Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Xcom

Chương 3 : Citadel




Chương 3 : Citadel

Trụ sở chính của XCOM

Commander nhanh chóng nhảy ra khỏi chiếc phi cơ trước khi nó chạm đât, Anh chắp tay sau lưng và có cái nhìn đầu tiên về xưởng chứa máy bay . Nó nhỏ so với các nhà chứa máy bay quân sự truyền thống. Khu vực này lớn hơn một chút so với kích thước của một sân bóng chày nhưng khi nhìn lên, anh thấy những khoang để chứa các máy b·ay c·hiến đ·ấu thực sự. Anh chỉ đếm được sáu. Không nhiều, nhưng những chiếc máy bay này có thể có những cải tiến không dễ sản xuất. Anh phải xem khả năng của chúng.

Một cánh cửa ở bức tường đối diện với anh mở ra và một người đàn ông bước đến. Mặc một chiếc áo len màu xanh lá cây và đeo tai nghe, Commander cho rằng anh ta là một trong những nhà phân tích, có lẽ là trưởng nhóm. Anh ta tiến về phía Commander. Đến khoảng cách đủ gần, người đàn ông dừng lại và chào Commander theo phong cách q·uân đ·ội.

"Chào mừng đến với tổng bộ XCOM, Commander " anh ta bắt đầu. "Tôi là giám đốc của XCOM Bradford."

"Bradford," Commander lặp lại. " Anh đã chỉ đạo chiến dịch đầu tiên?"

"Vâng, Commander. Nếu tôi biết ngài gần đến, tôi đã để ngài chỉ huy đội"

Commander mỉm cười. "Thả lỏng đi. Không, nếu anh đợi tôi đến thì bọn chúng đã hoàn thành nhiệm vụ và rời đi, và chúng ta sẽ không có gì cả"

Bradford thư giãn và cả hai bắt đầu đi về phía cửa. "Tôi cho rằng nhiệm vụ của giám đốc liên quan đến phân tích và quản trị?" Commander hỏi khi 2 người bước qua cánh cửa vào hành lang sáng đèn.

"Vâng, Commader. Công việc chính của tôi sẽ cho phép ngài tập trung vào toàn cảnh mà không bị cuốn vào các thủ tục hàng ngày cũng như góp ý cho bạn về chiến thuật."

Anh đã mỉm cười. "Tôi đánh giá cao điều đó. Mặc dù nếu anh cần điều gì đó từ tôi, đừng ngần ngại hỏi."

"Tôi sẽ ghi nhớ điều đó, Commander," Bradford trả lời một cách tế nhị. "Nhưng hội đồng tin rằng ngài nên hoàn toàn tập trung vào mối đe dọa từ người ngoài hành tinh-"

Commader chỉ tay về Bradford . "Hãy làm rõ một điều, Bradford. Chỉ vì hội đồng muốn hoặc mong đợi điều gì đó không có nghĩa là họ sẽ đạt được nó. Những người dưới quyền của tôi quan trọng hơn bao gồm cả anh."

Bradford ngạc nhiên. " Cảm ơn ngài. Mặc dù tôi đề nghị không gây bất lợi cho hội đồng."

Với điều kiện họ tôn trọng tôi thì tôi cũng vậy."

Họ đi bộ trong im lặng trong vài phút. "Hội đồng đã nói với anh bao nhiêu về tôi?"

"Họ nói với tôi rằng ngài đã chỉ đạo một số đội đặc nhiệm tinh nhuệ và có nhiều kinh nghiệm về tình báo và c·hiến t·ranh du kích," Bradford nhún vai. "Dù không có chi tiết cụ thể, nhưng tôi tin tưởng rằng Hội đồng đã quyết định đúng."

Commander liếc qua, khóe môi nhếch lên. "Tuy nhiên, anh muốn biết. Phải không?"

Bradford trả lời khôn khéo. "Đó là đặc quyền của ngài, Commander."

Anh thở dài. Tôn trọng mệnh lệnh là một điều tốt trong vài thời điểm. Nhưng anh thường khuyến khích mọi người lên tiếng và đưa ra quan điểm của họ. Đó là lý do anh thích làm các hoạt động gián điệp hơn vì nó thoải mái hơn nhiều. Có vẻ đây là điều đầu tiên ánh thay đổi tại nơi này

“Tôi là một thợ săn khủng bố,” anh nói với Bradford, người bất giác cứng người lại. " Đúng, tôi từng là thành viên trong đội của hắn" "Nếu ngài không phiền thì ..."

"Tôi không."

"Chỉ là ... ngài đã ở trong đội của hắn bao lâu?"

" Rất lâu.... Cho đến khi hắn g·iết phó tổng thống"

" Tôi hiểu rồi"

Anh dừng bước và Bradford quay lại đối mặt với anh . "Liệu đây có phải là vấn đề?" Anh ấy hỏi.

Bradford ngập ngừng. "Không thưa ngài. Bất cứ điều gì ngài ... có dính líu đến ... đều là quá khứ. Tôi rất cảm kích khi ngài đã nói cho tôi biết."

