Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân

Chương 517




Chương 519:

 

“Ha ha, cô Ôn, bởi vì cô là người có liên quan trực tiếp tới Đậu Khanh Ngôn, hơn nữa còn là luật sư của cô ta, cho nên, trước khi bản án của cô ta có manh mối, còn cần cô tiếp tục hỗ trợ điều tra, vì thế có thể tạm giam cô bốn mươi tám tiếng.”

 

Đương nhiên Cố Niệm Chi hiểu rõ các điều khoản pháp luật Đế quốc Hoa Hạ hơn Ôn Thủ Ức rất nhiều.

 

Ôn Thủ Ức nhất thời nghẹn lời, nhíu mày nhìn Cố Niệm Chi nhưng lại không thể nhìn ra bất kỳ manh mối gì từ nụ cười ngọt ngào trêи khuôn mặt cô. Có điều, lần nhìn kĩ này, chân mày Ôn Thủ Ức lại càng nhíu chặt hơn.

 

Hai khuôn mặt không có chút tương tự nào, không biết cô ấy làm thế nào lại trưởng thành như thế này.

 

Ôn Thủ Ức vô thức lắc đầu, cụp mắt xuống thở dài, “Nếu đã như vậy, tôi cũng không thể nói gì hơn. Cô là dao thớt, tôi là thịt cá. Để tôi chờ xem đến lúc nào các người mới chịu thả chúng tôi ra.”

 

Cố Niệm Chi cũng quan sát tỉ mỉ khuôn mặt Ôn Thủ Ức, không thoát được cảm giác quen thuộc kia, hơn nữa còn ngày càng nồng đậm hơn.

 

Trong phòng thẩm vấn chợt tĩnh lặng như tờ, chỉ nghe được tiếng quạt laptop kêu rất nhỏ.

 

Phòng kế bên, nhìn thấy cảnh tượng này, đuôi lông mày Hoắc Thiệu Hằng khẽ giật giật, cấp tốc sai người ở bên phòng thẩm vấn, “Được rồi, có thể đưa Ôn Thủ Ức về, để Niệm Chi ra trước. Việc thẩm vấn Hà Chi Sơ tiếp theo, tôi sẽ tự mình làm.”

 

Triệu Lương Trạch vẫn đầy vẻ ngỡ ngàng ʍôиɠ lung, một lát sau, mới quay đầu nhìn Hoắc Thiệu Hằng hỏi, “Hoắc thiếu, không để Niệm Chi hỏi trước một chút sao?”

 

Hoắc Thiệu Hằng lắc đầu, “Tôi hỏi trước, sau đó nếu Niệm Chi muốn hỏi thì có thể thử sau.”

 

Nói gì thì nói, Hà Chi Sơ cũng là thầy hướng dẫn của Cố Niệm Chi, Hoắc Thiệu Hằng không muốn mối quan hệ của Cố Niệm Chi với Hà Chi Sơ quá mức căng thẳng.

 

Sau khi Ôn Thủ Ức ra ngoài, Cố Niệm Chi cầm laptop về phòng kế bên.

 

Thấy nét mặt kỳ quặc của Triệu Lương Trạch, Cố Niệm Chi có chút thẹn thùng. Cô vẫn cố gắng giữ bình tĩnh, giao laptop cho Triệu Lương Trạch rồi nói, “Anh Tiểu Trạch, ghi chép đều ở trong này.” Nói xong, cô quay đầu nhìn Hoắc Thiệu Hằng, “Hoắc thiếu, lúc nào thì thẩm vấn Giáo sư Hà ạ?”

 

Hoắc Thiệu Hằng đút hai tay vào túi quần, vừa cất bước đi sang phòng kế bên vừa nói, “Anh sang hỏi vài câu, em và Tiểu Trạch đợi ở chỗ này đi.”

 

Thấy bóng Hoắc Thiệu Hằng biến mất ở cửa ra vào, Cố Niệm Chi dùng tay vuốt mồ hôi trêи trán rồi tìm ghế xô-pha trong phòng để ngồi.

