Weibo Của Tôi Có Thể Đoán Số Mệnh

Chương 109: Ngày mất của Thẩm Nguyên Gia




Tác giả: Khương Chi Ngư

Editor: Thịt sườn nướng

Tận mắt nhìn thấy bia mộ của chính mình, Thẩm Nguyên Gia quả thật là được mở rộng tầm mắt.

Cô cảm thấy mình cần phải đi rửa mắt mới được, chuyện này gây ra chấn động quá lớn đối với cô.

Nhìn thấy mình cùng chung di ảnh với người khác còn chưa tính, đằng này còn thấy cả bia mộ của bản thân, nhìn thấy mộ của mình thì thôi đi, dù sao con người cũng sẽ tới lúc chết, về sau cũng sẽ có ngôi mộ của riêng mình.

Nhưng Giang Bạn lại chết trước mộ của cô thì...

Mắt của Thẩm Nguyên Gia như muốn mù luôn vậy, lần đầu tiên cô cảm thấy thấy việc nhìn ảnh chụp của bản thân lại là một chuyện đáng sợ như thế, cho dù có đẹp cũng như không.

Cô rời khỏi tài khoản của Giang Bạn, sau đó thoát Weibo.

Nhậm Lộ Lộ: "Cô có tìm được tin tức gì hữu ích không?"

Hôm nay lúc gần đi hai người đã thêm WeChat lẫn nhau, chẳng qua vẫn chưa trò chuyện gì, dòng tin nhắn này gửi tới làm cho Thẩm Nguyên Gia hoàn hồn.

Thông tin hữu ích?

Cùng chung di ảnh, còn có mộ bia của bản thân... Thông tin khá hữu ích đó.

Thẩm Nguyên Gia hít một hơi thật sâu, trả lời: "Không có gì cả."

Nhậm Lộ Lộ biết ngay mình sẽ nhận được câu trả lời như vậy, cô cũng vừa mới xem qua, trên đó cũng là phong cách nhạt nhẽo kia, có thể nhìn ra được gì mới là lạ.

Cô bình luận: "Đội trưởng đúng là FA (*)."

(*): Forever Alone =))))

Thẩm Nguyên Gia nhìn thấy mấy chữ này, trước mắt lại hiện lên cái di ảnh kia, vỗ vỗ mặt, trả lời: "Tôi cũng cảm thấy vậy."

Một khi cô thay đổi tương lai, có khi là FA thật cũng không chừng.

Nhậm Lộ Lộ: "Lần sau có cơ hội thì ra ngoài chơi nhé, tôi đi làm việc đây."

Thẩm Nguyên Gia rời khỏi khung chat, khóe mắt dời xuống phía dưới, phát hiện phía dưới màn hình chính là ảnh đại diện WeChat của Giang Bạn.

Cô dứt khoát kéo tên của anh vào danh sách đen.

Lần cuối cùng cô cho anh vào danh sách đen hình như là mấy tháng trước hay là một tháng trước gì đó, Thẩm Nguyên Gia cảm thấy lần này chỉ sợ là cả đời cũng sẽ không kéo ra nữa.

Sáng sớm hôm sau, cô bị cú điện thoại của Tôn Ngải đánh thức.



Giọng của cô ấy không nhỏ: "Wow, Nguyên Gia, cậu hay thật, lên hot search rồi đó."

Thẩm Nguyên Gia còn mơ mơ màng màng, "Cái gì hot search, xảy ra chuyện gì với tớ hả?"

Cô theo bản năng nghĩ đến những nội dung ngày hôm qua mình nhìn thấy trên Weibo của Giang Bạn, chẳng lẽ cái nội dung đáng sợ này cũng có thể lên hot search ư?

"Không phải việc gì xấu cả, là bài đăng trên Weibo của cậu ngày hôm qua." Tôn Ngải cười nói: "Tớ quyết định sẽ thử một chút, lần sau ăn cái gì cũng không sợ bị mập lên."

Cơn buồn ngủ của Thẩm Nguyên Gia đã chạy đi đâu mất, cô ngồi dậy, thuận miệng nói: "Thể chất của mỗi người khác nhau nên hiệu quả đạt được không nhất định sẽ giống nhau đâu."

Cô là thuộc về trường hợp có thể chất không mập.

