Chương 15 : Giây phút chân tình
Chương 15 : Trận chiến trên bờ biển
Citadel, văn phòng chỉ huy
" Anh có thấy gì kì lạ không?"
Zhang gật đầu. "Vâng, Đây là một chuyện bất thường."
Commander phóng to châu Âu. "Đúng vậy. Mức độ hoảng loạn ở các nước xung quanh ở mức chấp nhận được, riêng Đức có màu cam."
Zhang chỉ về phía màn hình. "Càng ngày có nhiều người thấy hoạt động UFO ở đấy . Tôi nghi ngờ rằng có mối liên hệ."
"Theo những gì chúng tôi biết, UFO không tự nhiên xuất hiện. Sẽ rất khó để chúng xuất hiện ở Đức nếu không băng qua một trong những quốc gia có chung biên giới."
"Không hẳn" Zhang chỉ ra. "Chúng ta vẫn chưa hoàn toàn chắc chắn về cách thức hoạt động của UFO. Có lẽ chúng có thể tàng hình hoặc bay từ trên không gian xuống."
Commander thừa nhận. "Nhưng không giải thích tại sao chungs chọn Đức. Có những mục tiêu khác cao hơn dễ dàng hơn."
"Ngài nghi ngờ có nhiều chuyện đang xảy ra." Zhang cau mày nói trong khi liếc qua Commander.
"Làn sóng hoảng loạn này là giả tạo. Ai đó đã chọn cách đẩy nước Đức đến bờ vực của sự hoảng loạn."
Zhang đi vào trọng tâm . "Ngài nghi ngờ hội đồng?"
"Tôi không được bỏ qua bất kì giả thuyết nào cả cho dù đó là người ngoài hành tinh hay hội đồng. Zhang nhiệm vụ đầu tiên của anh tìm hiểu chuyện gì xảy ra ở Đức. Mếu hội đồng là đứng đằng sau, tốt nhất là có bằng chứng xác thực."
" Tôi hiểu rồi, thưa chỉ huy"
" Tiến độ tuyển chọn nhân sự đến đầu rồi?"
Zhang trả lời, cầm máy tính bảng ra gõ nhẹ vài lần. Anh chuyển nó cho Commander. "Tôi đang soạn một số danh sách các đặc vụ tiềm năng. Một số đã ở đây, một số đang ở các quốc gia thuộc hội đồng. Tôi cũng có một số ứng viên ở bên ngoài"
Commander hỏi khi lướt qua danh sách. "Mọi người phản ứng thế nào với vị trí mới của anh?"
Zhang lắc đầu. "Tôi chưa tiếp cận bất kỳ người nào, khả năng cao họ sẽ ngạc nhiên."
Commander thích thú nhận xét. "Hãy thông báo cho tôi biết nếu có người gây rắc rối ."
" Tôi nghĩ là không cần thiết. Mọi người không có vẻ bất hợp tác"
" Central gọi tới chỉ huy, Central gọi tới chỉ huy" Giọng gấp gáp của Bradford cất lên từ hệ thống liên lạc. Commander bấm nút trả lời
" Bradford, tôi đây, nói đi "
" Chúng tôi phát hiện dấu hiệu của UFO. Tốt hơn là ngài nên lên đây"
" Hiểu rồi, tôi tới nhanh chóng"
" Tôi cho rằng cuộc họp của chúng ta kết thúc" Zhang hỏm hỉnh bình luận.
" Đúng vậy". Commander trả lời tiếc nuối " Anh biết nhiệm vụ của mình rồi, tôi muốn có kết quả sớm nhất "
Zhang vội vàng gật đầu. "Đã hiểu, thưa chỉ huy"
Nói xong, cả hai người đàn ông rời khỏi văn phòng. Zhang đi về phía văn phòng tạm của mình còn Commander đi đến phòng nhiệm vụ.
