Xin Hãy Đúng Mực Khi Hôn

Chương 3: Chương 3




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.







Editor: Tra Sen xếp chữ (trasenxechu.wordpress.com)

ʕ•̫͡•ʕ•̫͡•ʔ•̫͡•ʔ•̫͡•ʕ•̫͡•ʔ•̫͡•ʕ•̫͡•ʕ•̫͡•ʔ•̫͡•ʔ•̫͡•ʕ•̫͡•ʔ•̫͡•ʔ

Thời gian như đã tới giữa trưa.



Toàn bộ ánh sáng đã bị cản lại sau bức rèn dày dặn, chỉ còn vài sợi nắng y như những chú cá lọt lưới bất khuất chui tọt vào trong phòng, dẫu vậy thì cũng thật khó để phán đoán ánh sáng bên ngoài mạnh hay yếu.



"Ưm......" Hàn Thần Hội than khẽ một tiếng ngủ nướng.



Cô lười nhác động đậy tứ chi, muốn lật người nhưng lại chẳng thể động đậy —— bởi cô đang bị giam ở trong một lồng ngực nóng hầm hập rắn chắc, đầu đã chia lìa gối, chỉ có thể đần độn gác lên hõm vai của người khác.



Hàn Thần Hội dụi cái đầu nhỏ của mình xoay tới xoay lui trong lòng người nào đó, chân đá thẳng vào đầu gối của đối phương.



Động tác cô vô tình khiến Trịnh Hào Dữ tỉnh.



"Yên nào......"

Bị xiết chặt hơn trong cái ôm, phòng ngủ im ắng chỉ còn lại tiếng hít thở kề sát bên tai Hàn Thần Hội.



Được lắm.



Hàn Thần Hội cực kỳ hài lòng với việc không chỉ mình cô là người ngủ nướng.



Chứng đau đầu sau cơn say làm toàn thân Hàn Thần Hội mệt ra rời, cảm giác này y như cảm giác Trịnh Hào Dữ lưu lại trên người cô.



Chung sống với nhau một năm rưỡi, ngoài lễ tiết phu thê ra thì hầu hết cả hai không hề giao lưu.......!

Dẫu Trịnh Hào Dự là "Tiểu Trịnh thái tử" danh xứng với thực, dẫu hiện tại anh đã đứng ở đỉnh cao chót vót, nhưng Hàn Thần Hội biết, anh là một người được giáo dục thượng đẳng, ứng xử khôn khéo trong mọi việc.



Ít nhất đó là từ người ngoài nhìn vào.



Coi khinh vừa đủ, kiệt ngạo vừa đủ, bá đạo vừa đủ, đồng thời còn có lễ phép vừa đủ, tôn trọng vừa đủ.



Nhưng không biết vì lý do gì, một khi lên giường, anh lập tức không nói lý mà xé bỏ điều lệ "vừa đủ" do chính anh lập ra.



Quyền chủ động.



Anh hiếu thắng khống chế tuyệt đối quyền chủ động.



Trịnh Hào Dữ cũng không phải đàn ông ham sắc.



Dĩ nhiên, ở Hàn Thần Hội xem ra, là khẩu vị của anh quá lớn, cô chỉ là một trong số hạng nhất không quá thu hút.



Thân ảnh của anh chưa bao giờ xuất hiện quá lâu, ngoại trừ tháng tân hôn kia, thì số lần anh ở nhà cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay.



Nếu không phải đang ở trong phòng họp hội nghị thì chính là đang trên bàn đàm phán, hoặc chính là nơi "thịt cá" chướng khí mù mịt, hay chính là nơi ăn chơi dầy khói thuốc nặng mùi rượu.



Có đôi khi dù anh đang ở nhà nhưng vẫn phải xử lý công việc khẩn cấp, có điều, mỗi lần chạm vào cô đều là mưa rền gió dữ "cống thịt"......!

Về phương diện chuyện này, Chu Chỉ Hân tỏ vẻ cúng bái quỳ liếm Trịnh Hào Dữ 360 độ không góc chết.



Trích lời quỳ liếm kinh điển của cô ấy —— Nuôi heo chuẩn cách, một "thịt" trí mạng.



"............"

"Heo bảo bảo" Hàn Thần Hội chỉ có thể rúc ở xó chuồng âm u cuồng nộ phát ra vài tiếng ư ử vô ích.





