Chương 1: Người đàn ông trong nhà giam
Nhà tù bí mật của CIA Colorado, Hoa Kỳ
Mức độ an ninh ở đây kém hơn nhiều so với những gì Patrick Rush mong đợi. Đúng là, có một lượng lớn cảnh vệ và nhân viên ở đây những quân nhân canh gác ở tất cả những nơi có cửa ra vào, kiểm tra ID thường xuyên tại tất cả các hành lang chính và trước khi bước vào các buồng giam phạm nhân. Bản thân các hệ thống bảo mật đã là hiện đại, có khả năng kết hợp một số loại công nghệ nguyên mẫu mà Patrick chưa bao giờ, cũng như sẽ không nghe nói đến. Và dường như vẫn chưa đủ chắc chắn để giam giữ t·ội p·hạm c·hiến t·ranh nguy hiểm nhất trong thời gian gần đây.
Commander, một cái tên gợi lên sự giận dữ, sợ hãi ở một mức độ nào đó ở bất kỳ cá nhân nào. Ngay cả Khalip ( chức sắc cao nhất đối với tín đồ Hồi giáo trên thế giới) có thể đã nghĩ anh ta là hiện thân của quỷ dữ, trong khi phần còn lại của thế giới nhận định Commander là một tên điên thích g·iết người. Một người đàn ông khiến cho cả giám đốc CIA phải run sợ, kêu gào phương pháp moi thông tin của hắn quá cực đoan, đều là dạng người mà Patrick không muốn gặp mặt một mình
Vậy mà anh ấy lại đang ở đây. Hội đồng đã không giải thích lý do tại sao được chọn Commander để phụ trách XCOM. Nhưng anh ta có thể đoán được nhiều như vậy. Danh tiếng của Commander lan truyền trên toàn thế giới như là một bộ óc chiến thuật tuyệt vời với những kế hoạch điên rồ nhưng cực kì hiệu quả. Bị truy nã toàn cầu nhưng không có một tổ chức nào đủ khả năng bắt anh ta, để anh ta tự nộp mình cho Liên hợp quốc
Patrick lo ngại rằng Hội đồng tin những chiến thuật ... khét tiếng ... mà Commander sử dụng sẽ cần thiết trong tương lai. Với hiểm họa sắp đến, Patrick thừa nhận anh không biết sẽ và không cần thiết. Tuy nhiên, anh đã nghĩ chắc chắn rằng sẽ có người mà Hội đồng có thể lựa chọn thay thế như Van Doorn chẳng hạn. Tất cả các chiến thuật của Commander không bị bó buộc về mặt đạo đức
Nhưng anh ta chỉ đơn thuần là một tiếng nói nhỏ bé ở Hội đồng, Tuy nhiên, anh ta sẵn sàng đánh cược tiền của mình vào việc đưa Commander phụ trách tổ chức bán quân sự ưu tú và tiên tiến nhất trên thế giới sẽ không diễn ra như cách mà Hội đồng mong muốn. Anh nói rất nhiều và mong muốn lời của mình được lắng nghe, nhưng họ bỏ ngoài tai.
Patrick cuối cùng đứng bên ngoài cùng với một bảng điều khiển với một người bảo vệ sát bên cạnh nó. Trong hành lang trắng sáng bóng, tấm bảng màu xám rất dễ nhận ra. Các camera an ninh, tất cả bốn trong số chúng, đã theo dõi hành lang này, và đặc biệt là vị trí đó. "Đặt tay của ngài trên máy quét," người bảo vệ nói. "Và nhìn vào ánh đèn đỏ."
Quét vân tay quét võng mạc, những thứ tiêu chuẩn cho một nơi như thế này. Patrick chân thành hy vọng rằng sẽ không có bất kỳ vấn đề nào ở đây. Anh có rất ít thời gian để lãng phí. May mắn thay, máy quét phát ra tiếng bíp, và đèn LED chuyển sang màu xanh lục và bức tường gần đó rít lên, để lộ một cánh cửa ẩn bên trong bức tường . "Chúc may mắn" người bảo vệ nói. "Hãy cẩn thận - Hắn ta nói rất nhiều."
