Vụt Mất

Chương 31: Luôn là công chúa




Với sự chăm sóc chu đáo của Mộ Khuynh cùng với sự điều trị của các y bác sĩ mà trong vòng một tuần sức khoẻ của Oản Oản đã hoàn toàn hồi phục và chuyến du lịch tuần trăng mật cũng đã được sắp xếp ổn thoả. Theo như sở thích của Oản Oản thì cả hai sẽ cùng nhau sang Trung Quốc ngắm vườn đào mười dặm ở Vân Nam; tiếp đến là sang Nhật Bản rồi sang Los Angeles; từ Los Angeles họ sẽ bay sang London rồi từ London bay sang Thụy Điển, và cuối cùng là sang nước Nga. Với lịch trình này khả năng cao họ sẽ đi khoảng gần nửa năm thậm chí là lâu hơn vì vậy Mộ Khuynh đã dành ra trước đó một tuần để sắp xếp toàn bộ công việc của mình và tất nhiên Oản Oản cũng giúp anh ấy một tay.

Một tuần sau đó tại sân bay

Biết tin Oản Oản và Mộ Khuynh sẽ đi tuần trăng mật trong khoảng thời gian dài nên Lý Tinh cùng Tiểu Vy đã sắp xếp thời gian đến tiễn họ ở sân bay vì không biết đến khi nào họ mới gặp lại nhau nữa.

“Oản Oản, cậu chuẩn bị hết những thứ cần thiết chưa?”

“Cậu đã hỏi mình rất nhiều lần rồi đó! Mình đã kiểm tra rất kỹ, không thiếu bất cứ thứ gì!”

“Vậy thì tốt! Sau khi sang nước ngoài cậu nhớ phải chăm sóc bản thân cho tốt nha!”

Mộ Khuynh đang trò chuyện cùng Lý Tinh sau khi nghe câu nói của Tiểu Vy đã nhanh chóng choàng tay ôm vai của Oản Oản

“Em quên có anh ở đây sao?”

Cảm thấy Mộ Khuynh có chút trẻ con nên mọi người đều bật cười.

“Nè Khuynh, dáng vẻ bá đạo tổng tài của cậu đâu mất tiêu rồi?”

Lý Tinh vừa nói vừa nhìn Tiểu Vy cười chọc ghẹo Mộ Khuynh. Mộ Khuynh chẳng mấy quan tâm

“Cái gì cũng phải đúng nơi đúng chỗ! Trước mặt phu nhân đây tôi không dám ra oai!”

Mọi người lại một lần nữa bật cười, từ sau khi Oản Oản mất trí nhớ thì Mộ Khuynh đã thay đổi nhiều. Cả cách nói chuyện của anh cũng khác đi.

“Được rồi hai người về đi, bọn mình phải lên máy bay rồi!”

Dứt lời bốn người tạm biệt nhau, Tiểu Vy và Lý Tinh nắm tay nhau ra về còn Oản Oản và Mộ Khuynh thì lên máy bay.

Trên máy bay

“Em đã đi máy bay bao giờ chưa?”

Nguyệt Oản Oản lắc đầu

“Vẫn chưa!”

Mộ Khuynh giúp Oản Oản cài dây an toàn rồi giới thiệu cho cô biết những thứ có ở xung quanh mình

“Em nhớ hết chưa?”

Nguyệt Oản Oản ngẫm lại một chút rồi tự tin gật đầu.

Sau ít phút chờ đợi thì chuyến bay đã cất cánh. Đây là lần đầu tiên ra nước ngoài nên Oản Oản vô cùng hồi hộp. Không biết đất nước đó trông như thế nào? Vườn hoa đó thật sự rộng lớn như trên mạng không? Anh đào có đẹp như trong tưởng tượng của cô không? Hàng loạt suy nghĩ hiện lên trong đầu và cô tự nhắc nhở mình là sẽ sớm biết được thôi nên không cần suy nghĩ quá nhiều.

Nhìn những đám mây bồng bềnh trắng xoá ngoài kia làm cho tâm hồn Oản Oản dễ chịu đi rất nhiều, phải miêu tả như thế nào mới lột tả được sự đẹp đẽ và thoát tục của nó? Với một người có vốn văn chương eo hẹp như Oản Oản thì chỉ có thể gói gọn trong một chữ “đẹp!”

Thấy Oản Oản thích thú với những đám mây kia, Mộ Khuynh lấy ra một quyển truyện cổ tích kể về những câu chuyện thần tiên như công chúa tóc mây, những nàng tiên…cứ như anh đang dỗ một đứa bé vậy.

“Anh xem em là trẻ con à!”

Mộ Khuynh mỉm cười nhẹ nhàng xoa đầu Oản Oản

“Đối với anh, em luôn là công chúa!”

Nguyệt Oản Oản mỉm cười rồi tiếp tục nhìn ngắm những đám mây.

“Ước gì thời gian ngừng lại ở đây…mãi mãi!”