Xây Dựng Sự Nghiệp Giữa Tu La Tràng

Chương 13




Lúc sắp kết thúc chương trình, Thương Hành vừa nói chuyện với người chủ trì, vừa có chút không yên lòng mà nhìn thời gian, thời điểm hắn hẹn với Lâm Dư Tình đã qua đến mười phút, đối phương vẫn không hề xuất hiện.

Thương Hành cũng không thất vọng quá nhiều, dù sao thân phận song phương hiện nay chênh lệch như mây với đất, ngày đó gặp nhau ngoài cửa phòng vệ sinh của khách sạn Bác Sơn là ngoài ý muốn, Lâm Dư Tình để lại cho hắn phương thức liên lạc có lẽ chỉ là tiện tay ghi vào, chuyện liên quan đến công việc thương mại, không để ý tới hắn cũng là bình thường.

Thẳng đến một khắc Lâm Dư Tình hàng thật giá thật nhanh chóng đẩy cửa trường quay, Thương Hành rốt cuộc cảm nhận được kinh hỉ đầu tiên từ ngày xuyên sách đến nay.

Hắn khẽ cong ngón tay đặt bên hông lên, thở nhẹ một hơi —— sóng lặng rồi.

Người chủ trì trừng to mắt, miệng lắp bắp: “Đây là… Lâm Dư Tình thật sao?”

“Không thể giả được.” Lâm Dư Tình nhìn về máy quay phất phất mũ trong tay, xong lại đội vào, xoay vành mũ sang một bên.

Anh mặc một bộ quần áo thể thao màu trắng giản dị, chân đi giày bóng rổ, trên cổ treo một dây tai nghe nhạc, nhìn như thể vừa chạy thẳng từ một phòng thể dục nào đó tới đây, toàn thân tràn ngập sức sống đời thường.

Giờ phút này, mật độ bình luận trên màn hình dày đặc đến nỗi khó thấy mặt người, qua đường truyền internet cũng có thể cảm nhận được sự khiếp sợ của khán giả, có người tuy không dám tin nhưng kinh ngạc và vui sướng đến mức điên cuồng hét lên.

“Mẹ ơi, Lâm Dư Tình sống!”

“Thương đại tiên xin nhận cái cúi đầu của tôi, tôi không bao giờ anti cậu nữa!”

“Anh Lâm nếu như anh bị bắt cóc hãy nháy nháy mắt!”

“Tôi chết cũng không tin anh Lâm sẽ hợp tác lăng xê bẩn với một tên mặt trắng bị kim chủ bao nuôi! Tôi đau quá! Mặt tôi sắp sưng rồi!”

“Xin Thương đại tiên tha thứ tôi trẻ người non dạ, bón cho tôi về bờ với, van cầu đấy! Hoả tiễn +1 ”

Những điều một khắc trước còn bị cho rằng tuyệt đối không xảy ra, lần lượt từ điều thứ hai đến thứ ba đã trở thành hiện thực.

Trên mạng xã hội, đề tài về Thương Hành và Lâm Dư Tình đã biến thành một trận gió tanh mưa máu, so với lần trước là một hotsearch chỉ toàn chửi rủa châm biếm, lần này hướng gió nhất thời chuyển biến 180 độ.

Chị Lý phản ứng càng nhanh chóng, trong mấy đề tài đứng đầu lựa chọn ra hai đề tài # Thương Hành Lâm Dư Tình # và # Thương Hành tiên đoán như thần # để cùng nâng vị trí, dù sao cũng là Lâm Dư Tình tự buộc mình đem lên cửa, bỏ qua thì uổng.

Có thuỷ quân, có lượng lớn người qua đường, fan và anti tranh nhau cống hiến nhiệt độ, lần này đề tài về Thương Hành như ngồi hỏa tiễn xông thẳng lên, trong vòng mười phút ngắn ngủn, chương trình ‘Thần tượng không khoảng cách’ thu được tỉ lệ xem cao thêm mấy điểm bằng tốc độ mắt thường nhìn cũng thấy.

