Vượt Bức Tường Thành: Yêu Em Từ A - Z

Chương 26: Thương nhớ ai




Tần Phong cố gắng sắp xếp công việc nhanh chóng còn về công ty. Dự kiến còn nửa tháng tới anh mới về trở lại nhưng vì cô anh cố gắng cho công việc thu rút ngắn thời gian công tác tại thành phố T.

Hôm nay sinh nhật anh ngoài những đối tác làm ăn và vài người thân thiết ra anh hoàn toàn không nhận được phản hồi từ cô,

thật sự trong thời gian bận rộn công việc anh liếc điện thoại không biết bao lần, chỉ là sự để tâm đối với Bạch Lan Thanh quá lớn anh thế nào cũng không gạt bỏ chúng ra khỏi não bộ.

Tần Phong biết cô với tên Hạ Ương gì đó đang chuẩn bị tiến tới mối quan hệ yêu đương điều mà anh bất ngờ sững người khi nghe cấp dưới thông báo.

Khoảnh khắc ấy anh như người mất hồn không biết phải làm sao.

Anh Tần Phong luôn bắt bẻ gây khó dễ cho Bạch Lan Thanh không phải vì anh ghét cô mà là anh không tìm được lí do gì khác ngoài công việc để được nói chuyện với cô. Mỗi lần quát mắng Bạch Lan Thanh anh luôn thấy nụ cười hiển hiện trên đôi môi ấy.

Lúc đó anh thầm nghĩ: "Quái lạ mình quát nó mà còn cười được"

Tần Phong không nghĩ chính vì điều ấy làm cô không thích mình nhưng Bạch Lan Thanh dù bị anh hành nhưng vẫn lạc quan yêu đời.

Hôm nay sinh nhật Tần Phong, anh tự sinh nhật một mình đến tối rồi anh chỉ hi vọng rằng cô gửi một cái tin nhắn chúc sinh nhật thôi cũng được nhưng có thế nào anh chờ mãi đến khi qua mười hai giờ cũng không thấy phản hồi gì.

Đêm muộn cảm xúc dâng trào, anh nghĩ mình phải nhanh chóng làm cho xong việc rồi về được thấy Bạch Lan Thanh chứ mỗi ngày không được nhìn thấy cô anh như phát điên mất.



Anh yêu cô lâu rồi chính là lúc cô còn là cô bé thực tập sinh chân ướt chân ráo vào công ty điều anh bất ngờ chính là trông cô giống với người tình năm xưa anh tỏ tình chính là Bạch Lan Hương trong trí nhớ của anh.

Tần Phong không biết Bạch Lan Hương có em gái, từ lâu anh đã buông bỏ với Bạch Lan Hương chưa muốn bắt đầu với ai nhưng gặp được Bạch Lan Thanh cô khiến anh thấy điểm sáng nơi cô.

Anh không coi cô là người thay thế cho chị gái chỉ là lâu dần đứng từ xa nhìn Bạch Lan Thanh cười nói với mọi người trừ mình chắc hẳn do anh khó gần lạnh nhạt với mọi thứ nhưng cô đâu biết rằng anh đã thích thầm cô đâu.

Hữu duyên hay vô tình ông trời thấy anh đau khổ vì không có duyên với Bạch Lan Hương nên liền đã trao mối lương duyên này cho anh với Bạch Lan Thanh.

Tần Phong mải nghĩ linh tinh cộng thêm thức khuya khó ngủ, không ngủ nữa anh ngồi dậy làm cho xong báo cáo.

Mỗi sáng đến công ty, Bạch Lan Thanh lại khó xử nhận món quà của Hạ Ương dành tặng cho cô khiến những người xung quanh ghen tị.

Cô cầm bó hoa hồng tươi từ người giao hàng không bất ngờ với món quà này số hoa Hạ Ương tặng mỗi ngày cô đều nhận miễn cưỡng.

Số hoa nhận được không phải rẻ cộng với việc những bó hoa nhận nhiều đến mức cô mang cắm phòng vệ sinh luôn rồi nghĩ lại trong nhà mỗi nơi đều cắm hoa cô liền cho đồng nghiệp,

bó hoa rất xinh lại đắt không nỡ lòng vứt và tấm lòng của Hạ Ương dành tặng cho cô.

Bạch Lan Thanh ngại ngùng mang bó hoa lên, một tay nhắn dòng tin:

"Anh Hạ tôi không cần chúng đến vậy đâu nhận chúng tôi ngại lắm anh đừng lãng phí"



Trái với mong muốn của cô Hạ Ương đáp lại:

"Cô Bạch đừng lo tặng cho cô tôi thấy xứng đáng không hề lãng phí, cô phũ tấm lòng của tôi là tôi sẽ buồn lắm đó"

Bạch Lan Thanh đọc tin nhắn không biết nói sao chỉ gửi icon khóc huhu:

"Thay vì gửi hoa không ăn được anh gửi đồ ăn thì tôi nhận lần sau anh gửi hoa tôi xin phép từ chối nhận"

Hạ Ương cười ha hả: "Hóa ra cô thích đồ ăn được không thành vấn đề"

Cô chỉ nói vậy cho anh ta bớt gửi quà lại ai ngờ anh ta lại hiểu nhầm ý cô.

"Lại là anh chàng đó sao? Lãng mạn quá Thanh Thanh ơi chị ước còn không được"

Hiểu Lan đùa cười nói.

"Em cho chị đấy" Bạch Lan Thanh đặt vào lòng Hiểu Lan bó hoa đẹp.

"Ôi em cho chị xin để về cắm phòng khách thì đẹp lắm"