Anh ta gật đầu. "Đừng đề cập đến nó. Bradford, anh không cần phải sợ nói ra suy nghĩ của mình đơn giản vì tôi có thể không đồng ý. Tôi luôn khuyến khích các người lính của tôi nói lên suy nghĩ của họ. Cánh cửa của tôi luôn rộng mở nếu anh muốn nói chuyện với tôi về mọi vấn đề. Hãy lan tỏa điều này với mọi người để đạt hiệu quả tốt nhất"

"Tôi sẽ làm điều đó, thưa chỉ huy." Bradford hứa. Ở cuối hành lang, cánh cửa mở ra và 2 người bước vào một căn phòng khác.

Máy tính và màn hình được đặt khắp phòng theo hình vuông, tất cả đều bao quanh trung tâm căn phòng, một hologram ba chiều lớn hiển thị Trái đất. Các nhà phân tích đang chăm chú vào công việc của mình, họ không nhận ra có người mới đến

"Chào mừng đến với phòng chỉ huy nhiệm vụ, Commander," Bradford thông báo. "Đây là nơi chúng tôi tìm và phân tích hoạt động của người ngoài hành tinh cũng như giá·m s·át các hoạt động trên mặt đất."

"Thật ấn tượng," Commander nhận xét. "Việc xác định chính xác hoạt động của người ngoài hành tinh có khó không?"

Bradford gãi đầu. "Hiện tại, có. Nhưng đó trong dự kiến. Nhóm của tôi không ngừng trở nên tốt hơn trong việc nhận dạng và xác định chính xác hoạt động của người ngoài hành tinh. Tiến sĩ Shen đã phát triển một vệ tinh giúp công việc của chúng tôi dễ dàng hơn, nhưng việc sản xuất nó đang chờ sự chấp thuận của ngài"

"Tiến sĩ Shen"

"Trưởng bộ phận Kỹ thuật XCOM," Bradford giải thích. " Xin mời đi theo tôi"

___________________________________________________________________

Trụ sở XCOM Công xưởng

Ngành kĩ thuật thật ấn tượng. Các băng chuyền với các cánh tay lắp ráp robot được đặt dọc theo tường và các phong làm việc nằm rải rác khắp nơi, một số các kỹ sư đang làm việc tại đó.

"Tiến sĩ Shen!" Bradford gọi một trong những kỹ sư. Ông ấy nhìn lên và tháo kính bảo hộ. Ông là người lớn tuổi nhất mà Commander từng gặp cho đến nay. Nhưng anh chắc chắn rằng ông ta là người giỏi nhất về trong lĩnh vực này.

"À, Commander tôi rất vui vì ngài đã ghé qua." Ông ta chào khi chỉnh lại cặp kính của mình.

Commander nghiêng đầu một chút khi bắt tay ông ấy. " Rất hân hạnh được gặp ông, ông có một nơi rất ấn tượng đấy"

Shen mỉm cười đầy tự hào. " Bất cứ điều gì họ có thể mơ ước trong các phòng nghiên cứu, chúng tôi có thể tạo ra nó ở đây. Tôi có thể tự hào nói rằng công xưởng nhỏ của chúng tôi là tốt nhất trên thế giới."

"Rất tốt," Commander nói. "Bởi vì chúng ta sẽ cần mọi lợi thế để chống lại người ngoài hành tinh."

"Đội của tôi và tôi sẽ cố gắng hết sức," Shen trả lời. "Nếu sau này ngài có thời gian, tôi muốn cho ngài xem một số thiết kế sơ bộ về tiến bộ công nghệ đang chờ ngài phê duyệt."

"Tôi chắc chắn sẽ quay lại, tôi mong chờ rất nhiều về nơi này"

"Tôi sẽ không để ngài thất vọng ." Shen cười đáp.

Họ để Shen tiếp tục công việc và rời đi

"Điểm đến tiếp theo của chúng ta?" Commander hỏi Bradford.



" Chúng ta sẽ đến phòng nghiên cứu thưa ngài, mời đi lối này"

________________________________________________________________

Trụ sở chính của XCOM, Phòng thí nghiệm nghiên cứu

Phòng thí nghiệm nhỏ hơn nhiều so với công xưởng kỹ thuật, nhưng không kém phần tinh vi. Ở đây những chiếc bàn phủ đầy thiết bị thí nghiệm rải rác khắp phòng với một vài nhà khoa học đang làm việc tại đó. Một khu vực để những cái ống nghiệm mà anh đoán là để lưu giữ mẫu vật. Một người phụ nữ nhận ra và tiến về phía 2 người.

"Commander," cô chào. Giọng của cô ấy không được rõ ràng như anh vẫn nhớ như in. "Rất vui được gặp ngài. Tên tôi là tiến sĩ-"

"Vahlen," Commander ngắt lời với một nụ cười . "Tiến sĩ Vahlen, không ngờ lại gặp cô ở đây."

Cô chững lại một bước, lộ rõ vẻ ngạc nhiên. Bradford cũng bối rối không kém. "Hai người ... quen biết nhau?