''Một người bị biệt giam nhiều năm sẽ sẵn sàng nói chuyện với bất cứ ai lắng nghe'' Patrick trả lời với một cái gật đầu, anh bước vào phòng giam gặp Commander
Ngay lập tức, Patrick nhận ra '' phòng giam'' là một từ sai lầm khi nói về nơi này. Anh thề rằng ngay cả những căn biệt thự đắt đỏ nhất bên ngoài cũng không được như này. Những đồ đạc đắt tiền cộng thêm cảnh quan thiên nhiên tuyệt đẹp, đây là nơi nghỉ dưỡng chứ không phải nhà tù
Patrick cảm thấy một sự ghê tởm dâng lên trong anh. Có rất nhiều người xứng đáng được hưởng sự xa xỉ này, và nó đã được trao cho một kẻ đã s·át h·ại phụ nữ và trẻ em để hoàn thành chiến lược điên rồ trong đầu hắn. Hắn không xứng đáng với những gì hắn đang có.
Có thứ gì đó đang chiếu trên TV trong phòng, và Patrick quay sang xem, cũng như chính Commander, đang ngồi trên ghế sa lông, đối mặt với anh với một nụ cười và nhướng mày khi đánh giá đại diện của Liên hợp quốc
Commander bằng xương bằng thịt. Patrick phải thừa nhận rằng ... về mặt ngoại hình, hắn không hoàn toàn như những gì anh ấy mong đợi. Vẻ ngoài gần 40 tuổi, tóc đen, một cơ thể vẫn còn như tuổi 20, làn da trắng nhợt với một vài vết sẹo nhỏ, và tất nhiên là đôi mắt nâu lạnh lùng, đầy tính toán.
"Anh là ai?"
"Tên tôi là Patrick Rush, Commander . Tôi có một thông điệp từ Hội đồng các quốc gia, một bộ phận của Liên hợp quốc."
Commander thực sự có vẻ hơi ngạc nhiên. "Không ngờ đấy ?". Giọng nói là những gì Patrick đã mong đợi, có thể nói nhẹ nhàng và dễ nghe, khi cần thiết thì cứng rắn như thép. " Đến ngày tử hình rồi sao?"
Patrick mím môi. " Mặc dù anh xứng đáng với điều đó, nhưng không phải hôm nay"
"Ồ!" Commander ngả người ra sau. "Tôi nghi ngờ rằng tôi sắp được thả tự do vì có hành vi tốt. Mấy lão già đó muốn cái gì đó phải không?"
“Không hẳn,” Patrick nhấc chiếc cặp của mình lên. "Tôi cho rằng anh sẽ có rất nhiều câu hỏi, tôi sẽ cố gắng trả lời trong phạm vị cho phép"
" Tuyệt, mời ngồi". Commander đẩy ghế sofa đơn về phía Patrick
" Vậy hội đồng này". Commander nói từ tốn " Có quyền lực đặc biệt?"
"Mười sáu quốc gia," Patrick trả lời ngay lập tức. "Trong đó có Hoa Kỳ, Nga, Anh, Trung Quốc và Canada nằm trong số đó."
" Như dự đoán" Commander gật đầu " Quyền lực đằng sau điều khiển con rối trên ngai vàng"
Có sự khinh thường đối với Liên hợp quốc. Patrick đã nhớ điều này từ hồ sơ. " Tổ chức này là lý do anh đang ở đây "
" Vậy anh nên biết không ai bắt được tôi " Commander lạnh lùng đáp trả. " Tôi vào đây vì một thỏa thuận và thỏa thuận đó đã không được thực hiện. Nếu có ai xứng đáng trong nỗ lực bắt tôi thì đó là hợp lực của FBI lẫn CIA. Những tên ở Liên hợp quốc chỉ vơ công trạng về mình, không gì hơn.
"Anh nên biết ơn rằng mình không bị xử tử,” Patrick nói.
"Tôi mong đợi như vậy," Commander gật đầu. "Hãy tưởng tượng sự ngạc nhiên của tôi khi tỉnh dậy ở đây. Mặc dù 'c·ái c·hết' của tôi chắc chắn không hề dễ chịu."
Patrick cân nhắc những gì cần nói. "Tôi có thể hỏi một câu trước khi chúng ta bắt đầu thảo luận về lý do tôi ở đây không?"
" Tất nhiên"
" Anh có hối hận về những gì bản thân đã làm?"