Còn nhân khí trong livestream của Thương Hành càng nổ mạnh bay thẳng tắp, trong một giây đột phá vị trí thứ hai, một phút đột phá vị trí thứ nhất, sau năm phút đồng hồ, ba người kia so ra đều kém hắn rất nhiều!

Trừ bỏ một ít fan trung thành còn canh giữ ở live stream của ba người để tặng quà, phần lớn người qua đường đều chạy tới live của Thương Hành giúp vui.

Coi như không có hứng thú với Lâm ảnh đế, cũng có lòng muốn cọ chút khí may mắn.

Người ngoài đều nghĩ rằng, là do tổ tiết mục hoặc đoàn đội sau lưng Thương Hành có hợp tác cùng Lâm Dư Tình, thậm chí cả nhân viên công tác hậu trường cũng tin là thật, thẳng đến lúc người chế tác ‘Thần tượng không khoảng cách’ và chị Lý sau một ngày được trời giáng bánh nhân thịt thông báo cho nhau, nhân viên mới phát hiện việc này ai cũng không biết, căn bản không phải là kế hoạch của bọn họ.

Chị Lý trăm câu hỏi không thể kỳ giải, cuối cùng mờ mịt mà nhìn về phía live stream của Thương Hành, chẳng lẽ… sau lưng người mới này còn có mạng lưới quan hệ sâu không lường được, hoặc là có con đường tin tức thần bí nào chăng?

Hay là nói… yêu sách trên mạng là thật, sau lưng Thương Hành là Cố Lẫm, hết thảy đều do anh ta an bài?

Nghĩ đến đây, chị Lý không khỏi lần thứ hai đánh giá giá trị và người phía sau Thương Hành một phen, hình như… Bản thân mình đã nhặt được bảo vật!

※※※

Lúc Lâm Dư Tình đến nơi cũng là lúc chỉ còn vài phút nữa sẽ kết thúc chương trình, cơ bản tương đương với một quả trứng Phục sinh.

Người chủ trì nắm chặt cơ hội, dứt bỏ bản thảo nhàm chán, hỏi ra vấn đề mà nhóm fan muốn hỏi nhất: “Lâm lão sư đêm nay xuất hiện, thật sự là ngoài dự đoán của mọi người, xin hỏi anh và Thương lão sư có quan hệ như thế nào? Hôm nay là cậu ấy mời anh tới sao?”

Thương Hành sờ sờ mũi, nhịn không được nhớ lại tình cảnh tối hôm trước gọi điện cho Lâm Dư Tình.

Ngay từ lúc nhận được thông báo của chị Lý, hắn liền bắt tay ngay vào nghiên cứu tiết mục trực tiếp này của Hoài Mộng để tìm cách tận dụng cơ hội thay đổi hoàn cảnh, nhằm kiếm được hiệu quả và lợi ích tối đa.

Đây là tư duy thương nhân mà hắn đã nhất quán, thủ đoạn vẻ vang hay không không quan trọng, chỉ cần không phạm pháp là được.

Mới bắt đầu điều kiện rất bất lợi, chương trình ‘Thần tượng không khoảng cách này’ vốn đã có lượng người xem không thấp không cao, kinh phí còn ít đến đáng thương, khách mời đến đều không phải người cao cấp, quan trọng nhất là chính hắn căn bản không thể vượt qua thử thách biểu diễn tài năng, huống chi hắn còn không tính đi làm diễn viên hay ca sĩ, học lại từ đầu là không có khả năng.

Bình thường dưới tình huống này, xác xuất cho hắn thắng gần như bằng không, càng miễn bàn việc chỉ một đêm gặp may.

Nhưng càng là việc khó, Thương Hành càng muốn thử.

