Lại Nhữ dắt tay Thư Quân đi trung tâm thương mại xong liền đi công viên nước.
"Uầy kẹo bông gòn có cả kem nữa sao nó dễ thương quá vậy ta"
Mới mua vé vào cổng Thư Quân đã hết bất ngờ đến cái này đến cái kia.
"Để anh mua hết chúng cho em"_ Lại Nhữ tay rút ví định mua nhưng cô đã ngăn lại vì mới nãy hai người đã ăn lẩu nên không có đói.
"Em no muốn căng bụng rồi nè không ăn nổi nữa đâu anh đừng mua chi cho tốn kém"
Lại Nhữ: "Mua cho người yêu sao lại tốn kém em cứ để anh"
Anh đặt bàn tay nhỏ mềm mại trong bàn tay siêu lớn đến quầy nhỏ kẹo bông.
Mua xong hai người vừa chơi tàu lượn siêu tốc gió mạnh làm bay kẹo bông đi mất làm cô tiếc hùi hụi vì đó là kẹo bông anh người yêu mua cho giờ chỉ còn đúng que gỗ.
"Hahaha..." Lại Nhữ nhìn kẹo bông bay theo gió liền không chịu được cười phì.
Chiếc tàu lượn nối đuôi dài đi theo vòng lượn sóng lúc lên lúc xuống.
"Oa... a...a...a" Tiếng hét của hai người hòa lẫn vào những tiếng hét khác.
Lúc lên cao gió thổi mạnh mái tóc vuốt ngược về sau, còn Thư Quân vì có mái tóc dài lên bay phấp phới trong gió.
Chơi xong trò này anh dẫn người yêu đi thử những trò chơi khác.
Đâm bóng lấy gấu bông, vớt cá chép, tô tượng rồi tấp vào mấy quán xiên nướng đủ loại hấp dẫn thưởng thức.
Bác chụp ảnh hơi lớn tuổi nhưng dày dặn kinh nghiệm được Lại Nhữ thuê hôm nay chỉ chụp riêng cho ảnh của hai người thôi.
"Nào hai cô cậu mau nhìn vào đây 1...2...3"
Sau giây số ba máy ảnh chớp thời cơ chụp hình lại.
"Vui quá anh nhỉ hôm nay về em không ngủ được mất, hì hì".
"Em vui là được".
Cuối cùng buổi đi chơi kết thúc, Lại Nhữ lịch sự cảm ơn bác thợ chụp hình trong ngày vừa rửa anh luôn và không thể thiếu thù lao để trong bao phong bì.
"Cảm ơn bác đây là chút tấm lòng của cháu".
"Được, được cảm ơn cô cậu tôi về trước đây".
Bác thợ chụp hình nhận lấy rồi tạm biệt.
Mới đó thôi đã hơn sáu rưỡi chiều, Lại Nhữ đưa cô về Hạ gia rồi mới tạm biệt nhau bằng cái kiss ngọt lịm.
"Tạm biệt anh yêu".
Cô vẫy tay chào người yêu rồi bước vào trong.
"Ừm, nhớ gọi cho anh nhé!"
Lại Nhữ phóng xe đi thầm nghĩ.
Thì ra người có tình yêu sẽ như vậy ư? Khiến con tim ta rung động từng nhịp đập.
************
Về đêm, trong quán club Lại Nhữ ngồi sẵn với thức uống không cồn đợi thằng bạn đến.
Hạ Ương vừa vào cửa trên mình trang phục chỉnh tề, tóc vuốt gọn gàng lãng tử, tay đeo đồng hồ cơ sang chảnh.
"Êy, người anh em".
Hạ Ương đi đến chỗ của Lại Nhữ dáng vẻ tươi cười hỏi tình hình.
"Thế nào rồi người anh em? Mọi chuyện tiến triển tốt chứ?"
Hạ Ương biết rõ mọi chuyện nên đành do thám đến đâu.
