Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân

Chương 481




Chương 483:

 

Phu nhân Thủ tướng kéo tay Đậu Khanh Ngôn, nước mắt như sắp chảy ra, nói luôn miệng: “Khanh Ngôn, vào đây với mami nhanh lên. Con nhẫn tâm thật đấy, đi một mạch sáu năm không về, cũng không liên hệ với daddy và mami. Anh trai và em gái con sắp không nhận ra con mất rồi!”

 

“Mẹ nói gì vậy, làm sao con không nhận ra Khanh Ngôn được.” Đậu Hào Ngôn ở bên cạnh cười khẽ, “Có điều Tiểu Ái Ngôn có thể nhớ được chị gái hay không thì không chắc ạ.”

 

“Anh nói linh tinh!” Đậu Ái Ngôn phồng má lên nói, “Khi chị đi em cũng đã mười hai tuổi rồi, sao có thể không nhớ chứ?! Anh cứ làm như em là một baby bé nhỏ không biết gì ấy!”

 

“Nhìn cái bộ dạng miệng còn hôi sữa của em kìa, có khác gì baby bé nhỏ đâu?!” Đậu Hào Ngôn cười ha ha một tiếng rồi quay người đưa tay ra với Hà Chi Sơ, vô cùng cảm kϊƈɦ nói: “Luật sư Hà, rất cảm ơn anh đã giúp đỡ!”

 

Hà Chi Sơ lạnh nhạt nói: “Chuyện nhỏ nhặt thôi mà, có đáng gì đâu.”

 

“Đối với anh là chuyện nhỏ nhặt, nhưng đối với gia đình tôi thì khác.” Đậu Hào Ngôn vô cùng thành khẩn, nghiêng người nhường đường, “Mời anh đi lối này!”

 

Hà Chi Sơ khẽ gật đầu, đi theo Đậu Hào Ngôn vào dinh thự Thủ tướng.

 

Đậu Khanh Ngôn đi theo phu nhân Thủ tướng được hai bước, đột nhiên nói: “Còn cô Ôn nữa, cô ấy đâu rồi nhỉ?”

 

Hà Chi Sơ dừng lại, Ôn Thủ Ức đã từ phía sau đi tới.

 

Cô ta vừa mới ra khỏi xe chuyên dụng Limousine đuôi dài màu đen, đứng bên cạnh giữ im lặng không lên tiếng, chỉ cười tủm tỉm, không hề có cảm giác tồn tại.

 

Lúc này, nghe Đậu Khanh Ngôn nhắc đến, cô ta mới đi nhanh lên trước, “Cô Đậu…”

 

“Thủ Ức, cô gọi tôi là Khanh Ngôn được rồi, không cần khách khí như vậy đâu.” Đậu Khanh Ngôn rất thân mật kéo tay cô ta, cố tình giới thiệu với phu nhân Thủ tướng: “Mami, đây là cô Ôn, trợ lý của Luật sư Hà, cũng là Phó Giáo sư của khoa Luật thuộc Viện Đại học Harvard. Mami đừng thấy bề ngoài của cô ấy dịu dàng, nhẹ nhàng thế này mà coi thường nhé, ở trêи Tòa cô ấy lý luận sắc bén không thua gì đấng mày râu đâu ạ!”

 

“Cô Ôn giỏi như vậy ư? Đúng là hiếm có khó tìm.”

 

Phu nhân Thủ tướng lịch sự khen cô ta hai câu, sau đó cùng bọn họ đi vào cửa chính dinh thự Thủ tướng.

 

Thủ tướng đi cùng Hà Chi Sơ ở đằng trước, Đậu Hào Ngôn con trai cả của ông ta cũng đi cạnh Hà Chi Sơ.

 

Đậu Ái Ngôn là người cuối cùng đi vào. Cô ấy cũng không để ý lắm mà nán lại đằng sau tò mò nhìn một chút những vị khách đang được kiểm tra ở cổng phụ của dinh thự. Cô ấy đưa tay lên vẫy tay với họ, sau đó chạy mấy bước đuổi kịp anh trai Đậu Hào Ngôn, kéo tay anh ta, không ngừng quan sát Hà Chi Sơ đang đi ở giữa.

 

Khi trông thấy cảnh này, những vị khách vẫn đang chờ ở bên ngoài để kiểm tra đều vô cùng tò mò về thân phận của Hà Chi Sơ.

 

Mọi người tụm năm tụm ba ghé tai nhau nghe ngóng, nhưng không ai biết rốt cuộc anh ta là ai.

 

Trong ngày mùng Một tết Nguyên đán hôm nay, Hà Chi Sơ đã “nhảy dù” lên tầng lớp thượng lưu của xã hội ở Đế quốc Hoa Hạ, lập tức thu hút sự chú ý và tò mò của rất nhiều người.

 

Trong số bao nhiêu người đang dò hỏi lai lịch của Hà Chi Sơ này, chắc chỉ có một mình Âm Thế Hùng biết rõ nhất lai lịch của anh ta.

 

Kim Uyển Nghi cũng tò mò nhìn một lúc lâu, bùi ngùi nói: “Người này không phải là Hoắc Thiệu Hằng ư? Có điều tôi cảm thấy khí thế của anh ta cũng rất lớn đấy chứ!”

 

“Vậy sao?” Âm Thế Hùng mỉm cười, “Có lớn đến mấy cũng không bằng Thiếu tướng Hoắc được đâu.”

 

“Sao lại nói vậy? Anh đã từng gặp Hoắc Thiệu Hằng rồi ư?” Kim Uyển Nghi càng tò mò hơn, “Anh đang công tác ở đâu?”

 

Âm Thế Hùng khẽ sờ cằm, cười tủm tỉm nói: “Tôi chỉ suy đoán theo lẽ thường thôi. Cô nghĩ mà xem, Thiếu tướng Hoắc là quan cấp tướng của Bộ Quốc phòng, còn vị Luật sư Hà này chẳng qua chỉ là một luật sư thôi, cô nói xem khí thế của Tướng hay là của luật sư lớn hơn?”

 

“Cũng đúng.” Kim Uyển Nghi khẽ gật đầu, “Có điều tôi cứ cảm thấy anh ta không giống một luật sư.”

 

“Không giống ư? Tại sao?”

 

“Tôi cũng không nói rõ được, chỉ là cảm giác thôi.” Kim Uyển Nghi khẽ lắc đầu, “Anh đừng nghe tôi nói linh tinh, tôi đoán mò ấy mà.”

 

Âm Thế Hùng đăm chiêu nhìn theo hướng Hà Chi Sơ biến mất rồi lại gửi tiếp vài thông tin qua cho Hoắc Thiệu Hằng và Triệu Lương Trạch.

 

***