Câu nói cuối cùng của Đậu Đậu như gằn từng câu từng chữ ra ngoài, mặt mày nham hiểm, giọng điệu u tối, khiến Hoa lão phu nhân nghe xong vô thức lùi lại.
Chuyện gì thế này?Sao lại như vậy? Tại sao bà ta lại cảm thấy ánh mắt của đứa cháu gái này đáng sợ như vậy?Cô rốt cuộc muốn làm gì?Đậu Đậu rốt cuộc muốn làm gì, Hoa lão phu nhân rất nhanh sau đó đã hiểu. Bởi vì cô tiến lên một bước cũng quỳ xuống nói, “Quân thượng minh xét, chuyện này là việc trái với công đạo, thần nữ tin rằng tuyệt đối không có liên quan gì đến Đại ca!”Ma quân lần này coi như đã nhìn thấu, Mạch Phi muốn báo thù, muốn trừng trị Hoa Dung. Cô nhất định đã biết rõ sự việc năm đó phu nhân Hoa Dung hãm hại phu nhân Hoa Nguyệt.Gần đây ông ta cũng thấy phu nhân Hoa Dung rất chướng mắt ok! Vậy nên Ma quân lập tức nói, “Phu nhân Hoa Dung, rốt cuộc là thế nào? Người làm việc này rốt cuộc là ngươi hay là con trai ngươi?”Phu nhân Hoa Dung hít một hơi thật sâu, nhìn Mạch Truy một cái, tiếp tục diễn khổ nhục kế, “Là…”“Là thần, không liên quan gì đến mẫu thân của thần!”Quả nhiên Mạch Truy đã mắc bẫy, gào lên một câu, quay sang nhìn phu nhân Hoa Dung bằng ánh mắt kiên định.“Người bản quân hỏi là phu nhân Hoa Dung! Không phải ngươi!”Ma quân tức giận gầm lên một tiếng, trong cả một trăm dặm gần như đều có thể nghe thấy. Đến nước này, phu nhân Hoa Dung coi như đã hoàn toàn từ bỏ khổ nhục kế rồi, hít một hơi thật sâu, nói, “Là Mạch Truy!”Mạch Truy chết lặng, bởi vì với cái nhìn của anh ta, bất luận anh ta có kiên quyết thừa nhận thế nào, mẫu thân cũng sẽ không nhẫn tâm làm như vậy.Đáng tiếc, anh ta đã nghĩ sai rồi, mẫu thân của anh ta nhẫn tâm, vô cùng nhẫn tâm.Đương nhiên anh ta sẽ không vì thế mà hối hận, bởi vì anh ta căn bản đã muốn gánh tội thay. Chỉ có điều nghe thấy mẹ mình dễ dàng thay đổi như vậy, trong lòng vẫn có chút nguội lạnh.Đậu Đậu lạnh lùng bàng quan, Mạch Quỳnh Lâm cũng không nói một câu nào đỡ cho Mạch Truy. Hoa Thanh lại càng không nói gì, bởi vì cô ta vốn dĩ đã không hề thích thú hai từ Mạch gia này. Bất luận là ai tiến cung, trong lòng cô ta đều căm ghét.Vậy nên bọn họ đấu đá lẫn nhau, cô ta là người vui nhất!Ma quân đưa mắt lướt nhìn xung quanh một cái, thái độ trên cao quan sát chúng sinh, ngoại trừ quá tự tin Đại Vu Sư không dám cướp Nhiễu Lan Đằng chín lá với ông ta ra thì Ma quân thật sự được coi là con ma có đầu óc tỉnh táo nhất.Ông ta có sở trường tính toán mưu kế, đối với tâm tư của bất kì con ma nào có mặt ở đây đều nắm rõ như lòng bàn tay.Ông ta hắng giọng nói, “Vu Sư, tình trạng của ngươi như bây giờ vẫn có thể bói ra được chứ?”Vu Sư hơi cúi đầu, “Thần, không dám nói.”“Bản quân cho phép ngươi nói.”“Đại công tử Mạch gia không phải là con trai ruột của Mạch tướng quân, trên tử vi hiển thị rất rõ!”Sau đó y yếu ớt chỉ vào tử vi giải thích một mạch, cuối cùng khổ sở thở dốc, “Đương nhiên, đây chỉ là quẻ bói của thần. Không có chứng cứ gì. Vậy nên, lời của thần cũng… khụ khụ, khụ khụ khụ!”Đại Vu Sư nói đến đây thì ho ra một miệng máu, kết thúc triệt để hoạt động bôi nhọ phu nhân Hoa Dung.Đám ma hóng hớt ăn dưa có mặt ở đó đều gần như chết lặng.Đặc biệt là Mạch tướng quân, ông ta vừa rồi còn đang muốn nói vợ cả và con trai lần này hành động quá lỗ mãng.Bây giờ lại nghe thấy con trai cả vốn dĩ không phải con trai mình, một cục máu nghẹn trong cổ họng suýt khiến chút nữa không thể thở nổi, “Vu Sư, ngươi đang nói gì vậy? Mạch Truy sao lại không phải là con trai ta?!”