Tôn Ngải nói: "Cậu đây là xem thường tớ có phải không, tuy rằng tớ uống nước là sẽ hơi tăng cân nhưng tớ cũng có thể gầy đi, không tin thì cậu cứ chờ một tháng sau đi nhé."

Thẩm Nguyên Gia nở nụ cười: "Vậy thì tớ sẽ chờ xem."

Hai người nói chuyện phiếm một lúc mới cúp điện thoại, cô cũng không còn buồn ngủ nữa, theo lời kể của Tôn Ngải mở xem bảng xếp hạng hot search.

Cô nhìn từ đầu đến cuối, nội dung bài đăng của cô xếp hạng ba mươi mấy, nhấn vào xem thì quả nhiên là nó, không nghĩ tới bài viết của mình lại có thể lên hot search ở thứ hạng này.

Đây thật đúng là một chuyện ngạc nhiên.

Thẩm Nguyên Gia vốn đang cho rằng có thể xếp ở mấy hạng cuối cùng hoặc là đứng đầu tìm kiếm phổ biến thôi, nhưng sau khi cô nghĩ lại thì đã hiểu.

Cứ cách một khoảng thời gian thì đề tài về vấn đề mập ốm sẽ lên hot search, bài viết này của cô lại vừa đúng vào phương diện này, nhiều người chia sẻ bài viết thì lên hot search là chuyện bình thường.

Đây là đề tài mà cư dân mạng thích tìm kiếm.

Cô mở phần bình luận, kéo xuống xem các comment.

"Trong một tháng tới tôi sẽ làm theo như vậy, hy vọng một tháng sau tôi cũng có thể có được dáng người hoàn hảo như chủ thớt, tới lúc đó chẳng phải tiểu thịt tươi sẽ từng đống từng đống mà kéo tới sao."

"Đã lưu lại, chờ mọi người phản hồi, nếu hiệu quả thì tôi sẽ làm theo ngay lập tức!"

"Tôi có nhờ một người bạn làm bác sĩ xem qua, quả thực là phối hợp khá tốt, chỉ là cô ấy chưa thử qua bao giờ cho nên hiệu quả cụ thể cũng không rõ lắm."

"Có phải là được đại thần chỉ điểm không vậy?"

"Thật sự hiệu quả sao? Hình như những người mẫu khác ăn ít hơn cái thực đơn này nhiều, ăn cái này về sau sẽ không phải tăng thêm cân chứ, trên thực tế không ăn như thế này đâu phải không?"

Mỗi bình luận đều có nội dung khác nhau, có tin tưởng có nghi ngờ, nhưng cũng có rất nhiều người dự định làm theo, sự tín nhiệm này làm cho Thẩm Nguyên Gia cảm thấy trong lòng rất ấm áp.

Bọn họ là có sự tin tưởng mới thử làm theo.

Lưu Lị trong khoảng thời gian này đang giúp cô chuẩn bị cho show thời trang, nhìn thấy trên Weibo có tin tức về cô còn gọi điện thoại tới nói: "Làm không tệ nha."

Thẩm Nguyên Gia cười nói: "Là ngoài ý muốn thôi."

"Ngoài ý muốn là tốt nhất, nếu cố tình ngược lại sẽ bị phản tác dụng." Lưu Lị nói: "Đúng rồi, còn một tuần nữa là chúng ta sẽ đi New York, em nhớ chuẩn bị sẵn sàng."

Nhắc tới chuyện này, Thẩm Nguyên Gia bình tĩnh trở lại.

Tuần lễ thời trang New York là hoạt động quan trọng nhất trong khoảng thời gian này của cô, tất cả mọi thứ đều phải tạm gác qua một bên vì nó, về phần chuyện Weibo kia đã sớm bị cô quăng ra sau đầu.

Cô đáp: "Dạ dạ, em biết rồi."

Lưu Lị nói: "Em biết là tốt, nhớ rõ đừng quên luyện tập đó."

Thẩm Nguyên Gia "Vâng" một tiếng.

Lưu Lị lại dặn dò thêm một ít việc cần chú ý, sau đó hai người mới cúp điện thoại.

Bây giờ tự nhiên Thẩm Nguyên Gia cũng không có hứng thú lướt Weibo nữa, sau khi tùy ý nhìn thêm vài lần thì lo lắng không yên trở về phòng.