Điều hạnh phúc nhất cuộc đời là có thể ngủ nướng đến bao giờ dậy thì dậy.



Hàn Thần Hội thích ý ngâm mình trong bồn tắm nửa giờ.



Chọn lấy một cặp kẹp tóc trân châu từ trên giá đựng trang sức toàn là châu ngọc được tặng từ Trịnh Hào Dữ, ngồi trước bàn trang điểm chỉnh trang đơn giản bộ tóc xoăn của mình.



Trịnh Hào Dữ rất ít khi về nhà, có về cũng ngắn ngủi, đa số đều là một mình Hàn Thần Hội sống ở dinh thự Hồng Diệp —— căn nhà tân hôn của bọn họ thuộc khu biệt thự, một trong số bất động sản của Trịnh gia.



Có lẽ là vì muốn bù đắp nên anh sẽ thường xuyên mang một ít đồ về cho cô, hầu hết đều là thứ có giá trên trời khó lòng mua nổi, hoặc là bút tích nghệ thuật của đại sư, tóm lại toàn là có một không hai..



Hàn Thần Hội trở lại trên giường, thoải mái nằm xuống, tiện tay cầm lấy mấy folder ở trên tủ đầu giường, lật đọc.



Nhờ "Thuỷ Quang chi luyến" nổi như cồn mà nhân vật tuesday bị nghìn người chỉ trỏ của Hàn Thần Hội trong phim cũng có một pha lội ngược dòng được nhiều người biết đến hơn, tuy rằng là toàn là mưa bom đạn pháo, nhưng rốt cuộc không phải diễn viên nào cũng đạt thành tích ngày ngày được lên bảng hótearch chỉ vì bị toàn mạng mắng.



Hàn Thần Hội thuận theo tự nhiên được càng nhiều công chúng người xem biết đến, cũng nương thế nhận thêm được mấy lời mời tham diễn trong vài bộ phim —— dĩ nhiên vai diễn vẫn cứ là Tu ét đây bình hoa.



Bỗng di động rung một chút.



Hàn Thần Hội lấy điện thoại lại đây nhìn, là Thời San San, một người bạn cùng phòng thời đại học của cô.



Thời San San có vẻ ngoài thơ ngây, nhưng cô ấy lại sở hữu một list bạn trai cũ vô cùng phong phú.



Lúc ấy Hàn Thần Hội còn từng bĩu môi chê: "Tốc độ đổi bạn trai còn nhanh hơn cả vận tốc tụi tao thắt cổ", cho nên Thời San San còn có biệt danh là [Badgirl]

Thời San San: [Hàn Thần Hội đang làm gì đấy, mau ra nhìn cư dân mạng bàn luận về mày đây này, cmn tao cười lăn từ trên giường rớt xuống mặt đất luôn]

Hàn Thần Hội: Đã biết, tao còn biết mày suýt thì tắt thở.



Dưới yêu cầu mãnh liệt của Thời San San, Hàn Thần Hội mở Weibo lên.



#Diễn xuất của Hàn Thần Hội#

—— Đề tài của mấy trăm năm trước.



Hàn Thần Hội click vào hastag đọc tìm ngược.



【#Diễn xuất của Hàn Thần Hội# Hàn Thần Hội đã thay đổi cái nhìn của người xem đúng không! Vai ác = diễn tốt, vai càng ác = diễn càng tốt, dường như đã thành hình thái tư duy! Hiện giờ Hàn Thần Hội ngang trời xuất thế, quả thực là một tài năng hiếm có trong làng vai ác!】

【#Diễn xuất của Hàn Thần Hội# Không hiểu kiểu gì! Kiến nghị khai trừ Hàn Thần Hội ra khỏi giới vai ác! Giới vai ác không xứng với cô ấy! Kỹ thuật diễn của cô ta, riêng một ngọn cờ!】

【#Diễn xuất của Hàn Thần Hội# Thần Hội dũng cảm bay, Hội Bản mãi đi cùng!】

【#Diễn xuất của Hàn Thần Hội# Giới vai ác toang rồi! Hội ngộ nguy cơ nghiêm trọng!】

【#Diễn xuất của Hàn Thần Hội# Tôi cảm thấy Hàn Thần Hội tuyệt, đặc biệt tuyệt! Diễn Tuesday như cô ấy mới đúng là Tuesday chứ, không bàn tới diễn xuất chỉ riêng dáng vẻ đẹp y như Tuesday này thôi cũng đủ sức thuyết phục rồi, so với mấy người vớ vớ vẩn vẩn từ đâu đào tới kia diễn Tuesday thì cô ấy mạnh hơn nhiều, 《Thủy Quang Chi Luyến》[ like ]】


"............"