Commander lắc đầu. "Không phải về mặt cá nhân. Nhưng khi một trong những nhà khoa học lỗi lạc nhất trên thế giới đột nhiên m·ất t·ích mà

không được truyền thông đưa tin điều đó thu hút sự chú ý của những người như tôi."

Anh trấn an người phụ nữ đang nắm chặt một chiếc máy tính bảng trong tay. "Tôi đã tự hỏi điều gì đã xảy ra với cô. Cô đã biến mất khoảng tám năm trước, khiến tôi nghi ngờ rằng cô là một n·ạn n·hân không may trong cuộc chiến chống khủng bố năm đó."

Vahlen đã lấy lại bình tĩnh . "Tôi vui mừng khi nói rằng tôi không sao, nhưng cũng có vài lần nguy hiểm đến tính mạng"

"Tôi có thể tưởng tượng được. Vậy cô đã làm gì trong những năm qua?"

Cô dơ cánh tay, chỉ khắp căn phòng. "Đây là nơi thực hiện tất cả các nghiên cứu và thử nghiệm của XCOM diễn ra. Với sự giúp đỡ của tiến sĩ

Shen và nhóm của ông, chúng tôi đã có thể đạt đến đỉnh cao của công nghệ v·ũ k·hí và áo giáp để sử dụng chống lại mối đe dọa từ người ngoài hành tinh. Thật không may, chúng tôi đang gặp khó khăn do thiếu các nguyên vật liệu tiên tiến. Nhưng bây giờ với những người ngoài hành tinh bắt đầu lộ diện, tôi muốn bắt đầu nghiên cứu công nghệ của chúng để chống lại chúng. "

Commader gật đầu. "Soạn một danh sách các dự án cho tôi. Tôi muốn ít nhất ba dự án khi tôi trở lại. Sau đó, chúng ta có thể thảo luận về các chi tiết cụ thể. Tôi muốn biết mọi thứ về những sinh vật này."

“Cả hai chúng ta đều có thể đồng ý về điều đó,” cô ấy hào hứng gật đầu. "Tôi sẽ bắt đầu ngay lập tức."

__________________________________________________________________________

Trụ sở XCOM, Phòng Tình huống

"Đây là phòng tình huống, thưa ngài ." Bradford giải thích khi họ bước vào căn phòng chính cuối cùng. Có kích thước tương đương một phòng hội nghị, một thiết bị xếp đặt ở giữa và một màn hình lớn chiếm bức tường phía sau nó. Trên đó là một bản đồ thế giới và ở mỗi đầu là tên của mười sáu quốc gia với năm hình thoi bên dưới mỗi quốc gia.

Bradford giải thích: “Chúng tôi đang theo dõi tình trạng hỗ loạn của dân thường trong mỗi quốc gia thuộc hội đồng. "Mỗi hình thoi sẽ chuyển sang màu đỏ khi sự hoảng loạn tăng lên. Nếu sự hỗn loạn vượt quá tầm kiểm soát, thành viên hội đồng đó có thể rút khỏi XCOM."

"Một lời đe dọa vô nghĩa," Commander bác bỏ. "Trừ khi có một tổ chức khác như XCOM, sẽ không có ai để bảo vệ họ, rút lui không có ý nghĩa"

"Tôi hy vọng ngài nói đúng," Bradford trả lời, rõ ràng là không thuyết phục. "Nhân tiện, Hội đồng muốn nói chuyện với ngài ngay bây giờ."

Anh ta nhấn một nút và bản đồ và tên các thành viên biến mất và được thay thế bởi người phát ngôn của Hội đồng trong bóng tối, người đã chào hỏi Commader trong video đầu tiên.

“Tôi muốn nói chuyện với người này,” anh nói với Bradford. "Một mình."

Anh ta gật đầu. "Tất nhiên, thưa chỉ huy ." Khi cánh cửa đóng lại sau lưng, Tư lệnh khoanh tay và nhìn người phát ngôn.

"Tôi cho rằng ngài đại diện cho hội đồng. Tôi có một số câu hỏi."

"Giọng điệu của ngài là không cần thiết. Tôi sẽ trả lời."

"Tốt. Tại sao các người chọn tôi? Đây có phải là lý do tôi không bị tử hình?"

"Đúng vậy, Commander. Mặc dù các phương pháp của ngài rất cực đoan, nhưng hội đồng cảm thấy rằng chúng sẽ cần thiết trong trường hợp

có một cuộc xâm lược của người ngoài hành tinh."

"Nói thì hay lắm," Commander nhướng mày hoài nghi. "Nhưng thời điểm tôi làm điều gì đó" quá khích " Hội đồng này sẽ kêu gọi lấy mạng tôi. Một lần nữa."

"Chúng tôi không phải là Liên hợp quốc, Commander. Hầu hết thành viên trong hội đồng muốn rằng ngài giữ quyền tự chủ hoàn toàn. Chỉ có số ít thành viên cảm thấy... ngược lại"

Anh thở dài. "Tất nhiên. Tại sao tôi phải mong đợi bất cứ điều gì khác?" Anh bắt đầu đi đi lại lại trong khi người phát ngôn đánh giá anh. " Vậy chúng ta hãy nói rõ luôn một lần đi. Nếu ngài muốn kìm hãm tôi, tôi sẽ mặc kệ ngài, nếu muốn tôi từ bỏ công việc tôi cũng sẽ đáp ứng. Còn nếu muốn tôi làm việc, hãy để tôi hoàn thành nó. Ngài đã rõ chưa?"