" Không hề"
Câu trả lời nhanh gọn khiến Patrick ngạc nhiên, câu trả lời không mang muốn chút hối hận nào
" Nhưng.... Kể cả sau tất cả những gì đã xảy ra? "
Commander nhún vai " Tôi đã thành công"
"Tôi đã xem hồ sơ mật về vụ anh phá hủy cả thành phố Mecca"
" Chính xác đó là điều tôi đã làm"
" Hơn nữa còn đóng đinh dân thường để treo lên cột"
Commander thở dài " Anh muốn ám chỉ điều gì hả anh Rush ? Rằng tôi là một kẻ tàn độc? Tin tôi đi, tôi thừa biết điều đó. Và tất cả mọi hành động đó mặc dù tôi không thích thú gì, nhưng đó là cách hiệu quả nhất để loại bỏ Khalip. Hiện tại, Khalip không còn là một mối đe dọa nữa, chúng ta tạm thời hưởng một nền hòa bình tương đối. Cái giá phải trả có quá lớn không? Đó là một vấn đề cần tranh luận, và tôi chỉ là một người nhỏ bé trong vấn đề này"
Cả hai đều im lặng trong chốc lát. " Thế?" Commander phá vỡ sự im lặng. " Điều gì khiến Liên hợp quốc phải cử người đến đây trao đổi với tôi"
Patrick hít một hơi. "Chúng tôi đã xác nhận các báo cáo về hoạt động ngoài trái đất. Nhìn thấy UFO. Con người b·ị b·ắt cóc một cách bí ẩn. Trái đất đang phải đối mặt với một cuộc xâm lược tiềm tàng của người ngoài hành tinh."
Điều đó khiến Commander lập tức đứng dậy khi nhận được thông tin mới này. "Đã có liên hệ chính thức?"
"Chính thức?" Patrick nhớ lại 'Lần liên hệ đầu tiên'. "Một thị trấn nhỏ ở Florida toàn bộ cư dân ở đây đã m·ất t·ích không chút dấu vết. Quân đội Mỹ hiện đang phong tỏa khu vực này và đã thu hồi các thiết bị của người ngoài hành tinh nằm rải rác khắp nơi." Anh ta mở chiếc cặp và đưa cho Commander những bức ảnh đã thu thập được, một cái kén có vẻ cao cấp . Kiểu dáng đẹp với các góc tròn và các lỗ nhỏ phát sáng với một số chất màu xanh lá cây, rõ ràng đó không phải là con người.
Commander nhìn bức ảnh một cách thận trọng " Cảnh quay an ninh đều đã bị phá hủy đúng không?"
Patrick đưa một bức ảnh khác từ trong cặp . "Thật không may. Tất cả các thiết bị điện tử đã bị phá hủy bởi người ngoài hành tinh. Nhưng thứ này đã được chụp bởi một cư dân sống bên ngoài thành phố. Anh ta gọi 911 tuyên bố rằng các thiên thạch đang rơi từ trên trời xuống. Ngoại trừ ..."
"Chúng không phải là thiên thạch. Chúng là những cái kén".
"Có thể. Chúng ta không biết chắc."
Commander đã xem xét cẩn thận. "Mức độ lan rộng của những thứ này như thế nào? Phản ứng của Liên hợp quốc là gì?"
Patrick chậm rãi trả lời" Liên hợp quốc đang theo đuổi sát sao sự việc này, các lãnh đạo cấp cao đang tìm cách đàm phán với người ngoài hành tinh. Nhưng vì lý do nào đó họ vẫn im lặng nên chúng tôi đang gặp bế tắc. Hiện tại vụ việc này đang được giữ bí mật trước báo chí"
"Vậy Hội đồng được thành lập để giải quyết việc này một cách lặng lẽ?" Commander đoán.
" Không" Patrick lắc đầu. " Hội đồng đã được thành lập cách đây vài thập kỷ, chuyên xử lí những việc Liên hợp quốc không thể làm". Mọi thứ liên quan đến sự sống ngoài Trái đất cũng đã được họ biết đến. Họ đã chuẩn bị cho kịch bản này. Tôi nghĩ những ngày anh ở CIA cũng cho phép anh tiếp cận một phần thông tin tuyệt mật này "
" Anh đã bao giờ nghe nói về dự án XCOM chưa?" Patrick tiếp tục
" Đã từng nhìn thấy cái tên này nhưng không hề biết ý nghĩa của nó"
Patrick nói: “Đơn vị chiến đấu ngoài Trái đất được tạo ra với mục đích rõ ràng là bảo vệ Trái đất chống lại cuộc xâm lược của người ngoài hành tinh. Nó đã hoạt động cầm chừng trong thời gian dài, giờ mới chuyển sang trạng thái hoạt động chính thức. Họ chỉ thiếu một người lãnh đạo, một người chỉ huy."
Commander nhanh chóng hiểu ra những gì anh ta đang ám chỉ, mặc dù rất ngạc nhiên. "Tôi?"
