy liền lấy tay lên chùi vội vàng
\- À không có bụi bay vào mắt thôi\.
Anh không hỏi nữa mà chú tâm lái xe, chiếc xe dừng lại trước nơi cô ở, bước xuống xe cô cười khách sáo.
\- Cảm ơn sếp vì đã đưa tôi về\.
Anh không đáp lại mà cứ thế rời đi còn cô cũng chẳng mấy bận tâm mà quay lưng lên nhà.

Các bạn ơi ai đọc comment cho tui biết tên với??