Hàn Thần Hội mới là chân chính toang rồi.



Trong lòng giáng một đòn nghiêm trọng!

Tuy rằng cư dân mạng xàm lờ rất hài hước, ảnh chế cũng đầy đống, nhưng ai chịu được bị toàn mạng sỉ vả?

Duy nhất có cái chính diện khen cô, còn muốn thêm một câu "Không có bàn đến kỹ thuật diễn của cô"......!

Hàn Thần Hội rời khỏi Weibo, lại lần nữa mở Wechat ra.



Hàn Thần Hội: 【Badgirl tao biết mày là đang trả thù tao vì lúc trước ở liên hoan tốt nghiệp không ký tên cho mày.】

Thời San San: 【Không phải! Nhìn hai mắt đầy chân thành của tao đi! Tao xin mang "chiếc chân thứ ba" của bạn trai ra thề!】

Hàn Thần Hội: 【......Cáo từ 】

Số lượng đàn ông từng bị "Badgirl" ngược nhiều như sao trên trời, trong đó còn bao gồm cả một người phụ nữ là Hàn Thần Hội.



Hàn Thần Hội thở dài, không còn tâm tình nào đi xem đống tiểu tam bình hoa, nữ phụ ác độc này nữa, cô bỏ kịch bản sang một bên, xuống giường.





Đi tới bên cửa sổ.



Hoàng hôn muốn hạ màn nhưng lại chưa thể, rặng mây hồng kéo dài vô tận trong không trung, giống như trời và đất, như hai tuyến đường song song mãi không có lấy một điểm giao nhau.



Hàn Thần Hội nhìn bầu trời hoàng hôn trong chốc lát, sau đó rũ mắt....!

Khắp Bắc Kinh cũng không tìm ra được khu biệt thự nào xa xỉ hơn nơi dinh thự Hồng Diệp này.



Chiếm một trong những đoạn đường tốt nhất của cả nước, nhưng lại sử dụng tuyệt đại diện tích đất đai cống hiến cho trang trí bên ngoài nhà ở.



Dưới tán cây xanh biếc, một người con trai lặng lẽ lọt vào khung cảnh.



Cỏ cây, bồn hoa, bể bơi, suối chảy, khoảng sân những đồ vật hằng ngày phải đối mặt, những thứ quá đỗi thân quen với Hàn Thần Hội đột nhiên trở nên sinh động, như thể kể ra một câu chuyện tình yêu cổ tích.



Trịnh Hào Dữ thư thái trong bộ quần áo xám nhạt mặc ở nhà, đứng lẳng lặng dưới một cây anh đào tươi tốt, anh vươn tay, ngắt một trái anh đào trên cây, đút cho con anh vũ đậu trên vai anh.



Toàn thân con anh vũ phủ kín lớp lông xanh phỉ thuý, bụng và xung quanh mỏ lại điểm nhàn nhạt lông tơ vàng màu quả xoài, trên cái đầu tròn tròn nhỏ lại có một dúm lông xanh nho nhỏ, cái đuôi dài ngoắc phiếm lên màu nắng của mặt trời, đẹp đẽ mỹ lệ.



Một người một chim, thảnh thơi thích ý.



Anh vũ cao hứng vỗ cánh.



Tuy con anh vũ kia hơi ồn ào, hơi lải nhải, có một cái mỏ chua ngoa, nhưng Hàn Thần Hội phải công nhận nó rất đẹp.



Trên thế giới này rất ít sinh vật với bề ngoài xứng được với Trịnh Hào Dữ, không thể nghi ngờ nó là một trong số đó.



Hàn Thần Hội khoanh tay ghé ở trên cửa sổ, chỉ nhìn Trịnh Hào Dữ bón cho anh vũ ăn anh đào dưới hoàng hôn thôi cũng có thể nhìn tới mười phút.



Năm tháng yên bình.