 

Ngước mắt lên thấy Triệu Lương Trạch đang nhìn mình chằm chằm không nhúc nhích, thần sắc có chút quỷ dị, Cố Niệm Chi kinh ngạc nhìn lại quần áo trêи người mình một chút rồi hỏi, “Sao thế? Em có gì không ổn sao?”

 

Triệu Lương Trạch nhìn sang phòng thẩm vấn bên cạnh một cái, nhìn thấy Hà Chi Sơ còn chưa vào, Hoắc Thiệu Hằng chỉ mới ngồi xuống trong phòng. Anh ta vội vàng đóng cửa phòng này lại, sau đó bật máy tính lên, điều chỉnh chương trình camera và ghi âm của phòng này, tạm thời tắt hết tất cả đi rồi mới ngồi xuống bên cạnh Cố Niệm Chi, nhỏ giọng hỏi, “… Niệm Chi, em nói thật cho anh biết, có phải em… có phải em… yêu thầm Hoắc thiếu hay không?”

 

Cố Niệm Chi mím chặt môi, kiên quyết lắc đầu, yêu thầm yêu thiếc cái quái gì chứ, còn lâu cô mới thừa nhận!

 

Cô là yêu công khai! Yêu công khai!!!

 

“Anh Tiểu Trạch, em không biết anh đang nói cái gì. Lời của Ôn Thủ Ức vừa rồi, rõ ràng là nói linh tinh, anh cũng coi là thật được sao?”

 

“Vậy là tốt rồi.” Triệu Lương Trạch thở dài một hơi, dựa người vào lưng ghế xô-pha, cả người như đều thả lỏng. Anh ta khẽ nói, “Như vậy thì tốt rồi. Em phải biết rằng, hiện tại Hoắc thiếu đang có nhiều phiền toái lớn như thế, thật sự đang trong thời điểm mọi người đều theo dõi sát sao. Nếu anh ấy mà… có scandal xấu gì đó với em thì tiền đồ của anh ấy sẽ thật sự gặp nguy hiểm.”

 

Cố Niệm Chi không thích nghe lời này, hơi nheo mắt, nhíu mày nói, “Anh Tiểu Trạch, anh có ý gì thế? Vì sao lại nói là có scandal xấu với em chứ? Anh nói khó nghe thế. Em chưa kết hôn, cũng chưa có bạn trai, Hoắc thiếu cũng chưa kết hôn, chưa có bạn gái, nếu như bọn em có chuyện gì đó, làm sao có thể trở thành thứ cản trở có hại cho tiền đồ của anh ấy được, đúng không?”

 

“Nhóc con nhà em thì hiểu cái gì chứ!” Triệu Lương Trạch vỗ đầu Cố Niệm Chi đến bốp một cái, “Giờ địa vị của Hoắc thiếu thế nào? Em không biết người của Bộ Quốc phòng sợ nhất là phạm phải lỗi lầm trêи quan hệ nam nữ hay sao? Đúng, em chưa kết hôn, Hoắc thiếu chưa cưới, cũng chưa có bạn gái, nhưng em khác những người khác, em…”

 

Triệu Lương Trạch nhìn đôi mắt trợn to không hiểu vì sao của Cố Niệm Chi, đột nhiên anh ta không nói được nữa.

 

Có khả năng cô còn không biết chuyện kết hôn của Hoắc Thiệu Hằng còn phải thông qua bao nhiêu vòng xác minh lý lịch chính trị nghiêm khắc rồi.

 

Với lai lịch không rõ ràng của Cố Niệm Chi, kể cả có thẩm tra chính trị một trăm lần, cô cũng không thông qua được.

 

Trừ khi có thể nhanh chóng điều tra rõ lai lịch của cô. Nhưng họ đã điều tra sáu năm mà có ra được chút manh mối nào đâu, đến một cao thủ máy tính như Triệu Lương Trạch cũng phải bỏ cuộc còn gì. Cho nên, tốt nhất là Cố Niệm Chi đừng có thích Hoắc thiếu.