______________________________________________________________________________
Citadel, phòng nhiệm vụ
Brarford giơ tay chào khi Commander bước tới.
Anh gật đầu " Nghỉ, tình hình thế nào rồi?"
Bradford ra hiệu về phía khối tròn là hiển thị đĩa bay màu đỏ đang từ từ di chuyển đến Florida. " Một UFO khác, cái này có vẻ tương tự như con tàu do thám trước đó với một chút khác biệt."
Chỉ huy cau mày. "Điểm khác biệt sau là gì?"
"Nó lớn hơn."
" Hiểu rồi, nó lớn hơn bao nhiêu "
Bradford cầm máy tính bảng lên " "Tính toán ban đầu của chúng tôi cho thấy nó lớn hơn 1/4 so với chiếc đầu tiên."
"Chúng ta có biết nó đang làm gì không?"
“Tôi e là không,” Bradford ngập ngừng trả lời. "Nhưng nó đang lượn lờ quanh Florida, nên tôi cho rằng nó đang tìm kiếm thứ gì đó xung quanh đó. Có lẽ chúng đang lên kế hoạch cho một vụ b·ắt c·óc khác?"
Đôi mắt của Commander nhìn vào UFO màu đỏ " Anh triển khai máy b·ay c·hiến đ·ấu chưa?"
Bradford gật đầu. "Tôi đã triển khai . Xin lỗi vì không xin phép ngài trước, nhưng xét rằng đây là thời điểm n·hạy c·ảm, tôi không nghĩ chúng ta nên đợi."
Commander gật đầu đồng ý. "Làm tốt lắm. Anh nói đúng, chúng ta không thể lãng phí thời gian. Có bao nhiêu máy bay xuất kích?"
"Lần trước chỉ cần một cái." Bradford trả lời. "Tôi nghĩ lần này hai là đủ."
" Thêm một cái nữa. Commander ra lệnh. " Cho tới khi chúng ta biết rõ sức mạnh của UFO, cẩn thận không bao giờ thừa"
" Tuân lệnh. " Bradford liền nhấn vào một nút trên tai nghe của mình. "Raven 3, sẵn sàng đi"
" Đưa các máy b·ay c·hiến đ·ấu lên màn hình lớn." Commander ra lệnh. Bradford gật đầu và 3 chiếc máy bay được thêm vào bản đồ thế giới. 2 cái đi được 3/4 đường đến Florida, 1 cái vừa đi qua Citadel.
"Ước định thời gian?" anh hỏi, nhìn sang Bradford.
"Hai phút cho Ravens 1 và 2," Bradford trả lời trong khi tham khảo dữ liệu . "Năm phút cho Raven 3."
Commander gật đầu xác nhận. "Hy vọng các phi công vượt qua thử thách."
Họ chờ đợi trong vài phút căng thẳng cho đến khi một trong những giọng nói của phi công phát qua loa. "Đây là Raven One. Chúng tôi xác nhận mục tiêu."
" Lên hình" Bradford ra lệnh cho các nhà phân tích thêm hình mô tả UFO lên.
" Raven 1 và 2 được phép t·ấn c·ông ngay bây giờ. Bắn tùy ý"
Cả hai máy b·ay c·hiến đ·ấu phóng t·ên l·ửa của mình, tất cả đều trúng UFO. "Trúng rồi!" Raven 1 tuyên bố. "Thêm một lượt nữa nào"
UFO đáp trả bằng cách phóng t·ên l·ửa của chính nó. 2 phi cơ sượt qua chúng, . Raven 1 tung một loạt t·ên l·ửa khác, nhưng lần này hầu hết đều trượt. Raven 2 cũng tung ra một loạt t·ên l·ửa trúng UFO. Các điểm ảnh xuất hiện trên màn hình cho thấy UFO đã bị hư hỏng.
