Vượt Bức Tường Thành: Yêu Em Từ A - Z

Chương 54: Cái thai




Thư Quân nhận ra vấn đề nghiêm trọng vội gọi lớn tên Lại Nhữ nhưng người yêu cô sớm biết trước giả điếc.

"Để tụi anh làm em vui vẻ nhé gọi tên đấy làm gì vì giờ đây đã có tụi anh ở đây rồi".

Cô sợ hãi giữ chặt chiếc váy dài tay qua gối vừa thay lùi ra xa.

"Tôi không có nhu cầu phục vụ các anh... tôi tôi có thai rồi nếu mà như thế đứa bé sẽ..."

"Có thai?"

"Hahaha... thế thì càng tốt chứ sao nữa tụi anh sẽ niệm tình thai phụ mà dùng bao cao su".

Lần này rơi vào thế tuyệt vọng, cô nghĩ đến người mình yêu đến bất chấp sự tin tưởng không nghi ngại mà tuôn dài nước mắt.

"Lại Nhữ nếu anh dám đối xử với tôi như thế thì cả đời này tôi ân hận anh, không bao giờ tha thứ cho anh".

Thư Quân biết mình không làm sao thoát được bất lực ngồi gục xuống nền đất vật vã rơi lệ.

Điều mà cô không biết rằng căn phòng này cách âm người bên ngoài không thể nghe được.

"Em gái nói nhiều thế nào gì? Để bọn anh chiều chuộng em nhé!" - Mấy anh trai ngoại quốc cởi trần lộ cơ bụng cơ bắp cường tráng.

Những thứ vạm vỡ như thế giờ đây trong mắt cô chỉ thật kinh tởm.

"Hức... hức...hức".

Thư Quân sợ hãi ngất lịm xuống nền nhà lạnh lẽo trông thảm thương vô hại.

"Này Lại Nhữ... cậu nhìn đi cô ta chưa gì đã ngất xỉu thế bày còn làm ăn gì nữa?"

Một người ra ngoài gọi Lại Nhữ vào xem kết quả.



"Tôi bảo các cậu dọa cho cô ta khiếp thôi mà sao lại thành ra thế này?" Anh nhìn cái xác nằm dài ra nền nhà.

Bị thán trách một người đàn ông kêu: "Cậu cũng thật lạ sao lại muốn dọa cổ trong khi không muốn chúng tôi làm hại".

"Cô ta nói mình có thai Lại Nhữ cậu xem thế nào mà xử trí càng sớm đi để phụ nữ mang bầu hơi rắc rối đấy".

"Có... thai á?". Lại Nhữ hơi bất ngờ nhưng cũng giữ bình tĩnh bế cô nằm trên giường.

"Mấy cậu về đi mắc công cô ta dậy lại sợ mà ngất tiếp... còn bữa sau để cảm ơn các cậu".

"Ừ về đây".

Năm người bạn của anh ta về hết,

nhìn Thư Quân khóe mắt còn nước mắt sao anh lại thấy xót xa điều gì đó vậy.

Không được lún quá sâu phải kết thúc với con nhỏ này thôi.

"Có thai... có thai không biết con nhỏ này lại dở trò gì nữa đây?"

Anh lấy chăn đắp, ra ban công ngồi nhìn người phụ nữ nằm.

Chưa bao giờ anh lại dây dưa với người phụ nữ thế này, còn bất ngờ hơn cô ả dễ dàng tin tưởng người lạ, nói chung dễ dãi.

"Cũng may gặp tôi đấy xui xui gặp thằng nào làm liều cô cũng không giữ được".

Thư Quân vốn không phải kiểu người anh ta sẽ lấy làm vợ vui chơi qua đường cho ít tiền như ăn bánh trả tiền.

Mối quan hệ cao hơn một tí nhưng cũng chỉ để lợi dụng tình dục.



Lại Nhữ ngồi hút đến điếu thứ ba rồi con bé kia chưa tỉnh đành khóa cửa trong nhà anh còn đi làm.

****************

"Tiểu Y, tôi bảo cô rồi không được bỏ muối vào trong gạo nếp" - Hạ Hữu Luân thử một thìa thức ăn Tiểu Y nấu.

Tiểu Y: "Rõ ràng mình bỏ rất ít sao anh ta vẫn nhận ra nhỉ?"

"Sao không thể nhận ra?" - Hạ Hữu Luân nghe thấy nữ hầu kia lẩm bẩm.

Tiểu Y vẫn rất không hiểu cho rằng người cậu chủ mới này rất phiền toái.

"Trong thức ăn của tôi không được có dầu mỡ dù chỉ rất ít nếu cô không chịu hiểu ý tôi thì nghỉ việc đi".

Tiểu Y ngược lên nhìn Hạ Hữu Luân uất ức rơm rớm nước mắt nước mũi tranh thủ quệt đi lúc anh ta không để ý.

"Cậu chủ... tôi không hầu hạ được cậu thì cậu chuyễn sang người chứ khác đừng đuổi việc tôi như thế" - Tiểu Y nói lí.

"Phận cô làm tớ mà cãi chủ như bằng thân phận với mình? Tôi là chủ có quyền quyết định công việc của các cô có nên làm hay không lo mà làm việc" - Hữu Luân khó tình chỉ tay những người khác xung quanh rồi bực dọc dời đi.

Tiểu Y: "..."

Chờ cho người kia đi hăn cô mới dám hó hé.

"Bố thằng điên... bà đây mà tìm được mối nào vừa ý gả đi đỡ phải làm osin người gì khó tính khó chiều".

"Tiểu Y, cô điên à? Dám chửi anh ta".

"Mặc kệ đi tôi đâu làm gì sai chứ?".

Ánh Nhi nhận xét con bé này đúng đành hanh vừa lắm giống tính tình với ông kia nữa. Hợp hợp hợp.