"Hoàn hảo ... Commander. Nhưng tôi không thể đảm bảo hội đồng hoàn toàn chấp thuận mọi hành động của ngài."

" Hãy để tôi lo điều đó." Commander nói. "Bây giờ, những gì ngài đã nói có vẻ như đưa tôi nắm quyền tại XCOM không phải là một quyết định

nhất trí. Những nước nào đã phản đối?"

" Thông tin đó là tuyệt mật"

"Nghe này, ngài có thể cho tôi biết để tôi có thể chuẩn bị cho sự thất bại không thể tránh khỏi, hoặc tôi sẽ phải đưa ra kết luận của riêng mình. Tự chọn đi."

"Ngài ngụ ý rằng ngài đã có .. kế hoạch đối phó. Ngài có thể đưa ra một số dấu hiệu về chúng không?"

Commander cau có. "Tôi chưa có kế hoạch gì cụ thể. Tôi cầm quyền chưa đầy một ngày. Nhưng đây là c·hiến t·ranh. Tôi sẽ không ngạc nhiên nếu

vài quốc gia phải hy sinh. Các thành phố bị tàn phá hoặc bị chiếm có thể bị thôn tính. Tôi sẽ làm những gì tôi có thể để giảm thiểu t·hương v·ong cho dân thường, nhưng họ sẽ không phải là ưu tiên của tôi. "

"Hãy hiểu điều này," phát ngôn viên ngồi trong bóng tối chỉ ngón tay vào màn hình. "Một tình huống tương tự như Mecca sẽ không thể tha thứ. Chúng tôi đang rất hào phóng khi cho ngài cơ hội thứ hai. Nếu phản bội là niềm tin đó sẽ không chỉ gây ra hậu quả nặng nề cho ngài mà còn cho tất cả những người ngài từng quan tâm."

Commander nắm chặt tay, một suy nghĩ lóe lên trong tâm trí anh. Đó là một lời đe dọa vô dụng. Tất cả những người anh từng quan tâm đều đ·ã c·hết. Người này không biết gì về sự mất mát, không biết gì về các cuộc xung đột, tất cả đều phải trả giá. Anh nhắm mắt và hít thở sâu. Khi đã bình tĩnh lại, anh ta mở mắt ra và nói với người phát ngôn.

“Chúng ta có thể đe dọa nhau cả ngày,” anh bình tĩnh nói . "Nhưng tôi không nghĩ đây là kiểu quan hệ mà chúng ta nên có."

“Về điều này, chúng tôi đồng ý.

" Được, hãy làm điều này. Chúng ta sẽ bắt đầu lại từ đầu, quên quá khứ đi. Tôi sẽ quên 3 năm chạy trốn truy nã, 7 năm trong tù, còn ngài quên tôi phạm phải tội ác c·hiến t·ranh đi"

"Hội đồng không thể dễ dàng tha thứ cho những gì ngài đã làm, Commander. Tuy nhiên, tất cả chúng ta đều có một mục tiêu chung là sự sống còn của nhân loại."

"Đồng ý, nhưng ngài và tôi đều biết rằng tôi không thể hoàn toàn cống hiến hết mình cho việc bảo vệ Trái đất nếu tôi phải lo lắng về việc b·ị đ·âm sau lưng bất cứ lúc nào " Commander nhấn mạnh. "Vì vậy, tôi cần biết; tôi nên đề phòng ai?"



Có một khoảng lặng trong vài giây.

"Ai Cập, Úc, Pháp, Vương quốc Anh, Canada và Hoa Kỳ."

Commander để lộ khuôn mặt không cảm xúc. Ai cập có thể hiểu được, họ đã xuất hiện gần một số nhiệm vụ của anh, và anh cũng đã loại bỏ một số kẻ khủng bố cấp cao, những người tình cờ là điệp viên chính phủ gài vào. Ngu ngốc

Úc, Pháp, vương quốc Anh(UK) và Canada có lẽ đã phản đối anh vì lý do đạo đức. Một điều gì đó mà anh tin rằng không có chỗ trong c·hiến t·ranh. Chỉ có UK và Canada thực sự có thể tỏ ra rắc rối, nhưng chưa đáng lo ngại. Anh ấy khá tự tin rằng anh có thể phủ nhận bất kỳ vấn đề nào mà Australia và Pháp gây ra cho anh ấy, nhưng vẫn cần cẩn thận.

Hoa Kỳ, hi vọng thật nhiều rồi cũng thất vọng bấy nhiêu. Anh đã phục cho cho đất nước này trong thời gian dài rồi nhận được cái tát đau điếng. Thành thật mà nói, nó không nằm ngoài dự đoán và anh ấy đã biết điều đó khi đưa ra quyết định của mình, Hiện tại họ lại lần nữa có thể đâm sau lưng anh thêm một lần nữa. Hoặc có thể đây là bước đi để xoa dịu hội đồng, vì vậy đây có thể là lời bịa đặt. Nhưng tới khi biết mọi việc chắc chắn, Hoa Kỳ sẽ được đối xử như các nước khác.

