Vụt Mất

Chương 7: Làm đầu bếp cho đại boss




Sau khi trở về từ toà nhà A, Nguyệt Oản Oản và Tiểu Vy cứ cười mãi không thôi. Ai ai cũng nhìn hai người bằng ánh mắt kì lạ. Nhưng biết làm sao đây? Vui quá mà! Người làm khó mình đã bị lên thớt, không ăn mừng thì thật là lãng phí. Nhưng Oản Oản chợt nhớ lại mình vẫn còn đang nợ Mộ Khuynh nên không thể cùng Tiểu Vy mở tiệc ăn mừng được, tiếc quá đi à.

Buổi chiều phòng kinh doanh nhận được một thông tin rằng ai giành được hợp đồng với tập đoàn Lý Thị thì sẽ được thăng chức lên quản lý. Thông tin này khiến cả phòng kinh doanh náo loạn hết cả lên.

"Xem ra quản lý Tuyết bị cắt chức rồi"

"Coi chừng là bị đuổi việc luôn rồi. Ai kêu cô ta phách lối làm gì"

Tất cả mọi người trừ ba người là Lý Tinh, Oản Oản và Tiểu Vy vẫn tập trung làm việc. Một lúc sau Lý Tinh nhìn Oản Oản và Tiểu Vy, thầm nghĩ"Phòng kinh doanh này người có năng lực xuất sắc không nhiều. Tiểu Vy vừa có kinh nghiệm vừa có năng lực, Oản Oản tuy là sinh viên mới ra trường nhưng năng lực cũng rất tốt. Và quan trọng là nhân cách của cả hai làm mình rất hài lòng. Nếu để người mới như Oản Oản lên có vấn đề gì không nhỉ? Dù sao cô ấy cũng chỉ mới đến làm có hai ngày."

Nguyệt Oản Oản dừng làm việc, vươn vai

"Tiểu Vy à, cậu nhất định phải giành được ghế trưởng phòng đó!"

Tiểu Vy có chút bất ngờ nhìn Oản Oản

"Cậu không muốn làm trưởng phòng sao?"

Nguyệt Oản Oản ngáp một cái

"Với một người lười biếng như mình thì không thể làm trưởng phòng được đâu"

Tiểu Vy bật cười

"Ngốc! Cậu quên ở đây còn có Lý Tinh à?"

Cả hai quay sang nhìn Lý Tinh

"Đừng nhìn anh như vậy, anh không tranh với hai cô gái đâu"

Bất giác Oản Oản nhớ lại cảnh tượng lúc sáng, trong vô thức cô hỏi Lý Tinh

"Anh là bạn của đại boss à?"

"Đúng vậy!"

Tiểu Vy bất ngờ đập nhẹ tay lên bàn.

"Phải ha! Lúc sáng vui quá nên không để ý. Không ngờ nha Lý Tinh, anh là bạn của đại boss chắc chắn có gia thế cũng không tầm thường nhưng lại chấp nhận làm việc nơi khỉ ho cò gáy này đó"

Lý Tinh bật cười



"Đây là Kim Hoán mà. Chỉ cần ngồi vào một vị trí đã là rất tuyệt rồi, cần gì làm chức cao chứ? Với lại ở đây cũng rất vui, thoải mái nữa"

Tiểu Vy và Oản Oản nhìn nhau, đúng là suy nghĩ của người giàu, người nghèo như chúng ta không thể hiểu nổi mà.

Hôm nay cả tập đoàn phải tăng ca vì dự án kinh doanh sắp tới. Khi Oản Oản chuẩn bị cùng Tiểu Vy ra ngoài ăn tối thì bị người của Mộ Khuynh gọi đi

Toà nhà A- Phòng làm việc của Mộ Khuynh

Nguyệt Oản Oản nhìn xung quanh phòng, căn phòng này tuy không quá đặc biệt nhưng khi bước vào đây cô cảm giác như có một loại áp lực vô hình đang đè lên người cô vậy. Phải chăng đó là sự chênh lệch?

Mộ Khuynh ngồi trên ghế, chân vắt chéo, tay cầm tài liệu trông khí chất không lẫn vào đâu được. Nhưng dáng vẻ nghiêm túc làm việc này không hiểu sao lại có một sức hút đáng sợ.

