*** Ở chương trước mình có nhầm lẫn một chút do trong quá trình đối chiếu bị loạn @@. Thật ra anh nhà đưa cho chị một chiếc thẻ, trong đó có tiền lương của chị nhà nha mọi người. Mình đã sửa lại rồi, thành thật xin lỗi vì sai sót này T_T. Chúc mọi người đọc truyện vui.
Tác giả: Khương Chi Ngư
Editor: Thịt sườn nướng
Câu này không có gì sai, nhưng Thẩm Nguyên Gia lại cảm thấy có cái gì không đúng cho lắm, nhưng nghĩ mãi không ra.
Cô nhìn chằm chằm câu nói Giang Bạn gửi tới một lúc, quyết định ăn ngay nói thật.
Dù gì số tiền trong đó cũng không nhỏ, tuy rằng cô cảm thấy lúc trước mình hỗ trợ không ít, nhưng đột ngột như vậy vẫn hơi dọa người.
Hơn nữa, cũng không thể dùng tiền của Giang Bạn được.
Có lẽ do nội dung lần này cô nhắn quá nhiều nên vài phút sau Giang Bạn mới hồi âm.
Giang Bạn: Không cần nghĩ nhiều như vậy.
Nói nghe thật đơn giản, Thẩm Nguyên Gia hơi đảo mắt.
Thấy anh chẳng hề để ý chút nào, cũng không nhắc tới chuyện tiền bạc nữa, dù sao chỉ cần minh bạch là được.
Nghĩ như vậy, cô vẫn cảm thấy nên rút tiền ra sau đó trả thẻ lại cho anh, đỡ phiền.
Sau chuyện này, nội dung mới do Weibo dự đoán đã tạm thời bị cô quên mất.
Sáng sớm hôm sau, Thẩm Nguyên Gia nắm chắc thời gian chuyển số tiền bên trong qua một chiếc thẻ mình mới làm.
Về phần chiếc thẻ này, khi nào gặp Giang Bạn thì gửi lại anh.
Thẩm Nguyên Gia đi đến công ty, vừa tới cửa Lưu Lị đã gọi điện thoại tới: "Nguyên Gia, bây giờ em có thể tới công ty một chuyến được không?"
"Giờ em đang ở dưới công ty đây ạ."
"Vậy tốt quá, có chuyện muốn hỏi em một chút."
Thẩm Nguyên Gia không biết chuyện gì, nhưng cách Lưu Lị nói hình như rất quan trọng.
Cô lên lầu, đẩy cửa vào văn phòng, "Chị Lị, có chuyện gì quan trọng sao?"
Lưu Lị thở dài nói: "Chính là chuyện của Văn gia chứ ai. Hiện tại em và Văn Tùng Diễn có quan hệ gì thế?"
Thẩm Nguyên Gia rất bình tĩnh, "Quan hệ bạn bè."
"Bởi vì bữa tiệc mừng thọ kia, gần đây có vài bài báo nhỏ nói em muốn gả vào hào môn." Lưu Lị đánh giá nét mặt của cô một chút, "Em cũng biết đó."
Thẩm Nguyên Gia thiếu chút nữa bật cười: "Chị Lị, trên mạng người ta đoán già đoán non mà thôi, cả đời này em cũng không thể gả vào Văn gia."
Sự thật đúng là như thế.
Chuyện phát sinh ở tiệc mừng thọ đêm đó người ngoài không biết, cũng không biết nguyên nhân cụ thể có liên quan đến cô, nếu không chắc chắn sẽ ngồi lê đôi mách cho mà xem.
Lưu Lị không biết nguyên nhân bên trong là gì, nhưng câu nói chắc như đinh đóng cột này vẫn khiến cô hơi giật mình.
Giới giải trí rất nhiều sao nữ, có thể nói 80% đều muốn gả vào gia đình như vậy, cả đời không cần âu sầu.
"Chắc chắn như vậy à." Lưu Lị nói: "Nếu vậy, bên bộ phận quan hệ công chúng không cần thu tay lại."
Thẩm Nguyên Gia gật đầu: "Dạ."
Hoa Nghệ có đăng bài đính chính cho cô vẫn được, cũng chưa gây ra chuyện gì xấu.
......
Từ khi nhận ra hình như bản thân phát hiện được bí mật gì đó, Nhậm Lộ Lộ hay thích trộm nhìn Giang Bạn ở bên kia.
