Vương Tử Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 320




Đúng lúc này, trong phòng hội nghị có một mẩu tin tức tự động cắt ngang phương tiện truyền thông mới trên màn hình lớn.

“Sự việc khẩn cấp, chuyến bay D3445 xảy ra trục trặc, máy bay sắp đâm vào núi ở khu vực XXX, yêu cầu người dân gần đó sơ tán ngay lập tức, sơ tán ngay lập tức!”

…….

Cùng lúc đó, Lâm Phong vừa trở lại khách sạn, liền nhìn thấy một đám người vây quanh một màn hình lớn trong đại sảnh, không ngừng kinh ngạc kêu lên.

“Thôi xong rồi! Xong rồi! Bây giờ khoa học kỹ thuật tiên tiến như thế, sao lại để chuyện như thế này xảy ra! Quá đáng sợ rồi!”

Adv

“Theo như tôi biết, chuyến bay D3445 mới hoạt động được hai năm nay, sao lại xảy ra sự cố nghiêm trọng như thế nhỉ?”

“Ôi là trời! Chiếc máy bay đó đã ngồi đầy người! Lần này thương vong thực sự nặng nề rồi!”

“Hức…cách đó không lâu, vợ tôi chính là ngồi trên chiếc máy bay này đến Vân Xuyên! Nếu sớm biết vậy tôi đã ngăn cô ấy lại!”

Adv

…….


Vốn dĩ Lâm Phong không chú ý, nhưng nghe thấy câu cuối cùng, vẻ mặt nhất thời thay đổi, lập tức dùng thần thức quét qua từ khóa trên màn hình.

“Chuyến bay số hiệu D3445 xảy ra sự cố, sắp gặp tai nạn máy bay! Đây là máy bay chở khách hạng trung bay từ sân bay Lộc Khẩu ở Kim Lăng tới Vân Xuyên lúc 7 giờ 30 tối…”

Không ổn!

7 giờ 30 tối, Lộc Khẩu tới Vân Xuyên….

Đây không phải là chiếc máy bay mà Y Nặc bọn họ đã đi sao?

Nghĩ tới đây, tâm can của Lâm Phong trở nên run rẩy!

“Không được! Mình tuyệt đối sẽ không để mọi người xảy ra chuyện được!”

Lâm Phong nắm chặt nắm đấm.

Sau đó lập tức di chuyển tức thời, hóa thành một luồng ánh sáng bay thẳng lên trời.

…..

Trời đêm mênh mang, ánh sao lấp lánh.


Ở độ cao chừng hai nghìn mét, có một máy bay chở khách đang lấy tốc độ nhanh nhất có thể để lao thẳng về phía ngọn núi ở phía xa.

Đây chính là may bay số d3445 từ thành phố Kim Lăng đi tới Vân Xuyên!

Lúc này, trên máy bay có gần hai trăm lữ khách đã loạn một đống.

Bởi vì trước đó không lâu, có một người bí ẩn dễ dàng mở cửa khoang điều khiển ra tìm kiếm, đánh chết hai cơ trưởng bên trong. Sau khi giết xong hai người đó, hắn đi vào trong cabin, vỗ tay nói lớn:

“Các vị! Tôi là Phong Hành giả tới từ bên kia Thái Bình Dương, các người có thể gọi tôi là Phong Thần vĩ đại! Từ giờ trở đi, cuộc sống của các người chỉ còn lại hai mươi phút! Hai mươi phút nữa, máy bay sẽ đụng vào Thái Sơn của Đại Hạ quốc các người! Thoải mái hưởng thụ cuộc vui cuối cùng này đi, phá vỡ quan niệm nhân tính luân lý, bộc phát cái ác sâu trong nội tâm, chơi đi, đừng để cuộc sống mình còn gì tiếc nuối!”

“Khặc khặc khặc!”

Phong hành giả nói xong, cười một tiếng đầy quái dị rồi mở cửa khoang nhảy thẳng xuống.

nhìn thấy vậy, đám người bên trong cabin sợ ngây người!

khi bọn họ phản ứng lại, thì trong cabin đã bị áp suất chèn ép, những luồng gió điên cuồng từ bên ngoài ập vào, thổi cho đám người trong máy bay ngã trái ngã phải, suýt nữa đã ngất đi luôn.

May mà vào thời khắc mấu chốt, Trần Thiên Hủ Địa Cảnh đỉnh phong vọt tới, đóng cửa khoang lại, lúc này mới giúp mọi người thoát khỏi nguy hiểm!

Nhưng điều tiếp theo còn kinh khủng hơn!

Hai vị cơ trưởng đã chết, máy bay chở khách bị thiết lập lại quy trình bay thành tự lái, đâm thẳng về phía ngọn núi cách đó hai trăm ki-lô-mét.

Đây rõ ràng là một âm mưu tập kích rất kinh khủng!

“Không… tôi còn trẻ, tôi chưa muốn chết!”

“Hu hu… Cái quái gì thế! Tôi chỉ đến Vân Xuyên chơi một lần thôi, sao lại bị đánh úp kinh khủng thế này?”