“Chính xác” Patrick nhăn nhó. " Không ai khác ngoài anh."
“Tôi,” Commander lặp lại một cách hoài nghi, sự hoài nghi hiện rõ trên khuôn mặt anh ta. "Trong số mọi nhà lãnh đạo quân sự trên thế giới, trong số những người mà họ có thể đã chọn, họ đã quyết định người đã phá vỡ mọi quy tắc trong c·hiến t·ranh, một kẻ bị săn lùng, một kẻ bị khinh bỉ"
Patrick chỉ nhún vai. " Tôi không phải người đưa ra quyết định này . Chỉ cần anh đồng ý, anh sẽ rời khỏi đây. Xin hãy gạt bỏ cảm xúc cá nhân sang một bên vì lợi ích của nhân loại. Nếu còn có gì để hỏi hãy chờ, hội đồng sẽ liên lạc với anh"
" Được thôi, tôi cũng chán ở đây quá rồi, nếu các lão già muốn tôi lên làm chỉ huy Xcom, tôi sẽ làm"
"Tuyệt vời," Patrick đứng dậy. "Có một phương tiện vận chuyển đến tổng hành dinh XCOM đang đợi. Vừa có tin báo về một thị trấn khác m·ất t·ích . Hoạt động tác chiến đầu tiên đang chuẩn bị diễn ra, nếu anh muốn quan sát anh sẽ được cung cấp phương tiện để thực hiện. . "
" Tôi sẽ tận dụng điều này, có muốn đi cùng tôi?"
" Không hề, hội đồng còn cần tôi cho việc khác, chúng ta gặp lại sau"
" Câu hỏi cuối, bao nhiêu người biết về tôi?"
Patrick đợi một chút. "Không ai. Không ai ngoài Hội đồng. Tất cả những gì đã được thông báo cho nhân viên chỉ huy căn cứ là anh là một trong những người chỉ huy. Nó sẽ cho phép anh có chút thời gian cho bất kỳ ... quyết định khác thường . Mặc dù có một giới hạn. "
"Tôi sẽ sử dụng nó một cách khôn ngoan," Commander hứa. "Tôi không có ý định tiết lộ tôi là ai. Nó rõ ràng sẽ gây ra vấn đề."
Patrick nhăn nhó " Mừng vì anh đã hiểu"
Commander gật đầu. "Hãy chuyển lời cảm ơn của tôi đến hội đồng. Dù quá khứ có khác biệt, nhưng tôi sẽ chiến đấu hết sức chống lại những kẻ xâm lược ngoài hành tinh này như tôi đã làm chống lại Khalip. Anh sẽ không thất vọng."
Patrick nghĩ đó chính là điều anh sợ. Hy vọng rằng Hội đồng biết những gì họ đang làm. " Anh sẽ được hộ tống lên nóc nhà" Patrick thì thầm vào tai Commander " Vigilo Confido."
"?"
“Phương châm của XCOM,” Patrick nói. "Luôn cảnh giác, luôn tự tin."
Commander trầm ngâm, nhìn xuống bản thân. "Tôi cho rằng tôi sẽ thay đổi một cái gì đó phù hợp hơn. Không muốn xuất hiện với vẻ ngoài như thế này."
Patrick gần như nhếch mép trước hình ảnh vị chỉ huy bước đi trước một đội quân mà ăn mặc như vậy. "Tôi đồng ý."
"Cho đến lần sau," Commander đứng nhiêm chào Patrick, một lời chào mà anh cho là đã dành cho những người lính của mình.
Patrick chỉ gật đầu khi bắt đầu quay đi. "Chúc may mắn, Commander."
_____________________________________________________________________________
Commander hít một hơi không khí của sự tự do và mỉm cười. Bất chấp hoàn cảnh, anh vẫn vui mừng khi được thoát khỏi chiếc lồng mạ vàng đó. Không có gì sướng bằng tự do, anh không bao giờ quên rằng anh đã bị nhốt như một con vật trong vườn thú. Và bây giờ chính những người đã nhốt anh ấy muốn anh ấy giúp đỡ.
Có một số lý do mà anh đã cân nhắc cho việc bị nhốt ở đây . Điều hợp lý nhất là liên hợp quốc biết rằng trong tương lai họ sẽ cần có sự phục vụ của anh. Anh cũng đã biết khá nhiều về mối đe dọa từ người ngoài hành tinh so với những gì anh đã được tiếp cận, mặc dù điều đó cũng có giới hạn.
