"Vĩ Ba".
Giọng nữ dễ nghe truyền đến, Lâm Vĩ Ba ngẩng đầu nhìn lên, cười nói: "Tần Thanh, sao giờ mới đến, cũng may là gặp người quen, nếu không, không biết chờ cô đến bao lâu".
Đường Tiểu Mễ nhìn một nam, một nữ từ phía đối diện đang đi tới, nam có chút đẹp trai, nhưng vẻ mặt kiêu căng, ánh mắt nàng lóe lên, không khỏi hơi nhíu mày.
Ngược lại cô gái gọi là Tần Thanh này, tươi đẹp động lòng người, đôi mắt rất to, Đường Tiểu Mễ đặc biệt thích mũi của cô ấy, nàng luôn cảm giác mũi mình hơi thấp nhưng mũi của Tần Thanh rất đẹp, chóp mũi đầy đặn nhẹ nhàng.
Bị Đường Tiểu Mễ tỉ mỉ quan sát, người đàn ông này nhìn thấy nàng, trong nháy mắt, thoáng qua một tia kinh ngạc, khi thấy Triệu Vi thì chân mày hắn nhíu chặt. nàng càng chú ý hơn khi Triệu Vi quay đầu lại nhìn hai người thì vai khẽ run. Trong lòng có lẽ mơ hồ đoán được chuyện gì, tay nàng dưới bàn cầm lấy tay Triệu Vi. Bàn tay của Triệu Vi lành lạnh, ẩm ướt.
Triệu Vi miễn cưỡng nặn ra một nụ cười với Đường Tiểu Mễ, trở tay nắm lấy bàn tay Đường Tiểu Mễ thật chặt.
Tần Thanh quan sát Đường Tiêu Mễ và Triệu Vi, nhìn Lâm Vĩ Ba cười nói: "Vĩ Ba có người đẹp đi cùng anh a, nếu không ngại giới thiệu một chút?"
Lâm Vĩ Ba quệt quệt chóp mũi, nhìn Đường Tiểu Mễ một cái, thấy nàng không nói gì, mới ứng tiếng nói: "Tôi cũng muốn giới thiệu với mọi người, chúng ta ngồi ở đây sợ là có chút chậc chội, tìm nơi khác yên tĩnh hơn đi".
Người đàn ông kia hơi nhíu mày: "Tôi chỉ ngại hai vị tiểu thư sẽ chê chúng ta nói chuyện nhàm chán".
Đôi mày thanh tú Đường Tiểu Mễ nhíu lại, quét mắt nhìn người đàn ông này một cái: "Ba người phụ nữ hợp thành cái chợ, tôi ngại vị tiên sinh này chê mấy người phụ nữ chúng tôi nói chuyện nhàm chán".
Tần Thanh rất đơn thuần, không nhìn ra khác thường giữa hai người, đối với người đàn ông kia gắt giọng: "Chờ chút nữa, nhưng không cho chê chúng tôi nhàm chán". Lại nghiêng đầu nhìn Lâm Vĩ Ba nói, "Vĩ Ba, đây là bạn trai tôi, Quách Trình".
Không đợi Lâm Vĩ Ba giới thiệu, Đường Tiểu Mễ cũng nhìn Tần Thanh khẽ mỉm cười, nàng không ghét cô gái này, chẳng qua, để loại đàn ông này bên cạnh, thật đáng tiếc.
"Tôi là Đường Tiểu Mễ, đây là bạn thân của tôi, Triệu Vi".
"Xin chào, tôi là Tần Thanh". Tần Thanh thân thiện vươn tay ra, Đường Tiểu Mễ vẫn mỉm cười, hai cái tay nắm lấy nhau.
Tần Thanh nháy mắt mấy cái, nghịch ngợm nói: "Dường như Vĩ Ba rất để ý Đường tiểu thư đấy".
Lâm Vĩ Ba hắng giọng một cái, hung hăng trừng mắt liếc Tần Thanh. Tần Thanh thấy thế ngượng ngùng xin lỗi. Đường Tiểu Mễ ngược lại không để ý gì, kiểu nói đùa này, ở lứa tuổi bọn họ rất thoải mái, không có gì e ngại.
Hai bên thân cận gật đầu đồng ý, xem như là đã quen biết nhau.
Bọn họ đã đổi được một gian phòng, trang trí đơn giản, rộng rãi, trên tường treo rất nhiều tranh, Đường Tiểu Mễ muốn một chai cola, ngậm ống hút, yên lặng nhìn tranh trên tường, dường như bên trong có cái gì hấp dẫn nàng. Triệu Vi cũng yên lặng ngồi bên cạnh, không nói tiếng nào.
"Ai, hai người là chị em sao?" Tần Thanh tò mò quan sát hai người đang yên lặng trước mặt, vẻ mặt của hai người có rất nhiều nét giống nhau.
"Rất nhiều người nói như vậy, đáng tiếc chúng tôi không phải". Đường Tiểu Mễ nghịch ngợm nhìn Tần Thanh nháy nháy mắt.
"Tôi nói này Thanh Thanh, cô khẩn cấp tìm tôi để nói những chuyện này sao?" Lâm Vĩ Ba tức giận nói.
Tần Thanh vừa nghe, vội kéo cánh tay Quách Trình: "Vĩ Ba, tôi cũng không khách sáo với anh làm gì, hiện tại Quách Trình là Tổng giám chi nhánh, tôi biết anh và ba anh em Dương gia rất thân thiết, mảnh đất trống khu cây phong kia có thể chiếu cố hắn một chút hay không, anh cũng biết, hắn vừa mới nhậm chức, cần phải làm ra một chút thành tích".
Khu Biệt thự xa hoa cây phong? Đường Tiểu Mễ biết, hạng mục này có khối người người thèm thuồng miếng thịt béo, ban đầu công ty xây dựng Amy của Lâm Dương cũng thua ở hạng mục này, bị Tuyền Lâm và Sâm Quảng liên thủ đánh lén, sau lại lấy mình làm điều kiện trao tay cho Phúc Ninh, chuyện ngoắt ngéo này, người ngoài tự nhiên không biết, chỉ cho là hạng mục này vẫn còn do Sâm Quảng đang chủ trì.