Trong lòng hắn rõ ràng, mình có hai ưu thế, đó là dự đoán tin tức nhờ việc xuyên vào sách, cùng với da mặt dày như tường đồng vách sắt được tôi luyện khi bước vào xã hội.

Ngày đó tại khách sạn vô tình gặp được Lâm Dư Tình, Thương Hành từng làm bộ là fan của Lâm Dư Tình, xin anh ta kí tên, kì thực là đề phòng lão háo sắc Chu Đồng trả thù, nhờ việc kí tên cố gắng xin thêm phương thức liên lạc của Lâm Dư Tình.

Mà Lâm Dư Tình không hổ là ngôi sao lăn lộn nhiều năm trong giới giải trí, cũng hiểu rõ ràng ý tứ của Thương Hành, cũng đồng cảm với tình cảnh của hắn nên vô cùng trượng nghĩa mà cho hắn số điện thoại di động riêng.

Hai người đều không nghĩ tới, Thương Hành dùng tới số điện thoại này lại là vì mời cho một tiết mục.

Đêm hôm đó, Lâm Dư Tình xác thực đã kinh ngạc rất lâu vì nhận được điện thoại của Thương Hành, anh chưa từng quên Thương Hành, ngược lại, Lâm Dư Tình thân là kẻ yêu cái đẹp, vẫn ấn tượng sâu đậm với người trẻ tuổi thông minh tuấn mỹ này.

Anh thậm chí còn vẫn luôn nhớ mong Thương Hành bao giờ mới có thể gọi cho mình.

Mãi đến lúc vô tình nhìn thấy hotsearch, mới biết được người này thế mà chính là nam nhân vật chính trong sách Thương Hành.

Nhưng Thương Hành này, tương phản quá mức mãnh liệt so với nhân vật được miêu tả trong nguyên tác khiến Lâm Dư Tình hoài nghi sâu sắc.

Rốt cuộc đâu mới thực sự là hắn? Hay là nói, không phải là chỉ có một mình mình xuyên vào sách?

Đêm hôm đó.

Thương Hành cầm di động chờ đợi Lâm Dư Tình đáp lại, hơi thở kiềm nén hết sức, sợ bỏ qua bất kì một chữ nào của đối phương, cảm giác hồi hộp y như vô số lần chờ đợi nhà đầu tư và khách hàng đồng ý kế hoạch tài chính mà mình đưa ra.

Sau một hồi trầm mặc rất lâu, Lâm Dư Tình cười một tiếng trầm thấp: “Cậu dựa vào cái gì cảm thấy tôi sẽ giúp cậu?”

Thương Hành yên lặng nhếch khóe miệng, lời này của đối phương cho thấy xác suất hợp tác thành công đã tăng lên 50%, việc hắn thực sự sợ chính là đối phương không chút do dự cúp điện thoại, đó mới thực là thần tiên khó cứu.

“Bởi vì, Lâm lão sư là người tốt.” Thương Hành mỉm cười nói.

Quả nhiên, điện thoại đầu kia truyền đến một tiếng cười nhẹ khinh thường.

“Nếu không phải, tại sao anh có thể vươn tay ra giúp đỡ đối với một người bình thường mới gặp như bèo nước là tôi?” Thương Hành thong thả mạch lạc đọc nhấn rõ từng chữ chân thành: “Đương nhiên, đây chính là tôi khẩn cầu, anh hoàn toàn có thể không cần để ý tới.”

“Chương trình lần này có mục cá cược, tôi sẽ tận lực nâng tỉ lệ của tôi lên gấp 2 thậm chí gấp 3, chỉ cần ngài nguyện ý xuất cảnh mấy phút đồng hồ, lập tức có thể thu hoạch gấp ba tiền lời, đương nhiên, tôi đoán với mức lương của Lâm lão sư, chút tiền ấy chẳng đáng là bao.”

“Tôi sẽ chứng minh lòng chân thành với một tin tức nữa, một tin tức có lợi đối với ngài. Có lẽ sắp tới ngài sẽ nhận được hai kịch bản, một bộ điện ảnh thể loại bí ẩn, một bộ phim tình cảm thương mại.”