Những người đại diện của các tiểu minh tinh tuyến mười tám khác nhìn thấy hot search này đều hận không thể đem nghệ sĩ dưới tay mình túm lên, "Cô nhìn xem, người ta chỉ là một người mẫu không có tiếng tăm gì cũng có thể dễ dàng lên hot search như vậy, tại sao cô không học được chút gì vậy hả."



Người mẫu đúng thật là không có độ chú ý gì cho lắm, phải nói là ở Weibo không được chú ý nhiều như diễn viên và ca sĩ.

Một video của diễn viên hoặc một bài hát của ca sĩ cũng có thể được chú ý trong thời gian dài, nhưng người mẫu thì chỉ có xuất hiện trên tạp chí hoặc là show thời trang vô cùng nổi tiếng mới có thể được như vậy.

Kết quả bây giờ Thẩm Nguyên Gia chỉ với một danh sách ẩm thực vậy mà lại lên hot search, còn đang không ngừng leo lên trên, đến cuối cùng dừng lại ở đâu cũng không biết được.

Dù sao thì vẫn gây được sự chú ý.

"Hay là tôi cũng đăng cái này thử xem?"

Người đại diện nói: "Bây giờ cô mới đăng thì có ích gì nữa, cô không thấy có bao nhiêu người đăng rồi sao, đã sớm bỏ lỡ thời cơ, cư dân mạng chắc chắn sẽ tin người đầu tiên mà thôi."

Còn có một điều mà cô không nói, đó chính là người mẫu đăng cái này thì mức độ tin cậy cao hơn nhiều so với diễn viên, bởi vì dáng người của các cô ấy chính là bằng chứng đáng tin cậy nhất.

Một diễn viên có thể so sánh được với một người mẫu có vóc dáng chuẩn sao?

Ai cũng có thể tự phân biệt được mình nên tin tưởng cái nào.

Thẩm Nguyên Gia trong lúc vô tình lại không biết bản thân bị một số người nổi tiếng trên mạng và một số tiểu minh tinh tuyến mười tám âm thầm ghen ghét, cô chỉ lo tập trung luyện tập.

***

Ngày hôm sau, lúc Thẩm Nguyên Gia đang chuẩn bị tới công ty thì nhận được điện thoại từ cô nhi viện.

Giọng nói của viện trưởng rất mệt mỏi: "Nguyên Gia, Miên Miên đi rồi."

Thẩm Nguyên Gia bỗng giật mình, "Đi rồi?"

Cô bé Miên Miên ở cô nhi viện đã mắc bệnh từ lâu, bởi vì căn bệnh này đến bây giờ y học vẫn chưa có phương pháp chữa trị, cho nên chỉ có thể mang trở về cô nhi viện.

Chính bản thân cô bé cũng không rõ ràng lắm về bệnh tình của mình, viện trưởng cũng giấu diếm cô bé.

Miên Miên là do viện trưởng nhặt được ở trên đường lúc cô bé còn nhỏ, lúc đó một chiếc xe tải chạy ngang qua ném cô bé xuống, viện trưởng đúng lúc đi qua.

Bà không đuổi kịp chiếc xe tải kia, chỉ có thể mang đứa nhỏ về cô nhi viện.

Miên Miên từ nhỏ đã rất hoạt bát, một chút cũng không giống với bộ dáng bị bệnh, lúc trước mỗi lần Thẩm Nguyên Gia đi thăm bọn trẻ đều sẽ ca hát cho cô bé nghe.

Đột nhiên nhận được tin như vậy, Thẩm Nguyên Gia có chút hoảng hốt.

Cô nhìn thời gian trên điện thoại, bây giờ cũng còn sớm, rời giường sửa soạn một chút rồi ra khỏi tiểu khu đón một chiếc xe đi thẳng đến cô nhi viện.

Cô nhi viện đã phủ đầy màu trắng.

Viện trưởng dẫn cô vào bên trong, "Ngày hôm qua đã hoả táng, lúc con bé đi rất yên bình, không có đau khổ, cũng coi như mừng cho con bé."

Người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh, chuyện này gây ra tổn thương rất lớn với con người.

Thẩm Nguyên Gia an ủi nói: "Miên Miên chắc chắn không muốn nhìn thấy cô như thế này, cô khó chịu, Miên Miên ở dưới cũng sẽ không vui."