Tuy nhiên, họ có thể sẽ nhốt tôi lại khi việc này hoàn thành .... Không. Đừng nghĩ về điều đó bây giờ . Đối phó với mối đe dọa từ người ngoài hành tinh trước và sau đó tìm ra cách đối phó với LHQ. Anh sẵn sàng gạt sự khác biệt của mình sang một bên và làm việc với Hội đồng này, nhưng anh ấy nghi ngờ rằng họ sẽ đáp lại. Có lẽ họ sẽ làm anh ngạc nhiên. Phải thừa nhận rằng họ đã chọn anh ta để chỉ huy đó là một điểm có lợi cho họ.
Trên nóc nhà gần như trống không, chỉ có chiếc phi cơ kì lạ và người phi công . Chiếc phi cơ giống như máy bay đổ bộ bình thường ngoại trừ việc nhỏ hơn và có rất nhiều động cơ dưới mỗi cánh. Thực sự rất ấn tượng! Công nghệ quân sự đã tiến bước dài sauu 7 năm hoặc XCOM đã tiếp cận với các công nghệ vượt trội, chắc vế hai sẽ đúng hơn
Người phi công đang chờ anh ta mặc bộ đồ hàng không điển hình với mũ phi công tiêu chuẩn. Khi nhìn thấy Commander đến gần, anh ta ngay lập tức đứng thẳng người và bắt đầu chào. "Commander!" Anh dõng dạc nói.
"Nghỉ" Chỉ huy trả lời tự động và phi công ngay lập tức thả lỏng khi Commander thẩm định con tàu. "Tôi chưa nhìn thấy thiết kế này. Mới hay là công nghệ của XCOM?"
Phi công vỗ vào thân tàu. "Công nghệ XCOM, thưa chỉ huy. Skyranger chỉ mới được phát hành từ giai đoạn nguyên mẫu vào năm ngoái."
" Nếu không nhầm là để vận chuyển quân?"
" "Vâng, thưa chỉ huy. Skyranger được thiết kế để cho một lượng quân nhỏ đổ bộ, nó có thể đi bất cứ đâu trên thế giớ trong vòng ít hơn 6 tiếng đồng hồ"
" Ấn tượng" Commander gật đầu tán thành " Chàng trai, cậu tên là gì?"
" Jason Olgard, Mật danh " Big Sky" thưa chỉ huy"
Commander đưa tay ra. "Rất vui được gặp cậu"
"Đó là vinh hạnh của tôi thưa chỉ huy" Jason hăng hái nói và bắt lấy tay của Commander
Commander chỉ tay về phia chiếc phi cơ skyranger." Tôi được thông báo rằng một nhiệm vụ đang được tiến hành. Chúng ta nên tới trụ sở XCOM càng sớm càng tốt"
" Tuân lệnh" Cả hai nhanh chóng bước vào chiếc máy bay. Commander chọn mọt trong 6 chỗ ngồi để ngồi xuống. Jason nhanh chóng đưa cho anh một cái máy tính bảng và bộ tai nghe
Jason giải thích : " Chỉ huy có thể truy cập vào từng cái camera gắn trên bộ giáp của quân lính và ra lệnh trực tiếp cho họ nếu muốn. Nhưng hội đồng muốn ngài quan sát trước đã. Tôi sẽ cất cánh trong 5 phút và chúng ta sẽ đến sở chỉ huy trong 1 giờ,
Commander nghiêng đầu. "Cảm ơn cậu, Jason."
Khi rời đi, Commader bật máy tính bảng và một đoạn video hiện lên. Một thông điệp từ hội đồng. Một người đàn ông ngồi trên bàn làm việc với ánh sáng xanh mờ ở phía sau, khuôn mặt anh ta bị che mờ cộng với giọng nói trầm có phần bị thay đổi.
“Xin chào, Commander.
Do sự xâm nhập của người ngoài trái đất gần đây, Hội đồng các quốc gia này đã nhóm họp để thông qua việc kích hoạt dự án XCOM. Ngài đã được chọn để dẫn đầu dự án này. Để giá·m s·át tuyến phòng thủ đầu tiên và cuối cùng của chúng tôi. Những nỗ lực của ngài sẽ có tác động đáng kể đến tương lai của hành tinh này. Chúng tôi mong ngài ghi nhớ điều đó.
Chúc may mắn, Commander. "
Anh đặt máy tính bảng lên đùi sau khi video kết thúc và bắt đầu truy cập vào bodycam của những người lính.
Đi thôi, đã đến lúc dạy cho lũ ngoài hành tinh một bài học