Bữa tối vừa sẵn sàng nhị thiếu gia cũng vừa kịp lúc xuống cùng chung vui,
Bà Hạ thấy con trai út mới về nước nên để nghỉ ngơi cũng không bảo người hầu gọi dậy để tự túc bà cũng định nhắc đến anh thì anh đã xuống.
Hạ Ương thản nhiên đi xuống trên người mặc chiếc áo mỏng màu trắng cùng quần kaki xám khắp người Hạ Ương tản mùi thơm của sữa tắm the mát của bạc hà xốc hẳn vào mũi Thư Quân,
Thư Quân được sắp xếp hầu hạ nhị thiếu gia nên lòng vui như mở hội khi nhìn thấy siêu xe xuất hiện ở ngoài cô ả đã mừng thầm rồi có lẽ cô ả tự tin nhất là khoản mình phát hiện ra cậu chủ út về nên đi báo tin cho ông bà Hạ nên khắp Hạ gia từ trên xuống dưới thi nhau dọn dẹp.
Cô ả lại không biết đại thiếu gia cùng bạn gái về nên có phần hơi thất thố bà Hạ nghĩ cậu chủ cũng về mà lại không báo chỉ báo tin một nửa nên hơi giận Thư Quân,
nhưng cô ả có biết đại thiếu gia về lúc nào đâu mà báo làm cô ả ấm ức thôi rồi nhưng cũng không sao vì được sắp xếp hầu hạ nhị thiếu gia nên vui không kể xiết.
Hạ Ương ngồi đối diện với Tường Huyên đầu khẽ gật thay cho lời chào sau đó nhìn ra phía anh trai,
"Anh chị về bất ngờ như vậy lại không báo trước xuất hiện như thần như quỷ suýt dọa cả Hạ gia này rồi" _ Nhị thiếu đá xéo đại thiếu.
"Em cũng khác là bao xuất hiện như oan hồn dọa sợ chị dâu rồi"
Đúng thật là như thế nhị thiếu về Tường Huyên cũng không hay biết lại thêm hoang mang tưởng có khách quý làm thưa chuyện cũng khó.
Nhị thiếu liếc người chị dâu bị mình dọa mà không cam lòng lời định nói ra chọc tức ông anh trai yêu quý bà Hạ liền cảm thán.
"Hai đứa này vừa gặp nhau đã đấu lời đứa đấu đứa đáp bà già này không nói một câu có phải hai đứa đã tính chửi nhau rồi không?"
Bà Hạ gắp thức ăn cho ông Hạ rồi lặng lẽ nhìn đứa con dâu,
Qua một lúc nhị thiếu mới thốt:
"Mẹ còn trẻ mãi sao lại trở thành bà già được chỉ trách con chưa tận hiếu để mẹ lo lắng"
Vừa đánh vừa dỗ, Thư Quân đứng cạnh múc súp cho nhị thiếu mà không ngừng kêu: "Nhị thiếu đúng là dẻo miệng" lời nói trong lòng của cô ả.
"Cái thằng nhóc này mẹ đâu còn trẻ nữa chứ không phải hai đứa đã lớn hết rồi sao haha đúng là..."
Bà Hạ vui tính cười đùa sau đó lại nâng ly rượu vang nhấp một ngụm.
Hạ Ương tính chỉ đùa với hắn nhưng có lẽ không phải lúc rồi anh tiếp tục thưởng thức bữa tối,
Kết thúc bữa tối, Hạ Ương rủ hắn chơi ván game nhưng lời mưa mở Hạ Truân đã tiến trước một bước.
"Anh đây bận thưa chuyện cả đời không rảnh chơi với chú em đâu"
Rồi nhị thiếu được hắn xoa xoa đầu liền chọc Hạ Ương tức xì khói: "Đâu phải trẻ con nữa mà xoa đầu"
Cả gia đình Hạ di chuyển ra phòng khách rộng rồi thoáng đãng với cửa sổ thiết kế mở rộng lớn người hầu hai bên kéo cửa gió ngoài trời lùa vào mát mẻ,
Không khí tản bớt căng thẳng Hạ Truân ngồi cạnh Tường Huyên không ngừng nắm tay thưa chuyện trọng đại,
"Ba mẹ thấy Huyên Huyên có yêu con không?"
"Bọn con yêu nhau năm năm rồi đó con thì yêu cô ấy nhiều lắm"
Hạ Ương nhìn anh trai mình phát ớn dở giọng kia ra có phải đỡ kinh không.
Hắn như độc thoại một mình đem hết văn vẻ kể như báo,
Ông bà Hạ ngầm hiểu ý tứ trong câu nói đó là gì mà nhìn con trai mình luyên thuyên từ nãy giờ tráng miệng trái cây để nỡ buộc miệng thì lí do sặc hoa quả.