Cô cũng chỉ nghĩ tới được bốn chữ nấy.




Nguyên nhân dẫn tới hôn nhân của bọn họ gắn với một đoạn sinh mệnh của cha mẹ, một đoạn tình cảm chị em thắm thiết, một đoạn sinh mệnh kiệt quệ bên đường, một đoạn trả thù vì giận dỗi......!

Nguyên nhân nhiều như vậy, nhưng duy không có tình cảm.



Cô biết mình không yêu anh.



Cô cũng biết đối phương không yêu mình.



Có thể duy trì tôn trọng nhau như khách, năm tháng bình yên như vậy cũng đã rất không tồi.



Hàn Thần Hội sẽ không cầu mong quá nhiều, cầu cũng cầu không được, không bằng thuận theo tự nhiên.



Đối với cô mà nói, hiện giờ đã kết quả tốt đẹp nhất trong tất cả mọi khả năng có thể dẫn tới.



Hàn gia là dòng dõi thư hương chính tông, là thế gia kế thừa truyền thống văn hoá khắc gỗ chạm trổ của Trung Quốc, bố cô là đại sư khắc gỗ chạm trổ số một trong nước, một tác phẩm có thể có giá lên tới hơn mười vạn nhân dân tệ, hoặc mấy chục vạn cũng không phải chuyện khó gì.



Với nội tình của gia đình cô, nếu hai năm trước cô muốn debut trong giới giải trí thì ắt hẳn nam nữ già trẻ trên dưới trong nhà sẽ lôi cô ra cạo đầu, thậm chí ngay đến cậu vàng của ông nội cũng sẽ chạy ra đứng cùng chiến tuyến

Dù Hàn gia lâu đời là thế nhưng so với Trịnh gia, bất kể phương diện nào cũng xem ra kém.





Tổ tiên Trịnh gia rất rộng, ngược dòng mấy thế hệ người.



Bố chồng Hàn Thần Hội là Trịnh Vạn Kiệt sinh bốn người con, ba người con phía trước đều là nợ phong lưu của thời trẻ, hơn bốn mươi tuổi mới liên hôn thương nghiệp với chính phòng phu nhân, cho nên cũng chỉ có Trịnh Hào Dữ là căn hồng miêu chính.



Lúc này tất cả mọi người mới xưng anh là "Tiểu Trịnh thái tử".



Nhưng tuổi anh là nhỏ nhất trong nhà, so với người anh thứ ba cũng đã kém tới tận 10 tuổi.



Chờ anh lấy song bằng thạc sĩ từ đại học Stanford của Mỹ về, Trịnh gia đã sớm không phải giang sơn của anh.



Một đời vua một đời thần, từ xưa tới nay đều như thế.



Nhưng Trịnh Hào Dữ dựa vào thiên phú, sự gan dạ cùng tầm nhìn sáng suốt hơn người và với cả sự nghiệp do một tay anh lập nên ở nước Mỹ mà nện đao to búa lớn vào Trịnh gia, xoay chuyển càn khôn.



Giống như hàng ma chủ từ bầu trời, là thần Thái Tuế thật của nhân gian.



Rong ruổi hơn hai mươi mấy năm ở thương trường như anh cả và anh hai cũng đành phải cam bái hạ phong, hơn bốn mươi tuổi cũng không đấu lại được tuổi trẻ hai mươi mấy.



Bởi vì Trịnh Hào Dữ đại triển thân thủ ở trên thương trường, ở sòng bài hộp đêm như cá gặp nước, và với năng lực biết nhìn xa trông rộng, nắm rõ mạch kinh tế, thậm chí từng có lần làm cảnh sát phải nghi ngờ kinh doanh của anh có hợp pháp không.



Nói tóm lại tài sản Trịnh gia khó có thể tính được, mỗi năm chỉ cần giao dịch mức to lớn lệnh người sợ hãi, bên trong phức tạp, phe phái phồn đa.



Ông cố của Hàn Thần Hội và ông cố của Trịnh Hào Dữ từng là chiến hữu kề mạng thời kháng chiến, lấy thế lực của Trịnh gia ngay lúc ấy vốn Trịnh lão gia tử cũng không cần phải ra chiến trường, nhưng ông ấy lại có một tấm lòng nhiệt huyết đền đáp tổ quốc, cũng từ đó hai ông mới có dịp gặp nhau, định ra quan hệ thông gia cho hai nhà trên chiến trường đầy lửa khói và máu tươi muôn vàn nguy hiểm.



