Hôm nay, được cô làm bữa sáng cho mà anh ăn sáng cảm thấy rất ngon miệng. Mặc dù bình thường trong từ điển của anh hông hề có bữa sáng. Ăn xong anh đứng dậy nói.
\- Hôm nay cho phép em nghỉ làm.
\- À không cần... không cần đâu tôi vẫn muốn đi làm. Cô vội vàng từ chối.
\- Em chắc chắn chứ. Anh hỏi lại.
\- chắc mà.
Thế rồi Hai người cùng nhau đến công ty. Nhưng thật sự cả ngày hôm đó cô chẳng có tâm trạng để làm việc. Đến nhập số liệu thì cô cũng làm sai mấy lần, và rồi làm được nửa ngày thì cô xin nghỉ phép. Cô đi bộ về nhà mà cứ như là lết xác vậy . Cô đang suy nghĩ ông trời là tốt hay là chơi đùa với cô khi để cô gặp Cố Phong Thần. Về đến nhà thì cô muốn đi tắm ngay lập tức để cho đầu óc thư giãn nhưng vừa mở tủ quần áo ra thì một hộp nhẫn nhỏ đã rơi xuống đất . Cô chợt nhận ra đây chính là chiếc nhẫn đầu tiên Hoắc Kiến Kiêu tặng cô. Đột nhiên cô nở nụ cười chua xót rồi nước mắt tuôn trào. 9 năm trước anh ta đã nói sau này sẽ cố gắng kiếm thật nhiều tiền mua cho cô một chiếc nhẫn to hơn . Anh ta hứa sau này sẽ cưới cô làm vợ và chăm lo cho cô . Vậy bây giờ thì sao, anh ta phản bội cô , anh ta đã quên mọi lời hứa từng nói với cô. Thế mà thanh xuân con gái cô dành cho anh ta , cô cùng anh ta trưởng thành , cô chịu vất vả kiếm tiền để lo cho anh ta. Để rồi người đàn ông đó bây giờ ở bên cạnh người khác. Triệu Y thẳng tay vứt bay hộp nhẫn ra khỏi cửa sổ. Cô bây giờ đang cảm thấy mình của ngày xưa thật là ngu ngốc khi đã quen và tin tưởng lời nói của một người như hắn ta. Bỗng điện thoại cô reo lên , là số của mẹ cô. Cô lau sạch nước mắt lấy lại giọng.
\- Alo mẹ à! Con nghe đây .
\- Tiểu Y à con . Cuối tuần 2 đứa có rảnh không d ẫn Tiểu Kiêu về nhà ăn cơm nhé . Bố con đang nhắc tới nó suốt đấy .
\- Mẹ, con với hắn chia tay rồi.
\- Sao mà chia tay, hai đứa quen nhau lâu như vậy rồi đừng có vì những chuyện nhỏ mà chia tay dễ dàng như vậy.
\- Thật ra chuyện dài lắm lúc khác con kể lại, bây giờ con bận rồi con cúp đây.
Bà Triệu thấy con gái như thế thì liền quay sang than vãn với ông ông triệu.
\- Ông xem hai đứa nó làm sao mà chia tay thế.
Ông Triệu xua tay.
\- Con gái lớn rồi, bà để cho nó tự quyết định cuộc đời của mình đi.
Còn về phần Triệu Y thì cô đứng dậy đi tắm rồi chuẩn bị một buổi tối thật ngon để chào mừng cuộc sống mới của chính mình.
Biết được thông tin cô làm việc có nửa ngày rồi xin nghỉ nên ngay sau khi hoàn thành công việc Cố Phong Thần đã chạy ngay đến nhà cô . Thật sự trong lòng anh bây giờ đang rất lo lắng cho Triệu Y. Đứng trước của nhà anh bấm chuông liên tục. Triệu Y từ trong nhà bước ra mà cô liền ú ớ.
\- Ơ sao sếp lại ở đây.
\- Em có biết tôi lo cho em thế nào không . Tại sao lại xin nghỉ nửa chừng. Anh quát lớn.
\- Tại tôi mệt nên xin nghỉ thôi, anh tức giận cái gì chứ.
Biết mình làm cô hoảng nên anh liền trùng giọng lại.
\- Không sao là tốt rồi. Anh đang định ra về thì cô gọi lại.
\- Anh có ngại không nếu vào ăn tối cùng tôi. Hôm nay tôi lỡ chuẩn bị hơi nhiều.
\- Được chứ đó là vinh hạnh của tôi. Anh liền gật đầu đồng ý.
Các bạn ơi tui đã quay trở lại rồi nè???