Thiệu Hạ nói xong, Khương Nghênh khẽ cau mày.
“Chuyện khi nào?”
Thiệu Hạ nghẹn ngào nói:
“Đêm qua.”
Nghe vậy, Khương Nghênh ngồi lên, dựa vào đầu giường, tay day day chân mày:
“Tối hôm qua hai người ở cùng nhau à?”
Thiệu Hạ không ngờ Khương Nghênh lại nhạy bén như vậy, cô khịt mũi áy náy, thận trọng trả lời:
“Vâng.”
Khương Nghênh hạ giọng hỏi:
"Hiện giờ cô đang ở đâu?"
Thiệu Hạ vừa khóc vừa thành thật trả lời:
“Tôi đang ở nhà Chúc Kha.”
Khương Nghênh:
"Đưa địa chỉ cho tôi."
Thiệu Hạ:
“Trưởng phòng Khương, tôi… tôi… xin lỗi cô vì đã gây rắc rối.”
Đối mặt với lời xin lỗi của Thiệu Hạ, Khương Nghênh chỉ “ừ” lạnh lùng, mà không hề có ý an ủi hay thông cảm rồi cúp máy.
Những lúc như thế này, dù có nói lời xin lỗi bao nhiêu đi chăng nữa thì cũng đều vô ích.
Cúp điện thoại không lâu, Thiệu Hạ gửi địa chỉ của Chúc Kha ngay sau đó.
Khương Nghênh gấp điện thoại, liếc nhìn chỗ trống bên cạnh, sững người vài giây rồi đứng dậy tắm rửa.
Khi Khương Nghênh lái xe đến địa chỉ của Chúc Kha, Thích Hạo đang tranh cãi với một số phóng viên giải trí ở tầng dưới.
Một kỹ xảo phổ biến được các nhà báo giải trí sử dụng là chiếc micro như sắp đập vào mặt Thích Hạo.
Tuy nhiên, Thích Hạo cũng không phải người dễ nói chuyện, sau khi trở mặt là nổi giận đùng đùng.
Mọi người đang tranh cãi nảy lửa thì Khương Nghênh đỗ xe, mở cửa bước xuống xe.
Nhìn thấy Khương Nghênh, các phóng viên nháy mắt với nhau.
Một phóng viên táo bạo hơn chĩa micro vào Khương Nghênh và hỏi:
"Trưởng phòng Khương, xin hỏi có phải Thiệu Hạ và Chúc Kha đang yêu nhau không?"
Hôm nay Khương Nghênh mặc một bộ vest sọc xanh đậm, cô liếc nhìn phóng viên đặt câu hỏi rồi nói:
“Tôi không biết.”
Phóng viên:
"Không phải hai người cùng xuất hiện trong một show thực tế về tình yêu sao?"
Khương Nghênh nhẹ nhàng nói:
“Lúc đó họ chưa yêu nhau.”
Phóng viên giải trí: "..."
Câu trả lời của Khương Nghênh quá trôi chảy, rõ ràng là một số phóng viên không hài lòng.
Lúc đó họ chưa yêu nhau.
Chẳng phải có nghĩa là giờ hai người đó có yêu nhau hay không thì cô không biết?
Có nói cũng như không.
Khương Nghênh nói xong, không dừng lại mà vào thang máy lên lầu nơi Thiệu Hạ ở dưới sự theo dõi của các phóng viên.
Chúc Kha chỉ là người mới ra mắt, điều kiện sinh hoạt cũng không tốt, căn nhà anh ở có hai phòng ngủ và một phòng khách rộng hơn 70 mét vuông, một phòng là phòng ngủ có giường đôi, phòng còn lại được anh để dành làm phòng thay đồ.
Trong phòng thay đồ có rất nhiều thương hiệu lớn, có thể nhận ra tuy điều kiện của Chúc Kha cũng bình thường, nhưng anh có yêu cầu khá cao về mức sống.
Từ lúc Khương Nghênh bước vào, Thiệu Hạ vẫn cúi đầu im lặng.
Khương Nghênh xem qua loa cách bố trí trong phòng rồi bước đến trước mặt Thiệu Hạ:
"Cô kể ngắn gọn tình hình tôi nghe thử."
Từ lúc nhận được cuộc gọi của Thiệu Hạ đến nay, Khương Nghênh không biết gì ngoài việc Chu Khả đã tiết lộ mối quan hệ của họ.
Nghe Khương Nghênh nói xong, Thiệu Hạ thoáng đỏ mặt, hai tay đang đặt trên chân siết chặt lại:
“Tối qua trước khi đi ngủ anh ấy đã đăng một bức ảnh lên weibo, anh ấy đứng cạnh giường chụp ảnh, tôi đang nằm trên giường.”
Khương Nghênh:
“Chụp được người rồi à?”
Thiệu Hạ trầm giọng đáp: "Vâng."
Nghe vậy, Khương Nghênh lấy điện thoại từ trong túi và mở weibo của Chúc Kha.
Trước khi xem weibo của Chúc Kha, Khương Nghênh chỉ nghĩ rằng Thiệu Hạ chỉ vô tình xuất hiện trong ảnh.
Nhưng sau khi nhìn thấy ảnh, Khương Nghênh nhếch môi nở nụ cười giễu cợt.
Phương thức không những hèn hạ mà còn vụng về.
Trong một bức ảnh, Chúc Kha chỉ chiếm một phần ba, trong khi hai phần ba còn lại đều là Thiệu Hạ.
Trong ảnh, Thiệu Hạ mặc bộ đồ ngủ bằng cotton, nằm trên giường xem điện thoại di động.
Tuy cô ăn mặc kín đáo nhưng không khó để nhận ra rõ ràng cô đang ở nhà.
Khương Nghênh rời mắt khỏi màn hình điện thoại, nhìn Thiệu Hạ:
“Gọi cho Chúc Kha đi.”