"Giúp mày rồi đấy nhưng mà cũng hơi tốn kém đóng giả làm kẻ tốt chẳng dễ. Mày phải bù đắp cho tao đấy tiền tao không phải giấy đâu".
"Không phải lo người anh em à... tôi chuẩn bị cho cậu thù lao hơi lớn đấy".
"Thế tôi mới có động lực làm chứ, hà hà".
"Nói thật con nhỏ đó đúng quê vãi chưa bao giờ tao gặp đứa nào dễ dãi như nó mé nói cái gì cũng tin mới hay chứ". Lại Nhữ nghĩ đến bộ dạng trên giường của Thư Quân đêm qua mà không nỡ chia sẻ.
"Mấy cái con hầu dạng như thế thích tao phiền thật... tao không ngờ mưu của mày ác vãi ra đấy". Hạ Ương khen đầu óc tính toán của thằng bạn đểu cáng sát gái.
Từ chuyện dụ Thư Quân đến nhà của Lại Nhữ lần đầu tiên đế cướp sắc cũng là ý của Lại Nhữ do cách dụ đỗ của
Hạ Ương nên cô dễ dàng dính bầy.
Đến chuyện tán tỉnh Thư Quân của Lại Nhữ cũng là do anh nghĩ tất chỉ là khác mỗi "nhà đầu tư" mà thôi.
"Anh Lại Nhữ đại ca ơi nếu em hầu yêu dấu biết được mọi chuyện chỉ là đóng kịch thì tâm trạng sẽ thế nào nhỉ?"
Hạ Ương nhại chất giọng lắng lơ.
"Không chịu đâu anh Nhữ ca ca ơi em không chịu đâu sao anh có thể đối xử với em như thế chứ?" Hạ Ương nhại lại giọng lắng lơ của Thư Quân khi rên rỉ trên giường nói với thằng bạn.
"Eo... kinh quá đi mày bớt dùm tao cái không mấy em gái khác lại tưởng tao với mày... ôi thôi kinh quá"
Gãy chết.
Tất cả hình ảnh, video gốc full HD không che và có cả ghi âm tiếng em hầu dại trai rên rỉ kia đều có trong người
Lại Nhữ chỉ là cái mà anh đang cho Hạ Ương nghe là đoạn ghi âm chứ chưa có hình ảnh sắc nét.
"Muốn xem video không? Tao hơi trâu bò có gì mày đừng tự ái nha".
Hạ Ương nghe hơi kinh nhưng vẫn thà ôm em gái bên cạnh còn hơn là xem mấy cái thứ bệnh hoạn của Lại Nhữ.
"Khiếp... mày làm quả này thì chết em hầu nhà tao mất Lại Nhữ ơi".
"Có gì đâu thường thôi, khi rảnh lấy ra xem".
Hạ Ương quay sang uống rượu cùng em gái nóng bỏng nghe nhạc.
Em gái trẻ ngồi cạnh Hạ Ương ăn mặc kín cổng cao tường nhưng bó sát lộ ra đường nào ra đường đấy.
Hạ Ương nghĩ cô hầu kia biết bạn thân hắn chỉ trêu đùa qua đường không biết sẽ thế nào đây mà thôi kệ ai bảo cô ta không biết thân biết phận đi thích một người cao quý như anh chứ.
Lại Nhữ nhìn Hạ Ương thân mật cùng em gái nhỏ liền buông giọng trêu:
"Tao tưởng mày đang theo đuổi em non tơ nào cơ mà".
"Đùa cho vui thôi chứ cái loại ăn mặc như rẻ rách thế tao mà thích á?".
"Ữ, đúng là quen mấy đứa nhà quê dễ dãi chán thật thế chuyện đùa con kia đến bao lâu thì dừng chứ tao cũng mệt vãi ra đây này".
Hạ Ương xem xét rồi uống rượu đáp: "Đến khi nào yêu nhiều rồi hằng dừng".
"Ok".
....
Trên đời này cái quái gì cũng có thể xảy ra mà!