Vượt Bức Tường Thành: Yêu Em Từ A - Z

Chương 40: Niềm vui cuối ngày




Cho đến tối Hạ Ương vì sự đồng ý của Dương Hạnh anh lái xe đưa cô đi ăn tối.

Trong xe trên đường đi...

"Đã rất lâu rồi tôi không đi ăn tối với người khác giới..." Hạ Ương nói chuyện với người bên cạnh nhưng anh không nhìn cô chỉ tập trung lái xe.

Dương Hạnh không quan tâm những lời anh nói mà chỉ suy nghĩ về điều kiện Hạ Ương đưa ra dù không để ý nhưng cô lại thấy được lời nói dối qua ánh mắt khi tình cờ liếc nhìn vô lăng.

"..."

"Muốn ăn gì?"

"Ăn gì cũng được" Dương Hạnh chẳng có tâm trạng ăn uống tầm này cô lo lắng đến mức quên đi cơn đói hiện tại.

Hạ Ương cười nhạt sao mà câu nói này quen đến thế?

"Trước kia bạn gái tôi cũng từng nói như thế..." Anh hờ hững nhắc lại chuyện cũ.

Dương Hạnh hơi hốt hoảng anh ta có bạn gái rồi còn muốn dây dưa với cô?

Hạ Ương tinh ý nhận ra vẻ mặt của cô rồi cười điên đáp: "Tôi với cô ta chia tay rồi cô không phải sợ"

Nhớ lại quãng thời gian bên Pari cùng cô bạn gái ngoại quốc bay nhảy anh lại thấy phụ nữ rất phiền phức động tí là ghen lộn lên khiến anh cảm thấy kiểm soát rất lớn.

"Tôi cũng không có ý muốn cô làm girl friend nên không cần phải--"



Hạ Ương đang nói nhưng bị lời nói của Dương Hạnh chen ngang: "Anh Hạ này, hình như anh có nhầm lẫn rất lớn với tôi rồi nhỉ tôi không có ý định trở thành hay mong muốn làm bạn gái anh cả khi tôi không vướng vào tình huống".

Dương Hạnh thâm tâm đã nghĩ: "Kẻ đào hoa yêu đương cái khỉ gì chứ?

Yêu một người đào hoa sẽ khiến tôi phải lo lắng những vệ tinh bên cạnh anh ta và cả khi tôi không thể kiểm soát được. Nghĩ đến thật tệ!

Nhìn thấy sự quyết liệt vạch rõ ranh giới quan hệ giữa hai người Hạ Ương đỗ xe rồi mở cửa xe cho cô xuống.

"Được rồi đi ăn thôi cô gái tôi đói chết rồi"

Hạ Ương vã dắt tay Dương Hạnh vào trong quán ăn mà anh đã tìm hiểu trên mạng từ trước,

"Thưa anh bên chúng tôi đã gần như kín bàn rồi bên kia cũng có một đôi đã đặt bàn trước và có thể ghép bàn được không?"

Hạ Ương đưa mắt nhìn bóng lưng của đôi đến trước mà đành đồng ý ghép bàn ngồi chung anh không nỡ lòng nhìn Dương Hạnh chết đói theo mình.

"Đi thôi đành ngồi chung với người lạ tôi đói chết rồi Dương Hạnh ơi!"

Hạ Ương nói lớn nhìn đôi phía trước đang lấy số bàn và bill.

Dương Hạnh nhìn Hạ Ương bối rối bịp miệng anh lại và thầm thì: "Anh nói cái gì vậy tại sao nói tên tôi lớn như thế?"

Dường như chiều cao của hai người chênh lệch rất lớn cho nên Dương Hạnh phải nhốm người để giót lời vào tai.



"Suyt suyt..."

Hai người nhìn đôi kia lên trước chần chừ hồi lâu mới nhận phiếu bàn lên sau.

"Sao cô gái kia có bóng lưng quen quen"

Cho đến khi ngồi vào bàn Hạ Ương thản nhiên bộc bạch với người quen: "Thanh Thanh cũng trùng hợp quá đấy em đi ăn với ai thế?"

Bạch Lan Thanh giới thiệu Tần Phong với Hạ Ương và anh cũng giới thiệu Dương Hạnh cho đôi kia.

"Quả là oan gia nào nào người anh em lần đầu gặp mặt uống cạn ly với tôi nhé?"

Hạ Ương tự nhiên như người nhà giót rượu sẵn,

Dương Hạnh đẩy đẩy tay Hạ Ương cần hạn chế bia rượu tí còn lái xe nhưng Hạ Ương đâu để cô vào mắt.

Tần Phong nhiệt tình theo Hạ Ương uống cạn ly.

Bạch Lan Thanh hòa mình vào mối quan hệ với Dương Hạnh cô vui vẻ nói chuyện thì ra rất hợp:

"Món tôm hấp là đặc sản của quán này đó chị không biết đầu bếp làm với nguyên liệu gì nhưng rất thơm và bắt vị"

"Lần đầu em ăn món như này thật sự một đĩa là không đủ"

Hai cô gái cười xòa một phần vì đói và gặp gỡ người bạn mới mà món ăn rất hao.