Điều thú vị là Nga đã không phản đối. Từ đầu Nga đã khá ủng hộ các phương pháp của anh cho đến khi chúng liên quan đến c·ái c·hết của Tổng thống Nga. Điều đó buộc họ hợp tác với Hoa Kỳ để truy lùng anh . Anh cho rằng họ cảm thấy đã đủ thời gian để có thể ngấm ngầm hỗ trợ anh một lần nữa.

"Cảm ơn," anh nói với người phát ngôn. "Vì lợi ích của việc duy trì mối quan hệ này, ngài sẽ làm gì khi có một nước hành động chống lại tôi?"

"Đó là điều sẽ được thảo luận nếu nó được đưa ra. Hiện tại ngài đang có sự hỗ trợ của hội đồng Commander. Đừng làm chúng tôi thất vọng."

Anh nhếch mép. "Tôi sẽ làm hết sức mình."

"Rất tốt. Chúng tôi sẽ theo dõi."

Màn hình tối đi và được thay thế bằng bản đồ thế giới. Anh hít một hơi thật sâu.

Cuộc thảo luận diễn ra như mong đợi. Hội đồng phải biết rằng anh không phải con rối của họ mà làm theo mọi thứ mù quáng không thắc mắc. Nếu họ mong đợi anh biết ơn cái gọi là "cơ hội thứ hai" này thì không sao, nhưng điều đó chắc chắn không chuyển thành lòng trung thành. Anh nhếch mép. Lòng trung thành. Đó là một từ mà hội đồng và Liên hợp quốc không hiểu. Họ dành quá nhiều thời gian để đấu đá lẫn nhau. Sự chia rẽ của hội đồng có thể lợi dụng được. Phải có cách để vô hiệu hóa hội đồng để anh có thể hoàn toàn tập trung vào người ngoài hành tinh.

Nhưng đó là câu truyện ở tương lai, cho đến khi có một quốc gia đủ ngu ngốc cố gắng hạn chế quyền của anh, mọi sự chú ý bây giờ dành cho cuộc xâm lược. Bỏ qua mọi suy nghĩ về hội đồng và Liên hợp quốc, anh rời căn phòng để gặp Bradford đang đợi bên ngoài.

______________________________________________________________________________

Bradford đang khoanh tay dựa vào tường. "Cuộc thảo luận diễn ra như thế nào, thưa ngài?"

“Như tôi mong đợi,” anh đáp lại. "Nếu chúng ta làm tốt công việc của mình, hội đồng sẽ không gây ra bất kỳ vấn đề gì. Nhưng Liên hợp quốc đứng đằng sau họ, nên vẫn còn phải xem họ có giữ lời hay không."

“À,” Bradford ngập ngừng bắt đầu. "Ngài không có niềm tin vào họ."

"Không. Nhưng tôi biết rằng họ sẽ có kế hoạch riêng để tự bảo vệ và tôi có thể sử dụng điều đó." Anh ấy lắc đầu. "Nhưng tôi sẽ lo lắng về Hội đồng và Liên hợp quốc sau này. Có điều gì khác mà anh muốn cho tôi xem?"

Bradford bắt đầu bước đi và ra hiệu cho Commander đi theo. "Chỉ là văn phòng của ngài."

Nó chỉ cách Phòng Tình huống một đoạn ngắn. Họ dừng lại trước cánh cửa đen và Bradford đặt tay lên máy quét lòng bàn tay và đưa mắt xuống tìm máy quét võng mạc. "Vì lý do bảo mật," anh giải thích một cách không cần thiết. "Bây giờ ngài ở đây, căn phòng này sẽ được bảo mật

bằng sinh trắc học của ngài." Với một tiếng rít, cánh cửa mở ra.

Bradford bật công tắc đèn và ánh sáng trắng sáng bừng cả căn phòng. Thoạt nhìn, nó có kích thước bằng một văn phòng thông thường và có một chiếc bàn truyền thống với những chiếc ghế đối diện, nhưng đó là tất cả những điểm chung. Trên bàn là ba màn hình với thiết bị liên lạc và tai nghe cũng nằm trên đó. Ngay phía sau nó là một màn hình lớn hiển thị các chỉ số quan trọng và camera trên áo giáp của Đội 1. Bỏ qua Bradford, anh đi xem xét những gì trên màn hình bàn.

Một màn hình hiển thị những hình ảnh giống như màn hình phía sau anh ta, hai màn hình còn lại hiển thị phiên bản quy mô nhỏ hơn của dữ liệu Phòng Tình huống và màn hình kia hiển thị dữ liệu và thông tin nhân sự tại trụ sở XCOM

Bradford giải thích hữu ích: “Từng màn hình có thể được hạ xuống bàn làm việc riêng lẻ cũng như chọn cách hiển thị của từng màn hình. "Ngài có thể trực tiếp giá·m s·át và chỉ huy mọi khía cạnh của hoạt động cũng như ra lệnh trong trụ sở XCOM."

