Khương Nghênh ghét cô lắm lời thế là cúp máy luôn.
Sau khi cúp máy, Khương Nghênh đứng lên, bước vào phòng tắm trong phòng ngủ phụ rửa mặt qua loa. Khi bước ra khỏi phòng, cô được Tô Dĩnh gọi ăn sáng.
Khương Nghênh nhìn thấy vẻ mặt Tô Dĩnh chẳng có gì khác lạ, dường như chuyện cô ngủ ở phòng khách cũng không có gì kỳ lạ. Cô bước đến cầm cốc sữa trên bàn uống một mạch, như vô tình hỏi:"Châu Dị đâu ạ?"
"Bảy giờ đã đi rồi, nói là có họp giao ban ở công ty."
Họp 9 giờ mà 7 giờ đã đi rồi?
Khương Nghênh rất rõ dụng ý của Châu Dị khi làm vậy, nhưng cô không nói.
Ăn sáng xong, Khương Nghênh lái xe đến công ty.
Xe vừa vào bãi đỗ xe, vẫn chưa kịp vào vị trí, phóng viên giải trí đã đứng bu quanh như ong.
Khương Nghênh một chân đạp thắng xe, nhìn ra ngoài có hơn chục phóng viên, cô lấy di động gọi cho bảo vệ.
Chẳng bao lâu, điện thoại được nối máy, Khương Nghênh hờ hững nói:"Tôi là Khương Nghênh, có hơn 10 phóng viên đang đứng chặn xe tôi ở bãi đỗ xe, cử người xuống đi."
Xem như ai cũng biết chuyện Khương Nghênh và Châu Dị vì cái lên tiếng chính thức tối qua.
Người của phòng bảo an nghe thấy Khương Nghênh, vội vàng cười lấy lòng và đáp vâng.
Chẳng bao lâu, Khương Nghênh đang nghe nhạc để thư giãn, hơn 20 bảo vệ vào bãi đỗ xe, đẩy hết các phóng viên đang bám ở đầu xe cô.
Khương Nghênh hạ cửa số, đội trưởng đội bảo vệ tưởng cô định cảm ơn, bèn nở nụ cười bước lên."Trưởng phòng Khương, không cần cảm ơn, đây là công việc của chúng tôi."
Khương Nghênh nhìn đối phương:"Để phóng viên vào là các anh đã tắc trách rồi."
Đội trưởng đội bảo vệ mặt sượng sùng.
Khương Nghênh không nhìn nữa mà lái xe rời đi.
Nhìn theo Khương Nghênh, bảo vệ đứng bên cạnh đội trưởng mở miệng: "Trưởng phòng Khương lạnh lùng ghê."
Đội trưởng nhếch môi:"Trước giờ đều vậy."
"Không rõ là Sếp Châu thích cô ta ở điểm nào."
Đội trưởng hừ nhẹ:"Thằng nhóc cậu thì hiểu quái gì. Kiểu phụ nữ này càng dễ kích thích tham muốn chinh phục nơi đàn ông."
Ngày hôm nay chắc chắn Khương Nghênh chẳng thể nào yên ổn được. Từ lúc cô đến công ty, đã phải ứng phó các cuộc gọi từ báo giới.
Không chỉ cô bận mà cả phòng truyền thông đều bận.
Xử lý khủng hoảng truyền thông cho không biết bao nhiêu nghệ sĩ, lần đầu tiên cô xử lý việc của mình. Khương Nghênh ngồi tại bàn làm việc, day day huyệt thái dương, chợt trở nên bực bội.
Kiều Nam thấy Khương Nghênh khó chịu, bèn pha cho cô cốc cà phê để tỉnh táo.
Khương Nghênh đón lấy uống một ngụm, ngẩng đầu nhìn Kiều Nam."Sếp Châu có ở công ty không?"
"Nghe trợ lý Trần nói đi công tác rồi, đến Dung Thành, có lẽ là một tuần."Khương Nghênh nghe nói bật cười.
Bỏ một mớ hỗn độn này lại cho cô, bảo cô tự biện hộ, còn anh ta thì đi công tác?
Được, được lắm!
Chuyện kéo dài ba ngày, toàn bộ người của phòng truyền thông không thể nào trấn áp dư luận được. Cuối cùng một câu thanh minh của Khương Nghênh "đã có người thích" kết thúc sự việc.