"Tuyệt vời!" Raven 2 nói, mặc dù sự phấn khích của cô ấy nhanh chóng bị giảm bớt. " Nó khóa chặt tôi làm mục tiêu. Cẩn hỗ trợ "
" Đã hiểu". Raven 1 trả lời khi phóng thêm t·ên l·ửa vào UFO, chỉ một vài phát trúng còn lại trượt hết.
" Tôi không thể tránh được." Raven 2 hét lên khi t·ên l·ửa của người ngoài hành tinh bắn trúng một bên cánh. "Tôi bị trúng đạn. Thiệt hại tối thiểu."
" Để tôi" Raven 1 thông báo khi phóng tiếp một loạt t·ên l·ửa. Lần này tất cả đều trúng, sự hài lòng hiện rõ trong giọng nói của anh. " Trúng trực diện"
UFO đáp trả bằng cách thay đổi mục tiêu nhắm đến raven 1. Không kịp chuẩn bị, raven 1 b·ị b·ắn trúng thân máy bay. "Tôi trúng đạn!" Raven 1 hét lên, giọng hoảng sợ. "Thiệt hại nặng!"
"Rút cậu ta về," Commander nói với Bradford.
Bradford gật đầu. "Raven 1, rút lui. Tôi nhắc lại, rút lui và trở về Citadel."
" Đã rõ" Raven 1 trả lời.
" Tôi có tầm bắn tốt" Raven 2 thông báo." Chuẩn bị t·ấn c·ông"
Phi cơ tung ra một loạt t·ên l·ửa khác tất cả đều trúng đích. UFO lắc lư trên không rôi bắt đầu rơi xuống. " Nó đang mất độ cao" Raven 2 nói. " Tôi có nên kết thúc không?"
Commander gật đầu với Bradford. "Làm đi, chúng ta không thể để nó thoát. Nhắm vào các động cơ."
"Đã xác nhận. Bắn."
“Đây là Raven 3,” một giọng nói mới cắt ngang. "Tôi có tầm nhìn. Được phép tham gia?"
" Đợi đến khi Raven 2 hoàn thành lượt t·ấn c·ông. Bradford hướng dẫn. "Sau đó tùy ý"
"Nghe rõ."
"Tr·úng đ·ộng cơ !" Raven 2 hét lên một cách đắc thắng. "Nó đang rớt xuống!" Vài giây sau, UFO hoàn toàn rời khỏi màn hình ba chiều.
Cả phòng vang lên tiếng vỗ tay, tương tự như lần trước. "Làm tốt lắm, Raven 2," Bradford chúc mừng. "Tất cả phi cơ trở về Citadel. Làm tốt lắm, tất cả mọi người. "
"Lấy chính xác tọa độ của chiếc UFO bị rơi đó," Commander hướng dẫn . "Tôi sẽ tập hợp một đội ."
Bradford gật đầu lia lịa. "Tuân lệnh, thưa chỉ huy."
__________________________________________________________________________
Citadel, t·rường b·ắn
Đây có thể là một ý tưởng tồi tệ.
Nhưng phải được thực hiện và Luke khá chắc chắn rằng Myra sẽ không phải là người xin lỗi. Vì không có ai khác sẽ làm, nên anh mặc nhiên trở thành người làm việc này.
Mặc dù nếu anh thành thật với bản thân, anh thực sự không thể đổ lỗi cho mọi người . Mira là một người phụ nữ đáng sợ, vì vậy việc do dự khi tiếp cận cô ấy là điều đương nhiên. Đặc biệt là sau sự cố đó.
Tuy nhiên, nếu có một điều anh biết được về cô từ cuộc trao đổi đó, đó là cô ấy biết kiềm chế bản thân. Thật ấn tượng, khi xem Myra đã xúc phạm cô ấy như thế nào. Nếu là anh thì anh đã đấm thẳng vào mặt Myra rồi.
