Xin Đừng Buông Tay Anh!

Chương 104: Sau này còn dám nữa không?(h+)




“Sao bên dưới của em lại ướt đẫm thế này? Muốn anh lắm rồi à?”

“Tống Tri Hành… anh đừng nói nữa…”

“Sao lại không cho anh nói? Em xấu hổ à? Cái miệng nhỏ của em chẳng thành thật như cái miệng dưới của em gì cả.”

Mộng Dao xấu hổ cắn cắn môi, cô đúng là muốn đập đầu chết mất. Trong xe quá tối như Tống Tri Hành có thể nhìn thấy rõ khuôn mặt phiếm hồng không biết vì say tình hay là say rượu mà trông vô cùng dụ hoặc của cô.

“Chúng ta làm tạm ở đây một hiệp đi.”

“Không… ở đây không được đâu… lần đầu tiên em không muốn làm ở đây đâu.”

Cô rõ ràng là định bỏ chạy, nói sao thì Mộng Dao cũng là tiểu thư cành vàng lá ngọc, làm sao lại đi làm chuyện này ở trong xe được chứ?

Cô đẩy anh ra định xoay lưng rời đi nhưng lại bất ngờ bị anh tóm được đôi chân, kéo cô quay ngược trở lại đè dưới thân anh. Hai tay anh dùng lực tháo thắt lưng trói hai tay cô lên trên đỉnh đầu ghế.

“Sẽ được. Em không thương chồng em à? Em muốn thằng nhỏ của tôi chết yểu vì nghẹt đạn à?”

Mộng Dao đưa đôi mắt to tròn nhìn về phía anh. Chàng trai hay ngại ngùng kia đi đâu rồi. Bây giờ đôi mắt anh đỏ ngầu, giống như đã hoàn toàn phát điên.

Sao lúc trước cô thấy anh dịu dàng, nho nhã cô lại cảm thấy phát chán chứ?

Bây giờ anh giống như biến thành một người hoàn toàn khác vậy, cuồng dã, mãnh liệt đến mức khiến cho cô không có cách nào phản kháng được.

“Tống Tri Hành, anh đừng làm em sợ.”

“Sợ sao? Bây giờ em mới biết sợ à? Nửa đêm em lại to gan đi đến quán bar tìm đàn ông sao? Em xem chồng em chết rồi à?”

“Anh đi được thì em đi được.”

“Đi chơi thì có cần tháo cả nhẫn cưới ra không? Em có biết anh ghét cái cảm giác những tên đàn ông khác nhìn chằm chằm vào người phụ nữ của anh không?” Anh nắm lấy cằm cô nâng lên, nhìn thẳng vào đôi mắt ngang bướng kia.

Nặng nề trong lòng hệt như bị cô đâm vào tim một nhát dao vừa khó chịu lại vô cùng thất vọng.

Bởi vì dạo gần đây mối quan hệ của cả hai đang phát triển rất tốt. Anh còn hy vọng cô sớm ngày sẽ mở lòng với anh hơn, hy vọng có thể cùng cô mỗi ngày đều cảm thấy vui vẻ.

Nếu như chỉ muốn ngủ với cô thôi thì rất dễ, nhưng mà anh muốn tìm hiểu thêm một chút về cô, muốn khiến cho cô mỗi lúc ở bên cạnh anh đều cảm thấy vui vẻ, muốn cô có thể nói chuyện nhiều với anh hơn một chút. Nói trắng ra là anh cảm thấy rất ghen tị với Từ Tuấn vì anh ta có thể hiểu rõ mọi thứ của Mộng Dao.

Anh muốn làm một người chồng tốt, một người đàn ông đáng để cô dựa dẫm cả đời. Nhưng xem ra cô không muốn vậy, cô lại muốn tìm một người đàn ông giúp cô thỏa mãn thể xác sao?

Hay, hay lắm! Uổng công anh cưng chiều cô như vậy. Có trời mới biết, anh cho dù đi xã giao, hay là họp báo với truyền thông, hay là đi quán bar, anh cũng tuyệt đối không bao giờ tháo nhẫn.

Ấy vậy mà cô lại dám ăn mặc gợi cảm như vậy lại còn không mang nhẫn là cô đang có ý gì? Đang trêu tức anh hay là đang muốn kiếm ba mới cho Tiểu Giai Nghi?

Vậy thì anh chỉ có thể hóa ác quỷ để thỏa mãn cô. Bởi vì anh không thể để cô thuộc về bất kỳ người đàn ông nào khác.

“Tống Tri Hành, anh hiểu lầm rồi… Không phải… như anh nghĩ đâu!”

Mộng Dao cố gắng vùng vẫy như con cá mắc cạn, gương mặt đỏ ửng, cả kinh mở lớn đôi mắt long lanh nhìn anh, như đang muốn cầu xin.

“Anh đừng như vậy… Anh nghe em nói đã.”

Tống Tri Hành quỳ trên ghế rồi đưa tay cởi khóa quần âu và kéo quần lót xuống giải phóng cự long mạnh mẽ đã sẵn sàng ra trận.

Quy đầu ẩm ướt dính một ít tinh dịch hiện rõ trước mặt Mộng Dao. Tuy đã có con rồi nhưng đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy cự long của Tống Tri Hành.

Nó quá sức khổng lồ hơn cô tưởng tượng rất nhiều. Mộng Dao xấu hổ quay mặt đi, cô muốn làm chuyện này với Tống Tri Hành nhưng lại không nghĩ đến chuyện nếu như vật to lớn đó đâm vào trong người thì sẽ đau đớn đến như thế nào.

Cả hai mới chỉ làm một lần, cũng đã rất lâu rồi. Bên dưới của cô làm sao chịu nổi cái thứ to lớn đó chứ?

“Mở mắt ra nhìn cho tôi! Em né tránh cái gì? Không phải là em muốn nhìn lắm hay sao?”

Cô bị khí lực cùng giọng nói trầm khàn văng vẳng của anh dọa sợ.

Tuy Tống Tri Hành hiện tại rất muốn đi vào bên trong cô, nhưng anh không phải là hoàn toàn mất đi lý trí, anh biết hai người chỉ mới làm với nhau một lần. Bây giờ nếu như không nới rộng mà trực tiếp đi vào thì cô sẽ rất đau.

Hạ thể Mộng Dao bây giờ cảm thấy vô cùng trống rỗng, cô chỉ muốn anh nhanh chóng đi vào, chỉ muốn anh nhanh chóng lấp đầy bên dưới cô thôi thôi.

Khi cô quay lại, Tống Tri Hành đặt cô ngồi trên đùi mình.

“Mở rộng chân em ra! Tôi muốn được nhìn rõ cô bé của em.”