Vương Tử Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 443




Phàm là có chút cốt khí của những tông môn tu luyện thì Huyền Linh Môn đã bị anh diệt sạch luôn rồi.

Lúc này, Huyền Trần dẫn Huyền Đức tới.

“Chưởng môn sư huynh! Cuối cùng ông cũng tới!”

Trưởng lão có mặt thấy Huyền Trần đến, đều kéo nhau ra chào hỏi.

Huyền Trần và Huyền Đức nhìn thấy mặt mũi sưng vù của bọn họ, đều kinh hãi!

Đây là Huyền Linh Môn, có người có thể đơn thương độc mã chạy vào, đánh đám trưởng lão thành ra thế này?

Adv

“Rốt cuộc là có chuyện gì?”

Huyền Trần hỏi.

Huyền Minh vội vàng kể lại.

Huyền Trần nghe vậy, vẻ mặt cực kì nghiêm trọng, lập tức đưa mắt đánh giá Lâm Phong!

Adv

Nhưng một cái nhìn này khiến ông ta rùng mình! Vì ông ta không nhìn thấu được thanh niên này, dường như đây chỉ là một người bình thường.


Điều này không có khả năng!

Chắc chắn cậu ta đã dùng bí pháp che giấu tu vi của mình!

Huyền Trần thầm nghĩ.

Đúng lúc đó, Lâm Phong cũng đang quan sát Huyền Trần.

Đây là Chưởng môn Huyền Linh Môn sao?

Đúng là không tầm thường, đã là cường giả Võ Hồn Cảnh!

Võ Hồn Cảnh đã tương đương với tu giả Nguyên Anh kỳ rồi!

“Không biết vị đạo hữu này, có thể cho biết Huyền Linh Môn đắc tội cậu chỗ nào, để cậu tự mình tới cửa gây chiến không?”

Huyền Trần rất lịch sự hỏi.

“Ông biết Giang Tịch Vũ chứ?” Lâm Phong hỏi.

“Giang Tịch Vũ?”

Vẻ mặt Huyền Trần thay đổi, ánh mắt lạnh lùng nhìn Huyền Đức.

Huyền Đức đang lau mồ hôi lạnh trên trán, cả người rét run.


Thật sự là Lâm Phong ở Kim Lăng kia!

Lão ta nhớ hôm qua, đồ đệ Giang Tịch Vũ xuống núi đi tìm Lâm Phong này để báo thù, bây giờ Lâm Phong đã tìm tới cửa, nghĩa là đồ đệ đã chết!

Điều này khiến lão ta vừa tiếc vừa sợ!

Mẹ nó, Chưởng môn sư huynh hiện tại rất muốn làm thịt lão ta rồi đây!

Nhưng ai mà ngờ Lâm Phong này lại mạnh thế!

Một mình đánh lại được đám cường giả võ đạo Tông Sư, ở thế tục đã rất kinh khủng rồi!

“Xem phản ứng của ông thì chắc cũng biết chuyện này. Cho tôi một vạn viên linh thạch, chuyện này coi như xong. Nếu không thì đừng nói Lâm Phong tôi lòng dạ ác độc!”

Lâm Phong lạnh lùng nói.

Huyền Trần nghe vậy, lạnh lùng nhíu mày, nói:

“Thứ nhất, Giang Tịch Vũ này đã bị tôi trục xuất khỏi tông môn! Thứ hai, cậu có biết một vạn viên linh thạch là như thế nào không? Toàn bộ tông môn tôi cũng chỉ có thể lấy được nhiều lắm là một nghìn viên.”

“Vậy một nghìn viên đi!” Lâm Phong lập tức nói.

Huyền Trần: …

Các trưởng lão: …

Bọn họ rất nghi ngờ Lâm Phong chỉ đến báo một con số lừa bọn họ!

“Một nghìn viên linh thạch cho cậu cũng được, chỉ là cậu phải để tôi xem cậu có bao nhiêu bản lĩnh, có tư cách cầm đi hay không!”

Ánh mắt Huyền Trần lạnh lùng.

Đương nhiên ông ta không thể vì lời nói của trưởng lão mà không dám đánh nhau với Lâm Phong!