Anh dừng lại trước khi mở cửa. Đây là nơi duy nhất còn sót lại . Anh đã kiểm tra mọi nơi khác; khu vực huấn luyện, phòng nhiệm vụ, thậm chí cả văn phòng chỉ huy. Nếu cô ấy không có ở đây, cô ấy đã trở lại doanh trại hoặc đang trốn, và anh không thích cố gắng tìm ra nơi cô ấy trốn.
May mắn thay, Mira có ở đây. Mặc bộ đồ của lực lượng đặc biệt mà lúc cô ấy rời đi Mira đứng trước hàng loạt mục tiêu, bắn từng mục tiêu một cách có phương pháp.
Một điều mà anh có xu hướng thấy khá nhiều ở các khu tập bắn là mọi người có xu hướng coi mọi v·ũ k·hí như một khẩu súng bắn tỉa. Họ bắn một, và chỉ một, viên đạn vào mục tiêu và tiếp tục lặp lại. Không quan trọng đó là súng nào mọi người sử dụng nó như nhau.
Ít nhất Mira không gặp vấn đề này, cô ấy tương đương với tháp pháo. Cô tập trung vào mục tiêu, sấy loạt đạn, sau đó chọn mục tiêu khác rồi lặp lại. Với kinh nghiệm của mình, anh khâm phục Mira trong khoản khả năng bắn với độ chinh xác cao như vậy. Cô ấy cũng không hoàn toàn bắn những mục tiêu dễ dàng, có rất nhiều cú bắn nhằm vào tay và chân.
Tới lúc Mira dừng lại hạ khẩu súng xuống. Đây là thời điểm thích hợp để Luke thông báo về sự hiện diện của mình. Anh cầm khẩu SMG và bước tới. " Không phiền cho tôi tham gia cùng cô chứ?"
" Tôi không sở hữu nơi này. Tham gia nếu anh muốn."
Không nói thêm lời nào, cô quay lại nhắm vào các mục tiêu. Có thể cô ấy đang trì hoãn nói chuyện với anh ta hoặc đơn giản là không quan tâm. Chà, anh có thể luyện tập một chút. Anh nâng khẩu SMG lên và nhắm vào một trong những hình nộm.
Anh sấy 1 loạt đạn lâu so với ý thích của mình. Anh cau có. độ giật từ phát bắn đầu tiên luôn khiến anh ngạc nhiên, anh thực sự cần phải nỗ lực cải thiện.
Lần này, anh giữ chắc súng và sấy thêm phát nữa. Hầu hết trúng đích, Luke cười, cảm thấy không tệ. Bình thường phải mất 3,4 lần thử trước khi được như vậy. Ok, đó là tầm ngắn, giờ đến tầm trung. Anh nhắm vào ngực, sau vài phát đạn đã trúng đích.
Từng phút trôi qua và anh bước vào trạng thái tập trung không khác gì trong những chuyến đi săn. Trong đầu của anh giờ chỉ tập trung vào việc luyện bắn mà quên hẳn mục đích ban đầu. Anh không biết sự tập trung kéo dài bao lâu, nhưng vì lý do gì anh đột nhiên nhận ra rằng mình là người duy nhất đang bắn.
Anh nhìn sang và thấy Mira đang lặng lẽ quan sát. Cô khom người xuống khi anh nhìn sang. " Anh bắn khá ổn, tôi rất ngạc nhiên khi biết anh chưa từng được huấn luyện trong q·uân đ·ội"
Anh hạ v·ũ k·hí của mình xuống và cài chế độ an toàn. "Đúng vậy, tôi chưa bao giờ là một người lính."
" Anh được đào tạo ở đâu đó. Người thường không thể bắn như vậy được."
" Tôi đi săn từ lúc giải nghệ. Tôi coi đó là ''quy trình đào tạo'' nếu cô muốn"
Cô ấy trả lời, không quá ngạc nhiên. "Một sở thích kỳ quặc của kỉ lục gia Olympic."