"Trụ sở XCOM " Commander lặp lại khi anh ta ngồi xuống và nắm lấy con chuột và bắt đầu làm quen với hệ thống.

Bradford tiếp tục: “Camera từ áo giáp và một số hệ thống nhất định cũng có thể được hiển thị thông qua giọng nói, tất cả mọi thứ đều giúp ngài làm việc thuận tiện nhất."

"Rất tốt " anh trả lời một cách lơ đễnh và mỉm cười khi tìm thấy nút chỉnh sửa dưới tên "Trụ sở XCOM." Anh ấy đã xóa nó và thay bằng cái tên khác

Bradford nhìn xuống và nghiêng đầu, bối rối. "Citadel ? ngài muốn đổi tên?"

"Tôi thấy những cái tên như" trụ sở XCOM "có vẻ rất ... nên dùng từ nào nhỉ? Chung chung? Mọi người đều biết đây là trụ sở XCOM, thực ra không cần phải gọi như vậy. Tôi thấy Citadel rất phù hợp, một thành trí cuối cùng bảo vệ nhân loại. Hơn nữa đây là sở thích của tôi, những căn cứ tôi từng chỉ huy đều được gọi như vậy. Có gây rắc rối gì cho anh không?"

Bradford lắc đầu. "Không, thưa chỉ huy. Tôi sẽ thông báo nhân viên biết việc đổi tên."

"Vậy thì tôi sẽ bắt đầu làm việc." Commander nói khi anh ta tập trung vào màn hình.

" Vâng, thưa chỉ huy. Phòng bên cạnh là nơi ở của ngài, Các kỹ sư quyết định kết hợp các phòng để tiết kiệm không gian."

"Ý kiến hay," Commander nhìn nhận. "Đội 1 dự kiến trở lại khi nào?"

"Trong vòng một giờ, thưa ngài."

"Khi họ trở lại, tôi muốn nói chuyện với Jaster, Rodriguez và Gertrude. Họ không cần phải vội vàng, nhưng tôi muốn gặp họ ngay hôm nay."

Bradford gật đầu. "Đã hiểu" Và Commander để anh ta bắt đầu nhiệm vụ điều hành XCOM.

_________________________________________________________________________________

Skyranger, Trên đường về Citadel

Chuyến trở lại trên chiếc skyranger thư thái hơn nhiều so với chuyến đi căng thẳng đó. Shawn Cage cho rằng việc tiêu diệt thành công một đám người ngoài hành tinh có ảnh hưởng đến toàn đội . Cả hai nhóm đều kể câu chuyện của mình và anh ấy không ngạc nhiên khi Myra tuyên bố g·iết ba trong số bốn người ngoài hành tinh mà cô và nhóm của cô đã chạm trán.

Liam đã im lặng một cách đáng ngạc nhiên. Chắc là đang nghĩ về khả năng t·ấn c·ông tâm trí kỳ lạ của người ngoài hành tinh. Điều mà Shawn hiểu, nhưng sẽ có nhiều thời gian để tập trung vào những thứ tồi tệ, buồn bã sau này. Anh ta không thể chỉ tận hưởng một giờ chiến thắng sao? Không, anh ấy là kiểu người cộc cằn và nghiêm túc, có lẽ anh ấy không biết nghĩa của từ thư giãn.

Sao cũng được. Ít nhất thì những người khác đều nói nhiều, kể cả tân binh Abi. Cô ấy được khen ngợi khi đã tiêu diệt 2 sinh vât ngoài hành tinh, ngay cả Liam cũng đã mỉm cười với cô ấy. Lời khen ngợi đáng giá, sẽ giúp cô tự tin hơn rất nhiều trong các nhiệm vụ tiếp theo, và cô ấy cần điều này.

"Đây là Fallen Sky đến đội chúng ta đang đến XCO, không Citadel ngay bây giờ. Hãy chuẩn bị cho việc hạ cánh."

Tất cả đều bối rối nhìn nhau. "Anh ta đã nói gì?" Shawn hỏi, chỉ để đảm bảo rằng anh ta không nghe nhầm.

"Hoặc XCOM có một căn cứ khác hoặc họ quyết định gọi nó là Citadel từ bây giờ," Myra nhún vai. "Tôi đang đặt cược vào cái sau."

"Điều đó có vẻ đột ngột," Abi nhận xét. "Nó có thường xuyên xảy ra không?"

"Không," Liam lên tiếng. "Chỉ có chỉ huy và giám đốc mới có thẩm quyền thay đổi tên. Vì tôi biết giám đốc là ai, tôi cho rằng đây là công việc của chỉ huy mới của chúng ta."



"Vẫn chưa có ai gặp chỉ huy, đúng không?" Ernest Sims hỏi.

Tất cả đều lắc đầu. “Tôi chắc chắn là chưa,” Shawn nói nhẹ nhàng. "Nhưng một lần nữa, các chỉ huy thường giữ khoảng cách với những người lầm bầm như chúng ta."