Con gái thích nhất là buôn chuyện, đặc biệt còn là đội trưởng của mình.
Chẳng qua, cô không dám lộ liễu quá.
Trong khi cô đang kiểm tra nội dung vụ án, ở cửa xuất hiện một người phụ nữ xinh đẹp thanh lịch, đi thẳng đến chỗ cô ngồi.
Nhậm Lộ Lộ tai mắt nhạy bén, ngẩng đầu nhìn thấy người đang đến, giật mình nói: "Chào dì, sao hôm nay dì lại rảnh rỗi đến thăm chúng cháu thế ạ? Đội trưởng đi ra ngoài phá án rồi."
Người tới chính là mẹ của Giang Bạn – Lý Đồng Vãn.
Lý Đồng Vãn nói: "Dì không tìm nó, dì tìm cháu có chút chuyện."
Nhậm Lộ Lộ vội vàng để đồ xuống, mời dì ngồi, "Cháu á? Dì tìm cháu có chuyện gì vậy?"
"Ở chỗ này của các cháu lúc trước có phải có một cố vấn tên Thẩm Nguyên Gia hay không?"
Có chuyện gì đang xảy ra vậy?
Trong nháy mắt, bộ não của Nhậm Lộ Lộ xuất hiện tiết mục hào môn cẩu huyết "Cầm lấy số tiền này rồi rời khỏi con trai tôi, vĩnh viễn không bao giờ xuất hiện trước mặt nó nữa", trái tim cũng theo đó mà thấp thỏm.
Thế nhưng chuyện này có muốn giấu cũng không được, cô nói: "Đúng vậy, nhưng hiện tại thì không phải nữa rồi."
Vừa nói xong, Nhậm Lộ Lộ liền thấy ánh mắt Lý Đồng Vãn trước mặt hình như ngày càng sáng, "Vậy cháu nói cho dì biết, cô ấy là người như thế nào."
Nhậm Lộ Lộ suy tư, hình như chuyện này và cái cô đang nghĩ không giống nhau.
Nhìn dì ấy không giống như đang tức giận hay hỏi tội.
Nhậm Lộ Lộ kể một vài chi tiết nhỏ, lại phóng đại lên một chút.
Nghe cô nói, có thể nhìn thấy Lý Đồng Vãn gật đầu, bộ dáng hình như rất hài lòng.
Nhậm Lộ Lộ cảm giác hình như mình đã hiểu rõ, đảo mắt: "Dì à, nếu dì thật sự muốn biết thì gặp người thật sẽ tốt hơn, cháu có một cách."
Lý Đồng Vãn nói: "Cháu nói đi."
Nhậm Lộ Lộ cười tủm tỉm nói: "Khả năng đoán mệnh của Nguyên Gia có thể nói trước nay chua từng sai lầm, dì à dì có thể giả vờ làm khách đến nhờ cô ấy xem thử."
Đoán mệnh?
Thật ra trước đó Lý Đồng Vãn cũng đã từng điều tra Thẩm Nguyên Gia, lý lịch rất sạch sẽ, có thể nói là một người chăm chỉ.
Nhưng đối với gia đình bọn họ mà nói, thầy tướng số quả thật là một chuyện không quá thích hợp để nói tới, cũng không phải chưa từng gặp.
"Dì." Nhậm Lộ Lộ thấy bà ấy trầm ngâm, vội bổ sung: "Chắc chắn dì sẽ phải kinh ngạc."
Lý Đồng Vãn gật đầu: "Vậy làm phiền Lộ Lộ cháu giới thiệu cho dì một chút, không cần phải nói ra thân phận của dì."
Nhậm Lộ Lộ hoàn toàn đồng ý: "Dì cứ yên tâm, cháu đảm bảo mà."
......
Sau khi Thẩm Nguyên Gia từ công ty trở về, liền nhận được điện thoại của Nhậm Lộ Lộ: "Nguyên Gia, tôi không làm phiền cô chứ?"
"Không có."
"Vậy là tốt rồi. Thiệt ra tôi có một chuyện muốn nhờ vả cô."
Thẩm Nguyên Gia nói: "Cô cứ nói đi, có thể giúp được thì chắc chắn tôi sẽ làm."
"Tôi có một trưởng bối muốn tìm người xem tướng số. Tôi sợ dì ấy bị mấy bọn giang hồ bịp bợm lừa gạt bèn nghĩ đến cô." Nhậm Lộ Lộ cười hì hì: "Cô vốn là đại sư xem tướng mà, nên lúc ấy tôi đã giới thiệu cô, bây giờ dì ấy đặc biệt cảm thấy hứng thú."