Khi thấy Nguyệt Oản Oản bước vào, Mộ Khuynh đặt tài liệu xuống, nhìn cô

"Cô đến phòng bếp nấu bữa tối cho tôi"

Nguyệt Oản Oản tỏ vẻ ngờ nghệch. Mộ Khuynh ra hiệu cho người đứng bên cạnh Oản Oản

"Vỹ Khiếu, đưa cô ấy đến phòng bếp"

Vỹ Khiếu? Nguyệt Oản Oản ngạc nhiên nhìn chàng trai đứng bên cạnh mình"hoá ra đây là Vỹ Khiếu à?". Cô thầm nghĩ sao người bên cạnh Mộ Khuynh ai nấy cũng đẹp trai quá vậy nè? Nhưng điều làm cô ngạc nhiên nhất là người chuyên đi khảo sát và xử lý những nhân viên vi phạm quy định lại mang một gương mặt hiền lành như một tiểu công tử bột thế này.

Vỹ Khiếu cất lên một giọng nói vô cùng ấm áp pha lẫn chút ngọt ngào

"Cô Oản Oản, toà nhà này có phòng bếp riêng biệt dùng để nấu ăn cho chủ tịch. Bây giờ tôi sẽ đưa cô đi"

Nguyệt Oản Oản vô thức gật đầu

Toà nhà A- phòng bếp

"Cô Oản Oản, ở đây có đủ nguyên liệu để nấu một bữa ăn, nhưng nếu như cô cảm thấy thiếu thì cứ nói với tôi tôi sẽ giúp cô đi chuẩn bị"

"Không cần đâu! Nhiêu đây là đủ rồi"

"Vậy tôi đi làm việc trước đây"

Nguyệt Oản Oản nhìn đống nguyên liệu trên bàn

"Không biết khi nào mình mới được ăn đây? Tiểu Vy có nhớ mà mua thức ăn mang về cho mình không?"



Nguyệt Oản Oản thở dài một tiếng rồi bắt tay vào nấu ăn. Lần này khác với tối hôm qua, cô chỉ nấu những món đơn giản vì nếu nấu những món cầu kì thì sẽ mất rất nhiều thời gian, cả cô và Mộ Khuynh đều sẽ chết đói mất.

Toà nhà A- Phòng làm việc của Mộ Khuynh

Nguyệt Oản Oản đẩy xe thức ăn đi vào, cẩn thận đặt xuống bàn

"Mời sếp ăn tối"

Mộ Khuynh dừng làm việc, đi đến ngồi xuống sofa. Như thường lệ, anh lấy khăn giấy lau sạch muỗng đũa rồi mới dùng. Anh vừa lau vừa nói

"Cô không ăn à?"

Nguyệt Oản Oản ngạc nhiên nhìn Mộ Khuynh

"Anh nói gì tôi nghe không rõ"

"Cô muốn để cái hụng rỗng tuếch mà làm việc à?"

Giờ thì cô đã nghe rõ rồi. Cô vui vẻ ngồi đối diện với Mộ Khuynh, lấy muỗng đũa rồi bắt đầu ăn. Vì đang đói nên Oản Oản ăn có hơi nhanh vì thế mà bị nghẹn.

Mộ Khuynh nhìn xung quanh

"Không có nước?"

Mộ Khuynh đứng dậy đi lại bàn làm việc lấy điện thoại gọi cho ai đó

"Pha ấm trà mang đến đây nhanh"

Gọi xong anh đi đến chỗ Oản Oản, dịu dàng vỗ lưng cô

"Không ai tranh với cô đâu, cứ từ từ mà ăn"

Nguyệt Oản Oản cũng không muốn như vậy đâu nhưng do quá đói nên mới không kiểm soát được. Cô nghẹn đến mắt đỏ hoe, khoé mắt rưng rưng

Thấy vậy Mộ Khuynh lấy từ trong túi áo một chiếc khăn tay rồi nhẹ nhàng lau nước mắt cho cô. Năm phút sau, Vỹ Khiếu mang một ấm trà nóng đến. Mộ Khuynh vội rót một tách trà, thổi cho nguội bớt rồi đưa cho cô. Cô nhanh chóng cầm lấy và uống.

"Cảm ơn sếp!"

Vỹ Khiếu nhìn hai người với ánh mắt vô cùng khó hiểu

"Chuyện này là sao?"