Viện trưởng thở dài.

Bọn nhỏ trong cô nhi viện cũng là lần đầu tiên đối mặt với chuyện như vậy, cả đám đều ở đó rơi nước mắt, cũng không dám khóc thành tiếng, làm cho người khác thấy mà đau lòng.

Thẩm Nguyên Gia bỏ tiền mua một ngôi mộ cho Miên Miên.

Bây giờ mua được mộ ở Đế Đô cũng là vô cùng đắt đỏ, may mắn hiện tại cô cũng kiếm được một khoản tiền kha khá, vẫn có thể mua được một ngôi mộ nhỏ.

Chôn cất Miên Miên xong, trên mộ dán bức hình con bé đang nói nói cười cười.

Thẩm Nguyên Gia nhìn thấy, trong lòng cảm thấy vô cùng khó chịu.

Hình ảnh quen thuộc, cũng giống như cô sau khi chết, trên bia mộ sẽ chỉ có tên và ảnh chụp, cũng sẽ có người đặt hoa tươi và thức ăn, chỉ là không biết sẽ có ai làm vậy.

Có lẽ chỉ có Giang Bạn.



Thẩm Nguyên Gia bỏ qua ý nghĩ này, chuyên tâm giúp viện trưởng xử lý chuyện trong cô nhi viện, mãi cho đến ba ngày sau mới chuẩn bị rời đi.

Chiếc xe cô gọi đã chờ ở trước cửa, sau khi cô chào tạm biệt viện trưởng và bọn nhỏ thì rời khỏi cô nhi viện.

Nhìn phong cảnh bên ngoài cửa sổ, cô có hơi xúc động.

Dù sao ai rồi cũng sẽ chết, có lẽ Miên Miên sẽ được sống lại ở một nơi khác trong một thế giới khác, cũng giống như cô vậy, bắt đầu một cuộc sống mới.

Nghĩ tới đây, Thẩm Nguyên Gia đột nhiên nghĩ tới ngôi mộ của chính mình.

Hình như mình qua đời sớm Giang Bạn thì phải......

Cô còn không biết rốt cuộc khi nào mình chết nữa, nhưng mặt trên mỗi ngôi mộ thường sẽ khắc năm sinh và năm mất của mỗi người, có lẽ cô có thể nhìn xem.

Nghĩ đến đây, Thẩm Nguyên Gia lại nhấn theo dõi Weibo của Giang Bạn.

Cô trực tiếp bỏ qua những thông tin bên trên kéo xuống phần video tử vong ở cuối, thời gian một phút đồng hồ ngắn như vậy, xem bao nhiêu lần cũng có thể nhìn ra được.

Cô nhấn mở video.

Bìa video biến mất, xuất hiện theo sau đó chính là Giang Bạn, mặc dù tuổi tác đã cao nhưng bước đi của anh vẫn như cũ rất vững vàng, chậm rãi hướng vào bên trong.

Chẳng mấy chốc, anh dừng lại trước một ngôi mộ.

Thẩm Nguyên Gia không chớp mắt nhìn chăm chú, dự định xem thời gian mình mất là khi nào.

Theo động tác của Giang Bạn, bó hoa trong tay được đặt ở phía trước của ngôi mộ.

Thẩm Nguyên Gia thở dài, không nghĩ tới hoa này thật đúng là do anh mang tới.

Màn hình của Weibo cũng quay tới thông tin trên mặt bia, lúc này video cũng đã trôi qua 30 giây, còn lại một nửa thời gian.

Ngày sinh đúng là ngày sinh thật sự của cô không sai.

Dòng còn lại là ngày mất của cô, Thẩm Nguyên Gia im lặng đọc thầm trong lòng, sau khi đọc xong toàn bộ lại phát hiện có chỗ không thích hợp.

Ngày 24 tháng 6 năm 2078.

Cô chết trước Giang Bạn một ngày?

Tuy rằng không biết tại sao vừa mới mất thì ngày hôm sau đã bị đưa vào mộ, nhưng mà......

Vẫn còn lại hơn hai mươi giây chưa xem, nhưng nội dung trước mắt này làm cho tâm tình của Thẩm Nguyên Gia hết sức phức tạp.

Cực kỳ phức tạp.