Xin Lỗi, Em Là Ác Quỷ

Chương 25: "không bao giờ"




James hiện giờ đang ngồi ăn trưa ở nhà một cách khổ sở. Không chỉ có cô em gái đó mà em họ này còn dẫn thêm một đứa con gái nữa về, con bạn của Kate thích hắn cho nên từ lúc ở sân bay về đến giờ, hắn chỉ có ngồi nghe hai đứa nó thao thao bất tuyệt, không thì là bạn Kate chốc chốc lại "anh James ơi" Hắn nghe mà muốn ói nhưng giữ phép lịch sự không muốn đuổi. Kẻo mang tiếng anh họ đuổi em họ ra khỏi nhà thì thôi rồi. Nhân vật thích hắn tên là Nguyễn Trúc Vân, Mia, con gái công ty môi giới nhà đất.

- Anh James ăn cái này đi._ Mia gắp thức ăn cho James.

-ờ_ Hắn đáp ngắn gọn.

Kate định nói gì đó nhưng rồi James có điện thoại. Hắn sung sướng quá nghe luôn tại đó, là nó gọi.

- Vợ gọi chồng có chuyện gì thế?_ Vâng hắn đã quyết tâm chọc tức Mia.

- Kinh quá đấy_ Nó bên này chưa hiểu chuyện nên than.

- Yêu vợ quá, chồng đang ăn trưa với Kate và Mia_ Hắn cố nói cho Lexy hiểu, rồi còn nhấn mạnh từ Mia nữa.

- Đã hiểu, ta tới ngay đây_ Nó mặt mày tối lại định tắt máy thì...

- Yêu vợ nhất "chụt"_ Một cái hôn qua điện thoại rồi hắn tắt máy.

Kate thì không mảy may gì cho lắm chỉ có Mia thì đang tức nhưng chẳng thể làm gì.

- Ai vậy anh?_ Mia hỏi.

- Vợ yêu của anh_ James nói thêm từ yêu cho người ta đắng lòng.

-...._ Mia không biết nói gì thêm, ngồi im thin thít.

Một lúc sau thì tiếng chuông nhà vang lên, hắn vui mừng không tả hết, Kate với Mia thì tò mò không biết ai đến. Nó mặc một chiếc váy giả quần đen, ngắn trên đầu gối một gang tay người lớn, không mặc quần tất làm lộ ra đùi trắng như tuyết, kết hợp với chiếc áo crotop lửng trắng bên trong, bên ngoài khoác áo lông màu trắng, đi boots ngắn cổ đen, tóc xoăn, mái chéo, nó đeo thêm cái kính đen bản to, che đi một phần khuân mặt. Cả ba người trong phòng nhà quay hết lại nhìn nó, hai người ngạc nhiên, người còn lại thì thích thú.

- Chị là ai?_ Kate lên tiếng hỏi, bởi vì nhỏ đã bị nó làm cho biết cái gọi là nhan sắc có thừa, nhìn mà hâm mộ.

- Chắc em là Kate?_ Nó tiến tới ngồi lên đùi James một cách tự nhiên làm cả phòng sốc toàn tập.

Hắn cũng lấy tay ôm eo nó một cách hạnh phúc.

- Vâ..ng_ Kate bất ngờ.

Lúc này nó mới bỏ cái kính ra, giờ thì hai người này thực sự ghen tị với sắc đpẹ của nó. Hắn liền hôn vào má nó.

- Vợ ăn cơm chưa?_ Hắn cười hỏi.

- CHưa. Ngươi không định giới thiệu ta sao?- Nó cau mày.

-À, đây là em họ-Kate, còn đây là Mia, bạn Kate, giới thiệu với hai em, chị này là Lexy, vợ tương lai của anh_ Hắn trỏ từng người giới thiệu.

- Chị dâu xinh đẹp thế mà anh dấu em giờ mới nói hả?_ Kate cười.

