*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Editor: ÓcCá
Ôn Huyền, nếu như thế giới này không dịu dàng, có thể để anh thử một chút, cho anh làm thế giới của em. - Lục Kiêu.
Đoạn đường này của Ôn Huyền vô cùng khó khăn.
Chiếc Mercedes-Benz G màu đen tân tiến phóng nhanh đường quốc lộ.
Ở Cách Nhĩ Mộc xuôi theo quốc lộ đi về phía nam Thanh Tàng, vượt qua núi Côn Lôn, liền tiến vào Quảng Nghĩa trong Khả Khả Tây (1).
Bãi sa mạc hai bên quốc lộ lướt qua vun vút, những cây Hồ Dương (2) vặn vẹo mà không ngã xuống, còn có vài con bò Tây Tạng hoang dã.
Độ cao dọc theo con đường này càng lúc càng cao, phản ứng của cô cũng càng thêm mãnh liệt, lồng ngực khó chịu, thở không ra hơi.
Trong xe việt dã.
Ôn Huyền lấy ống oxi ra chuẩn bị hít vào, không hề kiên nhẫn nghe giọng nói truyền tới trong tai nghe bluetooth:
"Ôi bà cô của tôi ơi, cô chạy đi đâu vậy, tháng sau bộ phim của cô quay phải mở máy, còn có gương mặt đại diện cho mấy quảng cáo hàng hiệu quốc tế nữa, chúng ta đều đã ký hợp đồng với người ta rồi!"
Ban ngày trên đường quốc lộ, mặt trời chiếu gay gắt.
Ở nơi xa là cỏ lạc đà (3) đứt đoạn tựa như những ký hiệu, mọc thành khối rải rác.
Ôn Huyền nghe giọng nói của người đại diện cảm thấy rất ồn ào, một tay giữ lái, một tay mở nắp ống oxi, phủ lên hít một hơi dưỡng khí thật sâu, lúc này mới hòa hoãn nói: "Từ chối hết đi, tôi bỏ đi từ sớm rồi."
"Cái gì ----!"
Một giọng nói gào lên truyền đến từ bên kia điện thoại, nhưng không phải là người đại diện của cô, mà là giọng nói của một người đàn ông.
Nghe thấy giọng nói của đối phương, khóe mắt Ôn Huyền tựa hồ liền co giựt.
Cô biết quá rõ ràng, người đàn ông này là Hoắc Khải.
Hoắc Khải là con nhà giàu cực kì có tiền, vẫn luôn theo đuổi cô.
Trong nhà có hai con trai, anh ta xếp hàng thứ hai.
Cho nên người xung quanh gọi là Hoắc Nhị.
"Ôn Huyền! Cô vì tránh tôi mà chạy đến địa phương rách nát kia đúng không, cô giỏi lắm!" Hoắc Nhị hùng hùng hổ hổ.
Cửa sổ xe không đóng kín, những cơn gió mạnh xuyên qua khe cửa thổi vù vù quanh quẩn trong xe.
Ôn Huyền gạt đi những sợi tóc rối trước trán, lười biếng cười nói: "Hoắc Nhị thiếu gia theo đuổi thật là sít sao, tìm đến chỗ người đại diện của tôi luôn, nói nghiêm túc chứ, một người đàn ông như anh không thể thích gì đó dương cương hơn sao? Ngày nào cũng đuổi theo tôi làm gì?"
Hoắc Nhị: "Dương cương là cái mẹ gì?"
Ôn Huyền dừng một chút: "Chẳng hạn như, đàn ông."
" Phụt...!"
Hoắc Nhị phía bên kia kém chút nữa bị cô làm sặc chết, "Đàn, đàn ông...!? Đồ đàn bà điên, cô muốn chết sao, dám đùa bỡn tôi, cô cho rằng bổn thiếu gia là lốp xe dự phòng của cô à, cô chịu thì chịu, không chịu thì nói rõ đi!"
Ôn Huyền: "Vậy anh nguyện ý làm lốp xe dự phòng của tôi sao?"
Hoắc Nhị cực kì có khí phách: "Tôi nguyện ý!"
Đúng là làm chó liếm đến tận cùng, khiến những con chó khác không còn gì để liếm.
Ôn Huyền: "..."
Trong điện thoại di động tiếp tục truyền đến giọng nói của Hoắc Nhị, nghe ra ý là muốn đến tìm cô, bất quá tựa hồ Ôn Huyền không nghe thấy được, bởi vì khi ánh mắt của cô liếc vào kính chiếu hậu, cả người liền giật mình.
Trên trán trượt xuống ba vạch đen. ÓcCá diendanlequydon
Chi thấy chiếc Mercedes-Benz G của cô đang chạy trên quốc lộ, ở sa mạc đen bên cạnh có một đám bò Tây Tạng hoang dã đuổi theo.
"Bà già nó, gặp quỷ rồi!"
Hèn gì vừa nãy cô lại cảm thấy mặt đất rung chuyển.
Dọc theo con đường này thật đúng là hoàn cảnh tệ hại gì cũng đều trải qua, muối cứng ăn mòn xác chết, Nhã Đan (4) có muôn vàn hình dạng, trên sa mạc đen cát bụi cuồn cuộn, hiện tại thì bị đàn bò Tây Tạng hoang dã rượt đuổi!
Vận số gì đây.
Cô đạp mạnh chân ga, đột ngột tăng tốc đến hai trăm.
Mà lúc này, ở một bên khác.
...
...
Chiếc Wrangler từ trên bãi cao sa mạc chập chùng lái xuống, tiến về hướng quốc lộ.
Bên trong bộ đàm truyền đến giọng nói: "Lục đội, Lục đội, hôm qua Khố Mỗ Tháp (5) cách khu không người bị vài người xâm nhập, người đã chạy thoát không bắt được, dò theo đường chạy trốn đã xác nhận chạy về phía bên chúng ta."
Khố Mỗ Tháp gần với khu thử nghiệm vũ khí hạt nhân của quốc gia, sẽ có phần tử làm chuyện phạm pháp nghĩ giả bộ trà trộn vào để chụp hình.
Người đàn ông cầm bộ đàm, giọng nói lạnh lẽo cứng rắn trả lời: "Rõ."
[Cửu ca: Oa! Kích động đập tay! Tác phẩm tâm huyết, nam nữ chính siêu ngọt siêu lầy, lão tài xế xuất hiện, vừa thoải mái vừa kích thích, các mỹ nhân nhìn thấy sẽ rất thích!"]
Tập tin gởi kèm:
Chú thích: Khố Mỗ Tháp
5.jpg [ 15.27 KiB | Đã xem 979 lần ]
Chú thích: Nhã Đan
4.jpg [ 16.25 KiB | Đã xem 979 lần ]
Chú thích: cỏ lạc đà
3.jpg [ 11.43 KiB | Đã xem 979 lần ]
Chú thích: cây Hồ Dương
2.jpg [ 25.57 KiB | Đã xem 979 lần ]
Chú thích: Khả Khả Tây