“Chi bằng em thấy tôi thế nào?”
Mộng Dao thừa biết là anh ta đang muốn cái gì. Loại đàn ông như anh ta cô cũng chẳng mới lạ gì.
Thường thì loại đàn ông nhiệt tình với phụ nữ như vậy thì chỉ có hai trường hợp mà thôi. Một là muốn ngủ với cô ta, hai là muốn đưa cô ta lên giường.
“Ý kiến cũng không tệ. Nhưng mà chẳng phải hôm nay anh đến đây để bàn chuyện hợp tác sao? Anh không đi báo với chủ tịch Tống một tiếng à? Như vậy có phải là quá không lịch sự rồi không?”
David thấy cô nói cũng có lý cho nên liền đặt ly rượu xuống đi đến chỗ của Tống Tri Hành sau đó nhếch môi cười cúi chào.
“Chủ tịch Tống, rất xin lỗi vì hôm nay tôi phải về trước.”
“Sao, có chuyện gì à?”
“Chẳng là hôm nay tôi gặp được một người đẹp và tôi nghĩ là tôi không thể chờ được để trao cho cô ấy một đêm tuyệt vời.”
Tên đối tác người nước ngoài ở bên cạnh thấy như vậy cũng phá lên cười.
“Ồ great! Khá lắm anh bạn. Tôi không ngờ anh chỉ mới đến Bắc Thành thôi mà lại có thể gặp được hồng nhan của mình đấy. Cho tôi xem thử cô gái nào đã hớp hồn anh bạn vậy?”
David mỉm cười chỉ tay về phía chỗ Mộng Dao đang đứng. Tống Tri Hành không mấy quan tâm đến phụ nữ nên chỉ cười cho phải phép.
Đến khi nhìn thấy rõ khuôn mặt của cô gái xinh đẹp kia dưới ánh đèn thì mặt anh lập tức trở nên tái ngắt.
Kia chẳng phải là cô vợ xinh đẹp Mộng Dao của anh sao?
Nhưng sao hôm nay cô lại ăn mặc thành cái bộ dạng như thế này. Váy thì khoét ngực sâu làm lộ cả nửa khuôn ngực căng tròn, váy thì chỉ vừa chạm mông khoe cả đôi chân trắng nõn, nuột nà.
Hay là anh uống nhiều rượu quá rồi cho nên mới nhìn nhầm như vậy?
“Quả nhiên là một cô gái xinh đẹp ngọt ngào. Nếu như không phải để cậu nhìn thấy trước thì cô ấy chắc chắn phải là của tôi.”
Tống Tri Hành còn đang dụi mắt xem bản thân có phải là bị hoa mắt rồi hay không thì Mộng Dao đã đi đến ngay trước mặt anh.
“Ngài David, chúng ta đi khách sạn thôi.”
Nghe đến đây thì Tống Tri Hành hết bình tĩnh nổi. Anh nghiến răng nhìn Mộng Dao khoác tay David. Anh đứng dậy đi đến chỗ của hai người kéo tay cô ra khỏi David.
“Phó Mộng Dao, em làm cái gì vậy hả?”
“Làm gì là làm gì? Mà anh làm gì vậy? Đây là chỗ đông người, còn ở trước mặt đối tác quan trọng của anh níu níu kéo kéo là sao?
Mặt mày của anh đỏ trạch lên vì tức giận, bàn tay nắm chặt thành nắm đấm mà nhìn cô. Rõ ràng là cô đang muốn trả thù chuyện anh đi gặp đối tác không chịu về nhà với cô đây mà.
“Em giỡn hơi quá rồi đấy Mộng Dao. Tại sao em lại dám ăn mặc thiếu vải như vậy đi đến những nơi nguy hiểm như thế này? Em có biết là mình có chồng rồi không? Mau đi về nhà đi!”
“Chủ tịch Tống quen biết cô ấy sao?”
Mộng Dao lại không thèm để ý đến Tống Tri Hành mà tiếp tục khoác tay David và còn trừng mắt nhìn anh.
“Anh là ai mà có quyền bảo tôi đi đâu? Bộ anh tưởng tôi là người anh muốn gọi là đến, đuổi là đi hả? Đêm nay tôi cũng muốn vui vẻ.”
“Em có chồng rồi hả?” David hơi sợ hãi khi nghe nói cô có chồng rồi. Mà xem ra Tống Tri Hành và cô cũng có chút quen biết.
“Anh yên tâm đi chồng của tôi bị yếu sinh lý không thể phục vụ cho tôi được.”