Không khéo chính là hai thế hệ người đều chỉ sinh ra con trai, thời kỳ ấy lại còn chưa xuất hiện cái gọi là "kết hôn đồng giới".



Cho đến tận thế hệ Hàn Thần Hội và Trịnh Hào Dữ này mới có cả nam và nữ.



Hàn gia có hai chị em Hàn Đông Quả, Hàn Thần Hội, Trịnh gia có bốn anh em, cùng với hai anh em ở chi thứ khác.



Dựa theo tuổi tác, ông nội Trịnh và ông nội Hàn liền định ra hôn ước cho Hàn Đông Quả và Trịnh gia.



Nhưng sau đó, Hàn Đông Quả lại biết được việc này vào hôm sinh nhật hai mươi tuổi của mình, lúc ấy chị ấy đang yêu đương mặn nồng với Phùng Chí Kỳ, nói sao cũng không chịu gả vào Trịnh gia, thậm chí không tiếc nhảy lầu bức ép.



Và kết quả sau cùng đó là Hàn Thần Hội.



Cô đã không ôm bất kỳ hy vọng gì với cuộc hôn nhân này.



Anh cả và anh hai Trịnh gia tuổi quá lớn, mà em thứ tư Trịnh Hào Dữ tuy rằng tuổi xấp xỉ, nhưng......!

Thân phận của Trịnh Hào Dữ là thân phận gì chứ?

"Tiểu Trịnh thái tử" danh chính ngôn thuận, Trịnh gia ăn no rửng mỡ mới có thể làm Thái Tử đứng đầu tới kết hôn với cô?

Thái Tử gia không phải không cần liên hôn thương nghiệp, mà là không thể kết hôn cùng với người như cô.....!

Kể cả anh không tìm được môn đăng hộ đối thì cũng sẽ chọn xấp xỉ cùng đẳng cấp.



Như vậy Trịnh Vạn Kiệt cũng chỉ còn lại người con thứ ba Trịnh Hoành Nghĩa.



Lúc Trịnh Hoành Nghĩa mười tuổi đã từng gặp phải tai nạn xe cộ nghiêm trọng, tuy không ảnh hưởng tánh mạng nhưng đã là phế nhân ở Trịnh gia, không có địa vị gì đáng nói.



Lúc ấy Hàn Thần Hội đã thành Phật hệ, Trịnh Hoành Nghĩa thì Trịnh Hoành Nghĩa đi, hoặc là chi thứ khác nào cũng đều được, nói nữa dù thế nào cũng là Trịnh gia, ít nhất cả đời cơm ấm áo êm kê cao gối mà ngủ, tính ra cô cũng không có thiệt.



Mãi đến khi chính mắt Hàn Thần Hội nhìn thấy đối tượng sắp kết hôn khoan thai tới muộn bước ra từ khoản Rolls-Royce đặc chế, cô mới biết Trịnh gia căn bản không phải ăn no rửng mỡ mà là ăn no rửng mỡ quá mức....!

Bữa tối Hàn Thần Hội và Trịnh Hào Dữ ăn chung một bàn.



Hai người yên lặng ăn cơm, không trò chuyện gì với nhau, chỉ nghe con anh vũ đứng ở trên một chiếc ghế lặp đi lặp lại dong dài chửi đổng nửa giờ.



Hàn Thần Hội nhịn rồi lại nhịn mới không có xông lên đấu khẩu với nó.



Bình tĩnh, bình tĩnh.



Chúng ta là sinh vật trí tuệ cao, sao phải tính toán chi li với một con chim làm gì:)



Buổi tối Hàn Thần Hội tiếp tục thẩm duyệt kịch bản.



Hôm nay Trịnh Hào Dữ không có ra ngoài xã giao thương nghiệp, cũng không ra ngoài tụ tập hưởng thụ ngợp trong vàng son, mà là nằm nghiêng ở trên sô pha trong phòng ngủ xem tài liệu.



Đang ngâm mình trong bồn tắm, Hàn Thần Hội nhận được điện thoại của mẹ mình là Mạnh Tinh.