"Tôi không thấy có vấn đề gì . Bên cạnh đó, vợ tôi luôn thích thú khi tôi mang con thú săn được về. Cô ấy thấy nó thật lãng mạn"
Anh thề rằng Mira có vẻ thích thú, nhưng không thể khẳng định từ giọng điệu cụt ngủn. "Tôi cho rằng vợ anh đang mong chờ anh trở về?"
Thật không dễ chịu khi được nhắc nhở rằng cô ấy đã biến mất. "Tôi e là không. Vợ tôi không còn trên đời nữa."
"Ồ," Mira thực sự ngạc nhiên và hối lỗi. "Tôi xin lỗi. Tôi không biết. Xin chia buồn cùng anh."
" Cảm ơn"
Mira tiếp tục đánh giá anh. Thật bối rối, không thể đoán được cô ấy nghĩ gì với cái khen che kín đầu thế kia. Việc này khiến anh bận tâm hơn nhiều chuyện anh định làm trước khi tới.
" Tại sao anh lại đến đây? Cô từ tốn hỏi. "Bởi vì bất chấp sự việc diễn ra như thế nào, tôi không nghĩ rằng anh đến để tập bắn. Anh đã đứng xem tôi một lúc rồi."
Anh đỏ mặt xấu hổ." Cô biết?"
" Tôi nghê thấy tiếng mở cửa. Không khó để biết anh đang làm gì."
Anh xin lỗi. "Xin lỗi, không cố ý làm cho cô khó chịu."
"Tôi đảm bảo với anh, tôi đã ở trong tình huống tồi tệ hơn nhiều. Chỉ cần trả lời câu hỏi của tôi."
Anh hít một hơi. "Xin lỗi ... vì những gì đã xảy ra trong doanh trại. Cô không đáng bị như vậy, bất kể về việc Myra nghĩ gì về ý kiến của cô."
Mira im lặng, Luke chờ đợi một cách lo lắng. Cô ấy cuối cùng đã trả lời. "Anh không có gì để xin lỗi. Thực tế, anh đã cố gắng ... xoa dịu ... tình hình."
Ok, điều đó không quá tệ. "Tôi nghĩ rằng cô nên biết," anh nói rõ. "Tôi chắc chắn Myra không cố ý. Cô ấy không phải là người xấu."
“Tôi không đồng ý,” Mira thẳng thắn trả lời. "Mọi người thường nói những gì họ muốn nói trong trạng thái bị cảm xúc lấn áp . Nó không khiến cô ấy trở thành một người xấu, đúng như vậy. Nhưng cô ấy là một người phụ nữ ngây thơ có rất ít khái niệm về cách thức hoạt động của c·hiến t·ranh hay thế giới."
Luke không chắc chắn mình nên trả lời như thế nào. "Cô thực sự có thể đưa ra giả định đó mà không cần biết cô ấy nhiều hơn một chút sao?"
" "Tôi tôn trọng anh đã nói chuyện với tôi nên tôi sẽ nói sự thật. Hầu hết mọi người đều là gánh nặng không thể dựa dẫm. Con người có xu hướng hình thành mối liên hệ với những người khác và điều đó khiến họ không ổn định trên chiến trường. Phần lớn sẽ đặt bạn của họ lên trên cả đội hoặc trên chính nhiệm vụ của họ. Tôi nghi ngờ Myra là một người đáng để tin tưởng vào nếu điều tồi tệ nhất xảy ra. "
Câu trả lời khiến anh khá khó chịu. " Tôi cho rằng nó không áp dụng với cô."
“Tôi tin rằng mọi người đều không đáng tin cậy cho đến khi chứng tỏ bản thân,” cô trả lời một cách trung lập. "Và đúng, nó không áp dụng cho tôi vì lý do đơn giản là tôi không bị ràng buộc bởi liên kết con người và không bị nó ảnh hưởng đến quyết định của tôi."
“Cô có lẽ nói đúng,” anh ngập ngừng đồng ý. "Nhưng tôi không tin hình thành một liên kết giữa người với người sẽ làm ảnh hưởng đến tính chính xác trong quyết định."