“Nếu ngài nguyện ý tin tưởng tôi, xin hãy lựa chọn bộ phim bí ẩn, kịch bản của nó vô cùng tốt và có nhiều đất cho vai chính phát triển, bộ kia chỉ thuần túy là tác phẩm làm tiền, đáng tiếc hiện nay khán giả khá kĩ tính nên chắc chắn sẽ không xem, ngài chỉ cần tương đối cẩn thận một chút, không khó để phát hiện ra ưu nhược điểm của kịch bản.”

Lần này thời gian trầm mặc của Lâm Dư Tình càng lâu.

Theo nội dung nguyên tác mà anh nhớ không được nhiều lắm, bộ phim thể loại bí ẩn này thù lao rất thấp, cho nên ngay từ đầu không thể mời diễn viên đã có tiếng.

Duyên phận đưa đẩy cho nhân vật chính Thương Hành vừa mới nổi nhận phim, thêm vào hào quang mạnh mẽ của nhân vật chính, bộ chế tác nhỏ này sẽ thành “ngựa đen” cấp lớn, thậm chí giúp nam nhân vật chính đoạt giải người mới xuất sắc nhất, nhất thời nổi bật vô lượng.

Mà Lâm Dư Tình nguyên tác, trong lúc đang quay phim tình cảm, tình cờ lại chung trường quay với bộ phim bí ẩn kia.

Vị nam phụ này được thiết lập là người yêu cái đẹp nên đã yêu nam chính ngay từ cái nhìn đầu tiên, sau cái nhìn thứ hai, lập tức triển khai theo đuổi nồng nhiệt, trong ba ngày, hai nam phụ cùng bá tổng Cố Lẫm bắt đầu tranh giành tình nhân tại trường quay.

Là người xuyên vào, Lâm Dư Tình biết chuyện này, nhưng anh không hề hứng thú gì đối với việc đoạt cơ hội khó kiếm của một người mới.

Điều anh thực sự hứng thú là, vì sao Thương Hành lại biết trước chuyện này, thậm chí còn chủ động đem cơ hội khó có được như thế cho mình?

“Cậu… Thật là Thương Hành sao?”

Ngón tay nắm di động của Thương Hành giật giật một cách mất tự nhiên, đầu ngón tay nhẹ nhàng miết miết cạnh điện thoại, híp mắt: “Nghe lời ngài nói, chẳng lẽ, ngài còn có thể không phải là Lâm Dư Tình lão sư sao?”

Đối phương tạm dừng một khắc, cười khẽ: “Ha ha, đương nhiên.”

Thương Hành nhíu mày, đương nhiên là phải? Hay đương nhiên là không?

Không biết xuất phát từ mục đích gì, Lâm Dư Tình cuối cùng quyết định giúp Thương Hành một phen này, hai người ước định thời gian rồi cúp điện thoại.

Thương Hành nhận được sự giúp đỡ nhưng không hề vui như trong tưởng tượng, hắn ấn huyệt thái dương, ngồi dựa vào sô pha, nỗi băn khoăn trong lòng từng cái từng cái trào dâng, một phỏng đoán đáng sợ bất tri bất giác mơ hồ nổi lên trong lòng.

Thương Hành cúi đầu, tóc mái che khuất ánh sáng nhợt nhạt của đèn phòng khách, che nửa khuôn mặt của hắn ở trong bóng tối, chỉ lộ ra một chút khóe miệng cong lên:

“Nếu nói như vậy, thật đúng là khiến người hưng phấn…”

※※※

Lấy lại tinh thần từ trong kí ức ngắn ngủi, Thương Hành ngẩng đầu, vừa lúc chạm phải tầm mắt của Lâm Dư Tình, một đôi mắt hẹp dài, đôi mày ngài cong cong mang theo vẻ ôn nhu đa tình, trong ánh mắt như lưu động ánh sáng mờ ảo.