“Tôi nghi ngờ điều đó,” Myra không đồng ý. "Có nhiều khả năng ngài ấy cũng mới nhậm chức"

Kim nhún vai. "Tôi cho rằng chúng ta sẽ tìm ra." Với một tiếng rung mạnh, skyranger hạ cánh và mỗi người trong số họ tháo dây đai, mũ bảo vệ và bước ra khỏi máy bay. Bradford đang đợi họ bên ngoài. Họ xếp thành một hàng rồi tiến hành nghi chức chào q·uân đ·ội.

Shawn không để lộ bất cứ điều gì, nhưng cảm thấy thật buồn cười khi mỗi người trong số họ trông kỳ lạ như thế nào vì hầu hết họ đều có cách chào hoàn toàn khác nhau. Bradford rõ ràng cũng cảm thấy như vậy và Shawn thấy môi anh ấy giật giật khi anh ấy nói với họ "Nghỉ."

Tất cả hạ tay xuống và Bradford tiếp tục. "Chúc mừng mọi người đã hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ. Commander hài lòng về màn trình diễn của mọi người. Mỗi người sẽ làm một bản báo cáo sau đó có thể tự do đi lại trong căn cứ. Jaster, Rodriguez và Gertrude phải trình diện với chỉ huy sau khi viết báo cáo. Ngài ấy khuyến khích đừng vội, nhưng muốn gặp 3 người vào cuối ngày. Rõ chưa?"

“Vâng, thưa ngài!” Tất cả đều trả lời.

"Xuất sắc. Giải tán." Sau đó Bradford rời đi.

Shawn mỉm cười với Abi. "Từ tân binh đến gặp chỉ huy. Cô tiến lên nhanh thật đó"

"Tôi ... cũng cho là vậy. Tôi không mong đợi sẽ thực sự gặp được ngài ấy chút nào."

"Khi chỉ huy của cô muốn gặp cô," Liam thông báo. "Nó thường có nghĩa là cô đã hoàn thành tồi tệ hoặc thực hiện xuất sắc. Với cách mà nhiệm vụ đã diễn ra, tôi nghĩ cô không có gì phải lo lắng."

"Tôi cũng mong là như vậy." Cô ấy vẫn có vẻ lo lắng, đó là điều dễ hiểu. Anh nở một nụ cười khích lệ với cô và tất cả họ đều rời khỏi xưởng chứa máy bay.

___________________________________________________________________________________

Năm giờ sau

Liam Jaster đứng bên ngoài văn phòng chỉ huy. Anh tò mò không biết hội đồng đã quyết định giao trách nhiệm bảo vệ Trái đất cho ai. Sau khi được đề nghị gia nhập XCOM, trong đầu anh ấy đã lập danh sách các ứng cử viên có thể cho vị trí này. Chà, đã đến lúc để xem liệu anh ta có ...

Cánh cửa mở ra ."Mời vào." một giọng nói ra lệnh và anh bước vào.

Trẻ. Đó là từ đầu tiên Liam nghĩ đến. Anh ấy dường như còn quá trẻ để có thể trở thành một nhà chỉ huy quân sự. Mái tóc đen của anh ta không có sợi tóc bạc và khuôn mặt anh ta khá thân thiện. Anh ấy cũng không ăn mặc quá lố, chỉ mặc một chiếc áo len đen có thêu logo XCOM. Anh ấy đang ngồi ở một chiếc bàn với màn hình bên phải.

Liam bước tới và ngồi xuống chiếc ghế đối diện với Commander. Anh đứng dậy và đưa tay ra. Liam đã bắt lấy. "Rất vui được gặp ngài, tôi lag giá·m s·át đội Jaster"

" Tượng tự, tôi là Commander " Anh nghiêng đầu trả lời.

"Bây giờ," Commander tiếp tục. "Đầu tiên, tôi nói rằng đội hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ. Mọi việc diễn ra suôn sẻ trong lần chạm trán đầu tiên. Tuy nhiên, tôi có một số điều cần chỉ ra."

Liam đột nhiên cảm thấy lo lắng, không là e ngại, mặc dù anh ấy không để lộ ra điều gì. " Xin ngài hãy chỉ ra vấn đề là gì, thưa chỉ huy"

Anh cân nhắc một lúc, trong đầu hiện lại toàn bộ nhiệm vụ. "Chúng ta nên chiếm lấy căn phòng liền kề trước khi điều tra cái kén. Tôi cũng không để binh nhì Gertrude một mình."

"Tôi sẽ không coi cô ấy là một vấn đề, nếu đây không phải là nhiệm vụ đầu tiên của cô ấy," Commander thêm vào. "cậu đã vô cùng may mắn khi cô ấy không hoảng loạn. Mặc dù hôm nay cô ấy đã thể hiện rất tốt, hãy coi cô ấy là dân thường cho đến khi cô ấy có nhiều kinh nghiệm hơn"

"Đã hiểu, thưa chỉ huy."