Từ trong miệng người khác nói chuyện mình đoán mệnh và bản thân nói cảm giác hoàn toàn khác biệt.
Lúc Thẩm Nguyên Gia ở cục cảnh sát, Nhậm Lộ Lộ đã chăm sóc cô rất nhiều, chuyện gấp này cũng không tính là rắc rối.
Cô hỏi: "Dì của cô có nói muốn xem gì không?"
Nhậm Lộ Lộ ngẫm nghĩ, lại nói: "Vài chuyện đơn giản như thọ mệnh, có gặp tai ương đổ máu hay không đại loại thế."
Những cái này vừa vặn Thẩm Nguyên Gia có thể tính được.
Những gì học được từ chỗ Trình Phi Khung thật ra cũng có thể xem được một vài cái khác, thêm hai chuyện này hoàn toàn không thành vấn đề.
Cô trả lời: "Cô gửi cho tôi thông tin của dì ấy nhé."
Nhậm Lộ Lộ vội nói: "Có thể gặp mặt rồi nói được không?"
Thẩm Nguyên Gia do dự một chút, cuối cùng vẫn đồng ý.
Hai người quyết định thời gian và địa điểm gặp mặt xong, mãi cho đến khi cúp điện thoại, Nhậm Lộ Lộ mới thở phào nhẹ nhõm.
Về phía Lý Đồng Vãn thật ra không nghĩ nhiều như thế.
Bà là mẹ của Giang Bạn, đối với người con không hiểu chuyện này vô cùng tức giận.
Bà có hai đứa con một trai một gái, con gái năm nay đang học đại học, thành tích và sinh hoạt đều không cần bà phải nhọc lòng, nhưng lại tránh né chuyện có bạn trai.
Giang Bạn là đứa con khiến bà an tâm nhất.
Đương nhiên chuyện công việc không cần bà phải lo lắng, tuy rằng nghe có vẻ không an toàn, nhưng thành tích đạt được lại rõ như ban ngày.
Chỉ là về phương diện tình cảm, cũng sắp 30 tới nơi rồi mà lại chưa một lần yêu đương, thanh tâm quả dục có khác nào thầy tu không chứ.
Vất vả lắm trong đội mới có một cô gái, kết quả hai người căn bản không hợp, còn lại toàn là đực rựa có ích gì đâu.
Lý Đồng Vãn đã nhắc tới chuyện này nhiều lần, nhưng Giang Bạn cứ làm như chưa nghe thấy.
Bây giờ nó đã có nhà riêng càng ít gặp mặt, cơ hội lo lắng cũng không có, hẹn con gái bạn bè tới thì không thấy mặt mũi nó đâu, hễ không có vụ án thì cũng đi ra ngoài bắt hung thủ.
Dần dà, Lý Đồng Vãn cũng muốn tu luyện thành lão Phật gia luôn.
Nhưng Phật thì Phật chứ, chuyện này đột nhiên có chút không theo lẽ thường, bà vô cùng kích động, liền nghĩ muốn xem rốt cuộc chuyện như thế nào.
Giang Bạn luôn rất ít tiếp xúc với con gái, ngoại trừ chuyện công việc, những chuyện khác của anh Lý Đồng Vãn cũng nắm rõ, vừa có biến là bà lập tức nhận được tin.
Gần như là ngay lập tức, bà liền tra xét cái tên Thẩm Nguyên Gia này.
Cái tên vô cùng xa lạ với bà, đặc biệt là sau khi nhìn thấy nghề nghiệp và gia đình, không khỏi nhíu mày.
Sau khi xem kỹ, bà cảm thấy ánh mắt Giang Bạn quả nhiên không tồi.
Nhà bọn họ hiện tại không cần cái gì liên hôn cả, cũng không cần hy sinh việc hôn nhân của con cái, chỉ cần nhân phẩm không có vấn đề Lý Đồng Vãn bà đều có thể chấp nhận.
Nhậm Lộ Lộ nói: "Dì có thể xem thử xem."
Xem thử có đoán mệnh đúng hay không.
Lý Đồng Vãn nghĩ, "Nếu thực sự đúng như lời cháu nói, dì muốn xem khi nào Giang Bạn có thể rước về nhà cho dì một cô con dâu."