Lúc đó, người chủ trì đang hỏi quan hệ giữa Lâm Dư Tình và Thương Hành.

Lâm Dư Tình chuyển hướng nhìn máy quay, ý cười thong dong: “Tôi và Thương lão sư… Là bạn bè.”

Thương Hành ngẩn ra, hơi hơi híp mắt lại.

Khúc nhạc kết thúc chương trình vang lên, cuối cùng Thương Hành đạt tỉ lệ cược 2. 8, thực sự trở thành con ngựa đen lội ngược dòng tiết mục đặt cược, toàn bộ 30 ngàn đồng tiền ảo đặt cược ban đầu, lập tức biến thành 84 ngàn, khấu trừ các loại phí linh tinh, còn dư gần tới 80 ngàn.

Càng miễn bàn hàng loạt các cơ hội đang dần dần lao tới phía sau.

Chương trình trực tiếp kết thúc, nhóm fan ở lại live stream còn chần chừ không muốn rời đi, bình luận dần dần thưa thớt, không biết bắt đầu từ bao giờ, mọc ra mấy bình luận mới:

“Không có ai chú ý doanh thu phòng vé hôm nay sao? ‘Vân tiêu’ danh tiếng gặp phải nghịch cảnh, điểm đánh giá hạ đột ngột, bộ phim hài kịch gia đình đứng thứ hai bỗng nhiên bắt đầu phát lực …”

“Thảo (doumoe)! (một loại thực vật) đến đây để ta bái đại tiên!”

※※※

Giờ phút này, người chú ý vào màn hình live của Thương Hành, không chỉ có fan và anti.

Một chiếc Porsche màu bạc đang chạy như bay trên cao tốc, A Mạc lái xe rất ổn định, ly nước trên tay Cố Lẫm lẳng lặng gợn sóng, một giọt nước cũng không rơi.

Trên màn hình nhỏ, hình ảnh đang dừng ở cảnh Thương Hành và Lâm Dư Tình đối diện nhau bị Cố Lẫm tiện tay nhấn tắt.

Anh cau mày, di động truyền đến tiếng Hạ Lê kích động khóc giải thích:

“Cố thiếu, em tưởng cái tên Thương Hành không biết xấu hổ kia xin anh lăng xê, mới nhịn không được vạch trần hắn, em không ngờ sẽ ảnh hưởng đến anh, xin lỗi, về sau em không dám, em đã xóa bài rồi, anh tha thứ cho em đi!”

Ánh đèn neon sặc sỡ ngoài cửa sổ lởn vởn bên gò má Cố Lẫm, anh sốt ruột xoa ấn đường:

“Tin xấu trên mạng tôi đã tìm người xóa hết, về phần cô, công khai giải thích, làm sáng tỏ lời đồn, về sau đừng làm phiền tôi nữa, còn có, đừng để tôi biết cô lén lút đối phó với Thương Hành, nếu không rời khỏi thành phố S ngay cho tôi.”

Không chờ đối phương đáp lại, Cố Lẫm đã tự cúp điện thoại, trong tay của anh là một bản báo cáo tường tận về bản thân Thương Hành và gia đình hắn, cặp cha mẹ nuôi nghiện cờ bạc của hắn cách đây không lâu đột nhiên tiêu xài phung phí một số tiền lớn.

Ánh mắt của anh không thể miêu tả rõ là nghiêm trọng hay là thả lỏng, ánh nhìn dừng tại đốm sáng lấp lóa ảm đạm ngoài cửa sổ, trống rỗng một khắc, Cố Lẫm bỗng nhiên lên tiếng: “Đi cao ốc Hoài Mộng.”

_____________________

Tác giả có lời muốn nói:

Lâm: Hóa ra đây là một quyển truyện song xuyên!

Cố: Lỡ đây là một quyển truyện song xuyên thì sao?