Tống Tri Hành nghe Mộng Dao nói mà tức muốn ói máu. Nhìn sao cũng giống như là cô đang muốn chọc tức anh vậy. Lại còn giả vờ như không quen biết anh nữa chứ?
“Phó Mộng Dao! Em bảo ai bị yếu sinh lý?”
“Chồng tôi. Mà tôi có nói anh đâu, việc gì anh phải giãy nảy lên như vậy chứ? Chẳng lẽ chủ tịch Tống nhìn uy phong lẫm liệt như vậy mà bên dưới cũng không xài được sao?”
“Tôi đương nhiên là được rồi. Không những vậy tôi còn một phát trúng thưởng ngay được một cô con gái xinh đẹp đấy. Em biết không?”
Anh lại còn ở đó mà khoe khoang chiến tích của bản thân. Nếu như không phải vì anh, cô cũng đâu phải từ bỏ cuộc chơi và làm mẹ sớm như vậy chứ?
Cô cũng đâu cần phải lo đi giữ chồng như bây giờ. Thế mới thấy, lấy chồng như đeo gông vào cổ, như chim bị nhốt trong lồng.
Người ngoài thì muốn nhảy vào, người trong cuộc thì chỉ muốn nhảy ra.
Mộng Dao không thèm đôi co với anh nữa.
“Ngài David, chúng ta đi thôi.”
“Mộng Dao, hôm nay em không được đi đâu hết.” Anh nắm chặt lấy cổ tay cô giữ lại.
Hôm nay cô phát điên cái gì vậy chứ?
Cái gì nó cũng có giới hạn thôi chứ?
“Chủ tịch Tống, mong anh lịch sự một chút. Hôm nay tôi là muốn đi với ngài David, tôi tin chắc rằng ngài David đây sẽ khiến cho tôi sung sướng hơn anh đó.”
Mộng Dao mỉm cười xinh đẹp nhìn David. Cô muốn khiêu chiến với giới hạn cuối cùng của Tống Tri Hành. Để xem anh có chịu đựng nổi hay không?
David nhìn Tống Tri Hành nhếch môi cười. Cái gì mà rất yêu vợ chứ? Thấy phụ nữ đẹp chẳng phải vẫn là muốn tiến lên tiếp cận đó sao?
“Phải đó, chủ tịch Tống. Cô gái này là tôi nhìn thấy trước, tôi thấy trước thì đêm nay cô ấy phải là của tôi. Nếu như anh không để cô ấy đi thì hợp đồng hôm nay cũng không cần ký nữa.”
David kéo tay Mộng Dao về phía mình. Cô đứng giữa hai người đàn ông. Tống Tri Hành tức điên lên, anh giật tay của David ra khỏi Mộng Dao rồi kéo cô ngã vào lòng mình rồi lấy áo khoác che cho cô.
“Không ký nữa thì không ký nữa. Tống Tri Hành tôi cũng không cần vì một hợp đồng mà để mất vợ.”
“Cô gái này là…”
“Cô ấy là vợ của tôi. Nếu như anh dám động vào người cô ấy nữa thì đừng có trách tôi.”
Trong sự ngạc nhiên của David, Tống Tri Hành đã kéo Mộng Dao rời khỏi đó. Anh ném cô vào trong xe.
“Tống Tri Hành, anh làm gì vậy?”
“Câu này phải là anh hỏi em mới đúng đó. Em làm trò gì đây? Lại còn dám ăn mặc như thế này để đi mời gọi đàn ông? Lỡ như anh không có ở đây thì có phải là em sẽ ngoại tình không?”
“Chính vì anh có ở đây nên em mới đi mà.”
Mộng Dao tức giận lấy áo vest của anh đang trùm trên người mình mà ném trả lại anh.
Câu trả lời của Mộng Dao khiến cho Tống Tri Hành bình tĩnh lại. Cô là đang cố tình khiêu khích anh có đúng không?
“Mộng Dao, em nói như vậy là có ý gì? Em bảo ai yếu sinh lý?”
“Là anh đó! Nếu không tại sao đêm qua anh lại không làm gì?”
Mộng Dao mặt hầm hầm gác chân lên ngồi trên đùi anh. Anh nhìn thấy vòng một to tròn của cô cứ đập vào mắt anh, hương thơm nhẹ nhàng quyến rũ của cô khi hai người ở cự ly gần như thế này càng khiến cho anh khó kiềm nén được ham muốn của bản thân.
Hóa ra hôm qua cô ăn mặc như vậy là để mời gọi anh sao?
“Để chứng minh xem là chồng em có yếu sinh lý thật hay không?”