" Tôi đã xem danh sách, chúng ta có 20 binh sĩ vào lúc này, tương lai sẽ có nhiều hơn, nhưng chúng ta không thể để mất dù chỉ một người. Tôi sẽ nói với cậu điều tương tự như tôi đã nói với Rodriguez, cậu cần biết rõ đội của mình. Cậu cần biết những người đàn ông và người phụ nữ dưới sự chỉ huy của cậu, sức mạnh và điểm yếu của họ. Ai có thể hoạt động độc lập và ai cần giá·m s·át. "

Liam muốn nói gì đó nhưng ngừng lại. Đáng tiếc là anh đã mở miệng và Commander nhận ra điều đó. " Cậu muốn nói gì thêm sao?"

Liam chưa bao giờ là một người nói dối giỏi, và điều gì đó nói với anh rằng nói dối sẽ không có lợi cho anh. "Không có gì quan trọng, thưa ngài."

"Có lẽ. Nhưng tôi tin vào sự phán đoán của mình"

Liam hít một hơi. "Tôi chỉ tò mò ... nếu những gì ngài nói về việc biết rõ những người dưới quyền của tôi cũng áp dụng cho ngài."

Commander mỉm cười. "Câu hỏi hay. Và đúng như vậy, tôi khinh thường những" nhà lãnh đạo "tay ngang và thích lãnh đạo mọi người từ phía

trước. Điều đó rõ ràng sẽ khó khăn hơn vì tôi chưa bao giờ chỉ đạo một chiến dịch lớn như thế này, nhưng tôi sẽ làm hết sức mình. Tôi có chính sách cởi mở, nếu cậu có thắc mắc hoặc xảy ra vấn đề, hãy liên hệ với tôi và tôi sẽ giải quyết. Hãy lan tỏa điều đó."

Commander đã xuất sắc tạo ra ấn tượng ban đầu. Bây giờ chỉ còn câu hỏi liệu Commander có thể dẫn dắt XCOM hay không, nhưng Liam hiểu rõ không có lý do gì để nghi ngờ. Anh ta là người thông minh, có sức hút và quan tâm tới cấp dưới của mình. Hội tụ mọi thứ mà một chỉ huy giỏi cần.

"Tôi sẽ làm việc đó." anh đã hứa với Commander.

"Tuyệt vời, một điều cuối cùng; cậu có một thành tích ấn tượng trong hoạt động chống khủng bố ở Nga. Cậu có tham gia vào trận chiến ''đó'' không?

Liam nghiến răng. "Nếu ngài đang hỏi liệu tôi đã bao giờ đối đầu với hắn chưa, thì không, tôi chưa bao giờ"

"Tôi tò mò. Cảm nghĩ của cậu về hắn là gì?"

Liam do dự. Anh nên lựa chọn lời nói của mình một cách cẩn thận. "Các phương pháp của hắn ... cực đoan ... nhưng mặc dù vậy, chúng rất hiệu quả. Thành thật mà nói, rất ấn tượng với hắn cho đến khi hắn g·iết Tổng thống của chúng tôi.

Commander gật đầu. "Câu chuyện của chúng ta rất giống nhau. Cậu nên biết tôi đã làm việc cho Commander tại một thời điểm, và thực sự rất được coi trọng. Nhưng tôi đã vỡ mộng khi hắn bắt đầu g·iết các quan chức nước ngoài mà không thông qua thủ tục hợp pháp. Tôi đã rời đi."

Liam ngớ người, thực sự quá ấn tượng. Hầu hết mọi người thường không nhắc đến hắn ta, nhưng người này không hề giấu thông tin bản thân đã từng làm việc cho t·ội p·hạm c·hiến t·ranh khét tiếng nhất từ trước đến nay. Sự tôn trọng của anh dành cho người đàn ông này tăng vọt.

Anh gật đầu. "Tôi hiểu rồi. Cảm ơn ngài đã nói cho tôi biết."

Commander trả lời . "Không có gì . Nếu đây là một vấn đề, tôi muốn nó được giải quyết ngay lập tức. Mặc dù vậy, có vẻ như cậu vẫn ổn."

"Tất cả mọi người đều đã mắc sai lầm, đặc biệt khi liên quan đến tổ quốc"

"Nói rất hay "

''Chỉ huy, tôi là Central''

Commander nhấn phím liên lạc trên bàn làm việc của mình. "Tiếp tục đi, Central"

"Một thị trấn ở Canada vừa chìm trong bóng tối. Gửi cho ngài thông tin chi tiết."

"Chuẩn bị skyranger " Commander ra lệnh. "Hãy để phi công thứ ba có kinh nghiệm. Tôi sẽ tập hợp đội và xử lý từ đây."

"Đã rõ. Central, out ."

"Tôi đã sẵn sàng cho nhiệm vụ, thưa ngài." Liam nói

Commander lắc đầu. "Đáng ngưỡng mộ, nhưng cậu cần nghỉ ngơi. Ngoài ra, hãy để các người lính khác tích lũy kinh nghiệm. Tin tưởng tôi, cậu sẽ có nhiều thời gian trên chiến trường."

Commander cúi đầu, anh nắm chặt tay phải và đặt nó trước ngực. Đây là cách chào của ngài ấy? Liam tự hỏi. Sau đó, Liam rời khỏi phòng, để lại Commander chuẩn bị cho nhiệm vụ phía trước.