- CÓ sao_ Hắn nói.

Mia thì tức phát điên lên, rõ là không phải nhà mình mà lao vào ôm chủ nhà tự nhiên. Chắc chăn tôi sẽ không để yên cho hai người đâu, cái gì tôi đã muốn thì nó là của tôi.

- Mọi người cứ ăn tiếp đi_ Nó liếc mắt qua nhìn Mia.

- Anh James à, A..._ Mia gắp một miếng thịt dê xào định đút cho James.

Nó ngồi lên đùi James cho nên nó ăn luôn miếng thịt dê đó.

- CHồng chị không ăn được thịt dê_ Nó lạnh lùng mà nói ra câu này.

- Không ăn được sao còn nấu?_ Mia tức quá đập đũa xuống mặt bàn nói.

- Tại vì tao thích ăn_ Kate ngồi bên này vừa gắp thức ăn vừa nói.

- James của chị thích ăn nhất là cái này, A_ Nó cầm cái bánh macaron lên cắn một nửa, một nửa đút cho James.

- Hai người hạnh phúc quá_ Nhỏ Kate cười.

- Thật là mất lịch sự_ Nhỏ Mia tức quá mà nói câu này.

Nó liền quay lại nhìn Mia, một cái nhìn người ngoài nhìn vào cũng đã thấy lạnh sống lưng.

- Đây là nhà em?_ Nó hỏi

- Đây là nhà chị?_ Nhỏ Mia cũng không vừa mà hỏi lại nó.

- Đây là nhà người yêu chị_ Nó nhếch miệng sau câu nói.

- Chị...chị_ Mia tức mà không làm gì được.

- Kate à, em vừa xinh gái lại đáng yêu, sao lại đi chơi với một người bạn trái ngược mình mà lại còn bị nói lắp nữa vậy?_ Nó giở giọng điệu.

Cả phòng ăn cười ầm lên. Mia thì bực quá, sao ăn nổi nữa, cô đứng phắt dậy.

- Em ăn no rồi_ Nói rồi cô đi về phòng.

- Bạn ý giận rồi kìa_ Kate nhìn theo Mia nói.

- Kệ đi, em cứ ăn nhé, anh đi trước_ James nói rồi dẫn Lexy ra khỏi nhà.

Nó cũng chả biết mình đi đâu nữa, chỉ ngồi im trên xe ô tô mà thôi. Hắn một tay lái xe, một tay cầm tay nó như thường. Thế rồi hai người dừng ở một bãi đất trống cao hơn các mô đất gần đó. Nó nhìn hắn một cách khó hiểu.

- Em cứ xuống đi rồi biết_ Hắn mở cửa xe cho nó.

- Ngươi cõng ta cơ_ Nó đến giờ làm nũng.

- Trời...Thôi được_ Hắn cúi người xuống cho nó trèo lên lưng.

Và thế là nó trèo lên. Hắn đứng phắt dậy trong lòng tự nhủ may sao người yêu mình gầy. Hắn đi lên chỗ đất cao gần đó, dưới gốc cây phong. Lúc này nó nhìn về phía trước, tự nguyện xuống khói lưng hắn, mà tươi cười bước về phía trước. Trước mặt hai người là gì ư? Một cánh đồng hoa hướng dương nở rực. Nó dang tay quay một vòng rồi quay lại nhìn hắn đứng trên kia đang nhìn nó chăm chú mà cười.

- James à?_ Nó gọi

- Dạ_ Hắn đáp nhẹ nhàng.

- Em yêu anh nhiều lắm_ Nó cười, vừa cười vừa nói.

Đây là lần thứ hai hắn thấy nó cười như vậy. Thực sự là một nụ cười chính hiệu. Tuy là người yêu nhưng mà hắn vẫn ngất ngây trước cái nụ cười rạng rỡ hơn nắng mai ấy của nó. Hắn thong dong bước xuống chỗ nó đang đứng.

