Xà Vương Tuyển Phi, Bản Cung Đến Từ Hiện Đại

Chương 17: Nàng, thật đẹp …




"Ngươi đã tỉnh, nam nhân cùng nữ nhân ngủ chung một giường cũng không tốt lắm, ta vẫn là nên đi tới chỗ khác để ngủ đi..." Tiêu Mặc nói xong xoay người muốn xuống giường, Liễu Thanh Thanh lại "Bùm" một tiếng nổ súng, hắn bị đánh há to mồm, đau đến xoay người lại, nhíu mày tức giận nhìn Liễu Thanh Thanh.

"Ta có nói qua hay chưa, nếu như ngươi có tâm tư muốn ăn thịt ta, ta sẽ là người đầu tiên giết ngươi..." Liễu Thanh Thanh cũng không có nhúc nhích thân thể, vẫn duy trì tư thế cầm súng.

Tiêu Mặc đau đến mức đứng lên không nổi, đành phải lăn xuống dưới giường, tức giận nhìn Liễu Thanh Thanh nói: "Ta không nghĩ muốn ăn ngươi..."

"Vậy tại sao khóe miệng ngươi lại chảy nước miếng?" Liễu Thanh Thanh nhìn hắn, ánh mắt trong vắt, đứng dậy đi lại chỗ kia ngồi, mà vị trí đặt súng lục, lại là nhắm ngay chỗ bảy tấc của hắn.

Trong lúc hắn bị hôn mê, nàng đã thăm dò vị trí bảy tấc của hắn là ở chỗ nào, chính là vị trí gần ở phần eo của hắn, cho nên chỗ nàng vừa đánh hắn chính là chỗ phụ cận bảy tấc, hắn có thể cảm nhận được cơn đau đớn cực kỳ.

Tiêu Mặc che lấy phần eo của mình, sắc mặt trắng bệch, hắn bị mấy nhà sư giết yêu gây thương tích, nguyên khí vốn còn chưa có khôi phục, nay lại bị nàng đánh ngay chỗ vết thương cũ, vậy ba ngày tu dưỡng của hắn đều uổng phí.

"Ta chỉ thấy ngươi rất xinh đẹp, cho nên chảy nước miếng, ngươi nữ nhân này, nội đan của ta vẫn còn ở trong tay ngươi, ngươi đến tột cùng là sợ cái gì?" Tiêu Mặc tức giận nói.

Đúng lúc này, bên ngoài phòng vang lên một tràng tiếng gõ cửa, tiếp theo là tiếng nói của tiểu nhị khách điếm: "Đại sư, nơi này là khách sạn, nào có xà yêu như ngươi nói, nếu như không tin, ta mời khách nhân mở cửa cho ngươi xem, nếu như ngươi không tìm thấy, vậy thì về sau đừng tới làm phiền ta..."

"Khách quan, khách quan, ngươi có ở bên trong không? Ta muốn đi vào, vị đại sư này nói bên trong nhất định có xà yêu..." Tiểu nhị nói, rồi từ bên ngoài mở cửa phòng ra, sau đó vừa nhìn vào trong, lập tức sợ ngây người đứng ở nơi đó.

Chỉ thấy Liễu Thanh Thanh không quan tâm đến, nàng đang đứng ở hướng có ánh sáng thong thả hưởng thụ, thân thể trần truồng chỉ mặc quần áo trong, khuôn mặt tuyệt mỹ, ở dưới ánh trăng tỏa ra mê hoặc vô cùng, ánh trăng sáng giống như một đôi tay, vuốt ve trên toàn bộ thân thể mềm mại của nàng.

Trong tích tắc khi cửa phòng mở ra, nàng hất nhẹ sợi tóc, mái tóc đen nhánh ở sau đầu nàng vung ra thành một đường cong xinh đẹp, sau đó phục tùng rũ ở trên lưng.

Nàng nhìn xuyên qua, quay đầu lại nhìn thấy ở cửa có một tiểu nhị cùng ba vị nhà sư giết yêu, bốn người đồng thời nhìn đến ngây người, nàng chậm rãi khép lại y phục, che kín thân thể trong bộ quần áo mỏng như cánh ve kia.

"Có chuyện gì sao? Đại sư sao lại nhìn ta như thế, hay cũng nói ta là yêu quái? Hay là đại sư cảm thấy ta xinh đẹp, cho nên muốn hoàn tục để chịu trách nhiệm với ta?" Liễu Thanh Thanh mặc lại y phục, chân không chậm rãi hướng tới cửa đi đến.

Ba vị nhà sư giết yêu ở cửa lập tức mặt đỏ, nhìn Liễu Thanh Thanh xinh đẹp như tiên tử, liền trốn chạy khỏi khách sạn.

Ngược lại tên tiểu nhị kia, si mê nhìn Liễu Thanh Thanh, không nhớ ra mình nên đi đường nào, hắn một bên lui về phía sau một bên gật đầu, "Tỷ tỷ, tỷ tỷ thực xin lỗi..."

"Bùm" hắn đâm vào trên vách tường đối diện, sau đó lung la lung lay xoay người, mất hết hồn phách hướng tới lầu dưới mà đi.

Trên giường, xà vương nguyên bản thu nhỏ đang không ngừng phóng đại, cuối cùng khôi phục lại hình người, ngồi ở đằng kia,máu tươi chảy ra khắp mũi.

Hắn kinh ngạc nhìn thân thể của Liễu Thanh Thanh, khẽ nhếch miệng, kinh diễm trừng to hai mắt chỉ thiếu chút nữa là rớt con mắt ra ngoài...nàng...thật đẹp…