" Tôi không chấp nhận dù chỉ có 1% cơ hội xảy ra sai lầm." Cô trả lời thẳng thừng. " Đây là cuộc chiến vì sự tồn vong của nhân loại, không có chỗ cho sai lầm. Dù muốn hay không, nó là điểm yếu mà điểm yếu không được phép tồn tại."
Anh để khẩu SMG sau lưng. "Vậy giải pháp của cô là gì?"
" Tôi không biết." cô trả lời chậm rãi. "Thật không may, đó là bản chất con người. Tất cả những gì tôi có thể làm là quan sát và chuẩn bị."
" Như vậy rất cô đơn" Luke nhận xét.
" Nhưng cần thiết. Anh đã biết những gì xảy ra với tôi, tôi không muốn cảm nhận nỗi đau thêm lần nào nữa. Nếu tôi phải loại bỏ tương tác dư thừa giữa người với người thì cứ vậy đi. Nó là vai trò của tôi và tôi sẽ hoàn thành nó."
Anh hiểu lý lẽ của cô, ngay cả khi anh không đồng ý với nó. Tương lai anh hi vọnh có thể thay đổi quyết định của cô, nhưng hiện tại, cô vững tin vào niềm tin của mình và anh phải tôn trọng điều đó. Anh gật đầu ngắn gọn. "Tôi hiểu."
" Đừng, tôi không mong và không muốn anh hiểu"
Luke ra hiệu về phía cửa. "Ừm, bây giờ cô nên nghỉ ngơi một chút"
" Cảm ơn đã quan tâm, nhưng không cần thiết." Cô bác bỏ. " Tôi sẽ nghỉ ngơi-" Cô dừng lại, nhìn vào cổ tay. " Có nhiệm vụ tôi được gọi." Cô nhanh chóng bước ra ngoài mà không nhìn Luke. " Tạm biệt Specialist Warner. Tôi nói chuyện với anh sau." Sau đó, cô bỏ đi, để lại anh một mình.
___________________________________________________________________________________________
Citadel, doanh trại
Shaw không thể tin nổi . Anh phải hoãn buổi tập chạy của mình để xem Myra vs Mira với ít bỏng ngô trên tay và vài bình luận châm biếm.
Người như anh cũng phải ngạc nhiên trước câu nói của Myra. " Thực sự luôn" anh hỏi cô một cách ngờ vực " "Nó có phải là thứ Israel không? Cô nghĩ đó là một ý hay?"
Myra nghe suốt về lời phàn nàn này rồi và dường như phát ngán với nó. Cô khó chịu cau có. "Vâng, tôi hiểu rồi . Mọi người có thể ngừng được không? Làm ơn!."
"Xin lỗi, nhưng tôi không thể không bình luận, cô muốn chứng tỏ cái gì vậy?"
Myra thở dài. " Tôi chỉ muốn làm cô ta khó chịu. Vì cô ta quá... cứng đầu"
" À vâng, làm cô ta khó chịu. Cô nên biết là cô ta có thể g·iết cô trong lúc ngủ mà không ai biết không. "
Mặt Myra căng thẳng như muốn tát Shaw. " Cảm ơn, anh thật biết cách để làm người khác tốt hơn".
Shaw cười trừ. " Tôi chỉ nói quan điểm của bản thân. Thành thật mà nói, tôi không biết tại sao Mira không đánh cô."
Myra thở dài. "Về mặt khách quan, cô ta có thể nghĩ rằng nó sẽ không giúp ích gì cho tình hình. Thực tế, tôi không biết. Không phải là tôi không đáng bị như vậy."
Shawn nghiêm túc hơn, anh nhìn thẳng vào mắt cô. "Ok, cô rõ ràng hối lỗi về toàn bộ việc này. Tốt, cô muốn nghe lời khuyên?"
