Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân

Chương 181




Hà Chi Sơ “Ừm” một tiếng, cầm thực đơn gọi món, dường như không muốn nói nhiều đến vấn đề này.

 

Nhưng nữ minh tinh lại có chút không kiềm chế nổi, không biết cô bé kia có vị trí thế nào trong lòng Hà Chi Sơ. Cô ta cầm thực đơn xem vài món, thăm dò hỏi: “Cô bé kia rất có khí chất ngôi sao, nếu cô bé có ý định bước vào giới giải trí, thì tôi có thể giúp.” Vừa nói, cô ta vừa rút danh thϊế͙p͙ của mình từ trong túi ra, đưa cho Hà Chi Sơ, muốn lặng lẽ kín đáo lưu lại số điện thoại của mình.

 

Hà Chi Sơ nhìn tấm danh thϊế͙p͙ của cô ta, cười châm biếm. Anh ta ngước mắt nhìn nữ minh tinh, không nói câu nào, nhưng trong đôi mắt hoa đào lấp lánh ấy lại đầy ắp vẻ nhạo báng, giống như vừa được nghe một mẩu truyện hài cực kỳ buồn cười vậy.

 

Nữ minh tinh bị anh ta nhìn đến nỗi khuôn mặt thanh tú dần đỏ lên, sau lại tái mét, cuối cùng là xám đen lại.

 

Cô ta cũng là người có danh tiếng, có địa vị, tính tình cao ngạo, người bình thường căn bản không thể mời nổi cô ta.

 

Cô ta gượng gạo lấy lại tấm danh thϊế͙p͙ cất vào túi xách, đứng thẳng dậy nói: “Tôi chợt nhớ ra ngày mai còn có họp báo, hôm nay không thể ăn cùng anh được rồi. Đại Luật sư Hà, mọi việc liên quan đến hợp đồng, anh có thể bảo chị trợ lý Ôn liên hệ với quản lý của tôi.”

 

Nữ minh tinh đeo chiếc kính đen che nửa khuôn mặt lên, cúi thấp đầu, vội vàng rời khỏi nhà hàng.

 

Phục vụ của phòng VIP bước vào hỏi: “Thưa ông Hà, ông còn muốn gọi món không ạ?”

 

Hà Chi Sơ ngả người về sau, một tay đặt lên lưng ghế, ánh mắt nhìn xuyên qua cửa phòng đang mở, vừa hay nhìn thấy chỗ ngồi vừa được sắp đặt tức thời của nhóm Cố Niệm Chi.

 

Ba người ngồi quanh một cái bàn tròn, ăn uống rất vui vẻ.

 

Không biết người giám hộ của Cố Niệm Chi nói gì, mà Cố Niệm Chi cười đến mức sắp bò cả ra bàn.

 

Đúng lúc ngẩng đầu lên, Cố Niệm Chi nhìn thấy Hà Chi Sơ đang ngồi cô đơn một mình trong phòng VIP.

 

Cửa phòng mở rộng, ánh nến trong phòng sáng lấp lánh, đâu đâu cũng rực rỡ huy hoàng.

 

Mà Hà Chi Sơ ngồi thẳng tắp ở trong đó, giống như một vết mực nước nhàn nhạt, sự cô đơn tĩnh mịch phảng phất trên khuôn mặt.

 

Hà Chi Sơ nâng ly rượu lên mời Cố Niệm Chi ở phía xa xa.

 

Cố Niệm Chi nhoẻn miệng cười, nâng ly rượu lên, cùng cạn ly với Hà Chi Sơ.

 

Âm Thế Hùng nhìn thấy vậy liền ngoảnh đầu lại nhìn, vô cùng ngạc nhiên nói: “Ơ? Cô bạn nữ đi cùng anh ta đâu rồi?”

 

Cố Niệm Chi lắc lắc đầu, “Không biết. Không biết họ làm trò gì nữa.”

 

Người bồi bàn phục vụ bàn của họ liền nhỏ giọng nói: “Vừa nãy cô gái đi cùng anh Hà có việc nên đã đi trước rồi.”

 

Người phục vụ vừa dứt lời thì Hà Chi Sơ đã đứng dậy, bước ra khỏi căn phòng VIP xa hoa lộng lẫy, đi tới bên bàn nhóm Cố Niệm Chi đang ngồi.

 

Anh ta vỗ vai Mai Hạ Văn nói, “Bây giờ cũng muộn rồi, tôi cũng còn có việc. Ngày mai tôi sẽ đưa em đi chơi sau.” Nói rồi anh ta đưa cho Mai Hạ Văn một tấm danh thϊế͙p͙, sau lại gật đầu với Âm Thế Hùng, nhưng lại chẳng nhìn Cố Niệm Chi lấy một cái đã lạnh lùng quay người rời đi.

 

Mai Hạ Văn vui sướnɠ cực độ, ôm tấm danh thϊế͙p͙ của Hà Chi Sơ, nói với Cố Niệm Chi: “Niệm Chi, đây là danh thϊế͙p͙ cá nhân của Giáo sư Hà đấy! Người bình thường không thể có được loại danh thϊế͙p͙ này đâu!”

 

Cố Niệm Chi cũng vui sướnɠ không kém, vừa cười tít mắt vừa nói: “Vậy hôm nay anh về ngủ sớm chút, ngày mai không biết Giáo sư sẽ đưa anh đi đâu chơi nữa đây.” Cô còn giả bộ ghen tị với Mai Hạ Văn: “Em với Hoàng sư huynh còn chưa từng được Giáo sư Hà đưa đi chơi bao giờ đâu. Hạ Văn này, Giáo sư Hà đối xử với anh khác biệt quá đấy.”

 

Mai Hạ Văn cười ha ha, “Làm gì có chuyện đó! Có điều được Giáo sư Hà nhớ tên thì quả thật là một điều vô cùng bất ngờ với anh.”

 

Editor: Nguyetmai

 

Sáng sớm hôm sau, Mai Hạ Văn vừa thức dậy liền nhận được điện thoại của Hà Chi Sơ.

 

“Giáo sư Hà, buổi sáng tốt lành.” Mai Hạ Văn vội chào hỏi anh ta, “Bây giờ xuất phát ạ?”

 

Hà Chi Sơ lạnh lùng đáp lại: “Em chuẩn bị đi, ba mươi phút nữa tôi lái xe tới đón em.”

 

Ba mươi phút sau Mai Hạ Văn đi xuống tầng, trông thấy một chiếc Cadillac mui trần phiên bản dài đang đỗ trước cửa khách sạn Hilton.

 

Trông thấy cậu ta đi xuống, một tài xế nam người da trắng anh tuấn đeo găng tay trắng bước xuống xe, mở cửa bên cạnh mời cậu lên.

 

Mai Hạ Văn cảm ơn anh ta, bước lên xe, mỉm cười với Hà Chi Sơ đang ngồi bên trong.