Tiếng "bảo bối" phát ra từ miệng Chu Dịch khiến người khác phải suy nghĩ rất nhiều*.
*Nguyên văn CV "Bách chuyển thiên hồi" nghĩa là trăm lần nghĩ ngợi
Khương Nghênh nghĩ nếu như không phải căn phòng này có cách âm, thì có lẽ Chu Dịch còn có thể gọi bừa bãi hơn thế nữa.
Khương Nghênh mím môi híp mắt nhìn về phía Chu Dịch, "Anh vừa nói cái gì?"
Chu Dịch khẽ nhướng mày, mang theo sự tùy tiện lười biếng thường ngày, "Anh muốn ngủ với em."
Hai tay Khương Nghênh đang chống trên người Chu Dịch trở nên căng cứng, "Anh điên rồi sao?"
Chu Dịch cười nhẹ, "Em có muốn chúng ta cùng nhau điên không?"
Đôi mắt Chu Dịch đầy mê hoặc, khiến Khương Nghênh chợt nhớ tới đêm đó, mặc dù uống nhiều rượu nhưng giác quan của cô lại được phóng đại vô hạn trong đêm tối.
Phải công nhận, kỹ thuật của Chu Dịch rất tốt.
Lần đầu tiên của cô không khó chịu chút nào, ngược lại, vô cùng... thoải mái.
Chu Dịch nói xong, thấy Khương Nghênh không lên tiếng cũng không phản bác, bàn tay rơi trên eo cô vươn tới góc áo tiến vào.
Cả người Khương Nghênh bỗng cứng đờ, Chu Dịch nhìn cô, "Đừng chịu đựng."
Hai tay Khương Nghênh đặt trên vai Chu Dịch từ chống đỡ chuyển thành giữ chặt, "Tôi không muốn quan hệ của hai chúng ta trở nên phức tạp."
Ngón tay thô ráp của Chu Dịch từ vòng eo thon thả của cô lướt qua lưng cô, "Chúng ta là có nhu cầu sinh lý*, không phức tạp."
*Nguyên văn CV "Chúng ta là có chứng điều khiển" mà tạm thời t chưa hiểu ý.
Thủ đoạn trêu chọc người khác của Chu Dịch rất cao tay, không được bao lâu, hơi thở của Khương Nghênh đã có chút không ổn định.
Ngay lúc sắp phải va chạm thì có tiếng gõ cửa phòng.
Cả hai người đều khựng lại, dục vọng trong đáy mắt Khương Nghênh sắp tràn ra lập tức biến mất.
"Tôi đi mở cửa."
Khương Nghênh từ trên đùi Chu Dịch đứng thẳng dậy, chỉnh sửa lại quần áo, xoay người đi về phía cửa.
Chu Dịch xoa xoa ngón tay hơi ẩm ướt, cúi người lấy khăn giấy trên bàn trà, chậm rãi lau.
Cửa phòng mở ra, đứng bên ngoài là Trần trợ lý và Kiều Nam.
Trần trợ lý mang theo bữa tối, còn trên tay Kiều Nam bưng hai bát canh gừng nóng hổi.
Ba người nhìn nhau, Kiều Nam là người lên tiếng trước, "Khương quản lý, đây là canh gừng mà khách sạn đưa tới."
Khương Nghênh đưa tay đón lấy, cơ thể dịch sang một bên và để hai người họ vào cửa.
Trần trợ lý khẽ gật đầu với Khương Nghênh, mang theo đồ vào cửa, đi đến bên bàn ăn bày thức ăn ra, Kiều Nam mấp máy môi nhỏ giọng nói: "Khương quản lý, em vẫn là không thích hợp để đi vào đi? "
Khương Nghênh, "Vào đi, cùng ăn chút gì đó."
Kiều Nam, "Chu tổng sẽ không để ý chứ ạ?"
Khương Nghênh, "Sẽ không."
Kiều Nam đương nhiên không tin câu nói 'sẽ không' của Khương Nghênh, nhưng trái tim hóng chuyện của cô lại khiến cô ngo ngoe muốn đi vào.
Ngoài miệng Kiều Nam nói 'không thích hợp', nhưng đôi bàn chân đã bước vào rồi.
Trần trợ lý sắp xếp đồ ăn xong, quay đầu nhìn Chu Dịch, "Chu tổng, đồ ăn đã chuẩn bị xong rồi."
Chu Dịch ngước mắt lên, trong giọng nói lạnh lùng không thể nhận ra, "Cậu rất đói à?"
Trần trợ lý đã ở cùng Chu Dịch nhiều năm, cho dù Chu Dịch không biểu hiện ra ngoài, Trần trợ lý cũng có thể cảm nhận được sự không hài lòng của ông chủ nhà mình.
Nhưng cụ thể vì sao anh không vui, Trần trợ lý cũng không biết.
Đồ ăn là do Chu Dịch yêu cầu, món cháo rau củ Khương Nghênh thích nhất cũng là do Chu Dịch cố ý chọn.
Trần trợ lý im lặng, trong đầu chỉ đầy một câu hỏi: Rốt cuộc là có vấn đề ở đoạn nào.
Trần trợ lý đang tự mình suy nghĩ lại, thì Khương Nghênh đã đưa Kiều Nam đến trước bàn ăn và ngồi xuống.
Kiều Nam tiện tay mở một phần cháo ra, nhưng vừa mới động thìa, Chu Dịch từ trên sô pha đứng dậy, cầm cháo của cô ấy vừa mở đẩy đến trước mặt Khương Nghênh.
Kiều Nam mơ hồ ngẩng đầu lên, "?"
Chu Dịch, "Cô ăn bát khác đi."
Kiều Nam đối mặt với ông chủ nên không dám cãi lại, vươn tay lấy một bát cháo khác mở ra, bên trong là cháo trứng muối thịt nạc, lại nhìn bát cháo rau củ trong veo trước mặt Khương Nghênh, rõ ràng là không cùng một loại.
Chu Dịch nhếch môi nói: "Không thích à? Tôi đổi với bát với cô."
Kiều Nam rụt rè ngẩng đầu ngước mắt nhìn Chu Dịch, cười gượng, "Thích ạ, em thích bát này."
Kiều Nam nói xong cũng không dám nhiều lời, bắt đầu ăn cháo trứng muối thịt nạc trong bát.
Dưới lời mời của Khương Nghênh, Chu Dịch và Trần trợ lý cũng ngồi xuống, mỗi người ăn một bát.
Khương Nghênh bị cảm, ăn một bữa cơm nhưng ho khan đến vài lần.
Chu Dịch cau mày nhìn cô, "Có thuốc uống không?"