" Không"
" Cô vẫn phải nghe vì chúng tôi không muốn đối mặt với căng thẳng trong thời gian tới. Xin lỗi cô ấy đi. Mira là một phụ nữ thực tế, cô ấy sẽ gật đầu và bỏ qua mọi chuyện. Sau đó cô có thể quay lại với những quan điểm bất đồng của cô."
Myra trừng mắt. " Quan điểm bất đồng" cô hoài nghi lặp lại. "Đó là tất cả những gì anh nghĩ? Cô ta ca ngợi một t·ội p·hạm c·hiến t·ranh theo đúng nghĩa đen. Điều đó vượt xa một chút 'những bất đồng" "
" Sao cũng được, cô cứ giữ lấy việc ai đạo đức hơn ai trong cuộc c·hiến t·ranh 10 năm trước, tôi đếch quan tâm. . Tôi thích sống ở hiện tại hơn và nhìn về phía trước, còn về '' bất đồng quan điểm'' tôi gọi là là bất đồng ý thức hệ. "
"Đôi khi tôi ước mình có thể làm được điều đó. Không thể quên dễ dàng như vậy được."
Shawn xua tay một cách miễn cưỡng. "Tốt thôi. Nhưng quan điểm của tôi vẫn giữ nguyên. Chỉ cần xin lỗi và cư xử như một người trưởng thành, nếu không mọi người sẽ bắt đầu đứng về phía cô ấy. Và sẽ thật tệ khi ai đó quyết định thay mặt cô xin lỗi"
"Không có ai xin lỗi thay tôi"
Shaw cười. " Hãy nói điều đó với quý ngài Olympic tốt bụng. . Tôi đã tình cờ gặp anh ta trên đường và anh ta hỏi liệu tôi có nhìn thấy Mira không. Khi tôi hỏi tại sao anh ta nói rằng cần" Xin lỗi. "Cùng với một số lựa chọn khác về toàn bộ tình hình. "
Myra rên rỉ, tay ôm mặt. " Được rồi, hãy kể tôi biết anh ta nói gì."
Anh thực sự không nên vui vẻ như thế này. "Chắc chưa?"
Cô trừng mắt nhìn. " Nói cho xong đi"
"Theo ý cô". Anh tiếp tục " Tôi hỏi lý do tại sao thì anh ta trả lời. " Tôi phải xin lỗi vì Myra cư xử như tên p·hân b·iệt c·hủng t·ộc ngu ngốc". Sau đó tôi hỏi tại sao anh không để Myra xin lỗi, thì anh ta nói. " Dựa vào cuộc cãi vã đó, tôi không tin cô ấy tự minh đi xin lỗi, ai đó phải sữa chữa lỗi lầm này. " Để tôi nói cho mà biết, bộ dạng anh ta rất giận đữ.
Myra thở dài. "Tuyệt vời. Bây giờ có hai người tức giận tôi."
" Đừng tự thương hại bản thân nữa. Tôi đã nói giải pháp rồi, nhấc mông lên mà đi xin lỗi đi"
Cô cau có. "Tôi không chắc cô ta sẽ thực sự chấp nhận. "
Shaw trả lời. " Ít nhất cũng phải thử. Nếu cô ta không chấp nhận thì cô không bị trách vì đã cố gắng rồi. Hơn nữa, từ chối lời xin lỗi chỉ khiến cô ta giống như một đứa trẻ chưa trưởng thành."
"Anh nói về những khía cạnh cực đoan rất nhiều," Myra lưu ý. " Tôi không nghĩ mọi người nghĩ theo chiều hướng đó."
" Ờ, ...." Chưa kịp nói xong thì chiếc vòng tay rung lên báo hiệu Shaw được triệu tập. " Xin lỗi, nhiệm vụ goiu, chúng ta sẽ nói tiếp trong lần tới"
Cô gật đầu. "Được rồi. Chúc may mắn."