Ngày mai là ngày Hàn Đông Quả về nhau sau tân hôn, bà dặn Hàn Thần Hội nhất định phải trở về nhà trước khi Hàn Đông Quả trở lại, tốt nhất là có thể kéo Trịnh Hào Dữ trở lại cùng.



Câu nói cuối cùng Mạnh Tinh nói không có chút tự tin nào.



Rốt cuộc Trịnh Hào Dữ không phải Phùng Chí Kỳ, anh không phải phàm nhân, ông chồng này của cô quá có bản lĩnh, cũng quá khó chạm tới, sau khi kết hôn, ngoài ngày lễ tới thò cái mặt thì mọi thời điểm khác sờ không tới bóng người.



Hàn Thần Hội cân nhắc một phen, chính mình nhất định phải nghĩ ra một biện pháp tốt, làm Trịnh Hào Dữ đồng ý ngày mai về nhà mẹ với cô.



Chồng của mình, số lần nhìn thấy trên báo còn nhiều hơn là thấy chính măt, thử hỏi có buồn cười hay không?

Cô tắm rửa xong quấn áo tắm dài ra ngoài, liếc cũng không liếc lấy Trịnh Hào Dữ một cái bay nhanh chui vào trong ổ chăn.



Trên thực tế Trịnh Hào Dữ cũng không nhìn cô.



Chờ đến khi anh xem xong một tập tài liệu thì đêm khuya đã tĩnh lặng.



Trịnh Hào Dữ đứng lên, tuỳ tay ném tài liệu ở trên bàn trà, xoa bóp bả vai, nhìn về phía giường.



Hàn Thần Hội chỉ chiếm hết có 1/4 diện tích giường lớn, cô cuộn người thành một quả cầu đáng yêu, quả thực có thể sử dụng định luật hình tròn để tính chu vi.



Trịnh Hào Dữ tháo kính xuống, xoa ấn khoé mắt, đi vào phòng tắm.



Khi anh vừa ra ngoài vừa lau mái tóc đen ướt sũng của mình thì Hàn Thần Hội đã xoay mặt về phía anh, cô vẫn nằm cuộn mình thành chu vi hình tròn như ban nãy, chỉ là phía trên tấm chăn mỏng lộ ra khuôn mặt nhỏ, chớp mắt to, long lanh nhìn anh.



Chung sống cùng nhau một năm rưỡi, Hàn Thần Hội vẫn luôn sảng khoái hào phóng, hấp tấp, nhưng ngượng ngùng xoắn xít như lúc này lại đếm được trên đầu ngón tay.



Nhất định là có chuyện quan trọng muốn nhờ.



"?"

Trịnh Hào Dữ khựng lại.



"Thiếu tiền?"

Xin lỗi anh chỉ có thể nghĩ ra lý do này.



"..............." Hàn Thần Hội phẫn nộ nhe răng, "Thù lao đóng phim mới nhất đã nhận! Hiện giờ em đã là tiểu phú bà!"

Không phải thiếu tiền thì đó là.......!

"Thiếu tình?"

"............"

Hàn Thần Hội ức chế suýt thì tắc thở.



Body vạm vỡ mê người ẩn hiện mập mờ trong vạt áo tắm dài phanh rộng, tú sắc khả xan, Trịnh Hào Dữ phẩy khăn lông trong tay, vắt tuỳ ý ở trên vai, ngước mắt nhìn về phía Hàn Thần Hội, trong lời nói chứa ý cười:

"Em thiếu tình, xin lỗi anh không thể giúp ngay được, anh chỉ biết làm tình."

Giỏi, giỏi lắm, không hổ là anh:)

Hàn Thần Hổi mỉm cười ????, vung tay vẽ xoẹt một đường ranh giới chia cắt thật sâu ở giữa giường.



Tiểu Trịnh thái tử lập tức choáng váng.



Từ sau hồi tiểu học anh đã không còn nhìn thấy cái đường.....!tên là "vĩ tuyến 38" này nữa, vả lại cũng không ai dám chủ động vẽ với anh.



Anh vừa thử vượt ranh giới thì đã lập tức bị chân dài nuột nà của vợ đạp trở về.





Nếu truyện khiến bạn thả lỏng sau một ngày căng thẳng thì hãy cho mình 1vote 1like page như một động lực để mình thêm tích cực chia sẻ đến mọi người nhé!

.