- Em cười như thế định giết người sao?_ Hắn đùa nó.

"Moaz"

Nó hôn vào môi hắn một cách bất ngờ.

- Đã có ai chết chưa?_ Nó mở to đôi mắt, rồi chớp chớp hỏi hắn.

- Không chết nữa, chết rồi ai yêu em_ Hắn đưa tay véo má nó.

- Thiếu gì_ Nó lè lưỡi trêu ngươi hắn.

- Từ nay hãy cứ cười như thế này nhé, đừng có lạnh lùng làm anh sợ_ Hắn ôm nó từ đằng sau, cọ cái mũi của mình vào tóc nó.

- Không thích, chỉ khi nào có anh ở bên thôi_ Nó xoay người nhìn hắn.

- Em chả bao giờ nghe lời anh hết_ Hắn bĩu môi tỏ vẻ buồn.

- Đền bù nhé?_ Nó hỏi

- Ừ_ Hắn cười.

- Đưa em điện thoại anh._ Nó chìa tay nhận điện thoại.

Hắn móc trong túi ra đưa cho nó dù không biết nó định làm trò gì nữa. Thế rồi nó vô camera, nó hôn vào môi hắn rồi chụp. Một bức ảnh so cute. Tiếp tục vô phần ghi âm, bật lên. "Thiên Kì Bảo Khang, ngươi là đồ xấu xí, đáng ghét, Ta yêu ngươi nhất trên thế gian này. Dẫu mai nước biển cạn, mặt trời không mọc thì ta cũng mãi mãi yêu mình ngươi mà thôi. Em sẽ không bao giờ buông tay anh" Tới đây nó lưu lại.

- Rồi nhé?_ Nó làm gì đó rồi đưa điện thoại cho hắn.

Hắn mở điện thoại lên coi. Hình ảnh hai đứa nó hôn nhau ngay màn hình điện thoại. Hắn hạnh phúc lắm, cười toạc miệng mất ý chứ.

- Vợ này, sao em có thể đáng yêu như thế, ai mà kiềm chế được_ hắn nói xong liền bế nó lên quay vòng vòng à.

- Xuống, thả xuống_ Mãi tới lúc nó quát lên hắn mới thả nó xuống.

-...._ Hắn lại bữu môi nhìn nó.

- Hư_ Nó véo má hắn, không phải véo yêu, mà cái véo này đau, rất đau.

- Aaa...đau, xin lỗi, xin lỗi_ Hắn kêu lên.

- Lè_ Nó thả ra rồi lại chọc hắn.

- Vợ giỏi lắm_ Hắn nói rồi định lao tới bắt nó, nào ngờ nó nhanh chân chạy mất.

- Đến đây mà bắt này_ Nó tiếp tục chạy.

- Cứ đợi đó, ta đến đây_ Hắn chạy theo bắt nó.

Cứ như vậy, hai người cứ chơi đùa chán chê lại ngồi nghỉ, chụp ảnh làm kỉ niệm. Đến chiều nó nổi hứng muốn đi ăn kem. Hắn cứ sợ nó đau họng không cho nó ăn nhưng nó cứ nhõng nhẽo đủ kiểu. Anh hùng khó qua ải mĩ nhân, đành đưa nó đi ăn kem thật. Nó ăn rồi thì thôi còn bắt hắn ăn cùng, hắn cũng há miệng cho nó đút. Mọi người xung quanh nhìn hai chúng nó với cắp mắt ngưỡng mộ mà trôn chân tại trận. Vì hắn đẹp trai, vì nó xinh gái và còn vì tình yêu của hai người chúng quá hạnh phúc, đến nỗi không thể tìm ra từ nào để diễn tả. Nhưng làm gì có thứ gì ,là mãi mãi một trạng thái, sớm muộn cũng thay đổi, chỉ là thay đổi mấy cũng tìm về được mới nhau