Vương Tử Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 290




Mà đằng sau ông ta còn có một đám võ giả nhân cơ hội chạy vào xem trò hay.

Không bao lâu sau, trong phòng họp đã chật kín người!

Một đám võ giả nhỏ giọng bàn tán sôi nổi:

”Chậc chậc, không ngừ Tôn lão cũng sẽ chạy tới đây! Nhà họ Tăng thảm rồi!”

”Vừa nãy trong số ba võ giả bị đánh chết có đồ đệ quý của Tôn lão, đương nhiên là Tôn lão muốn báo thù.

Adv

“Tôn lão cũng là võ giả Tiên Thiên Cảnh, cho dù thế nào cũng hơn hẳn võ giả Hậu Thiên Cảnh! Không biết vị võ giả kiêu ngạo ban nãy có trụ nổi không.”

Nghe đến đây, đám người nhà họ Tăng trắng cả mặt.

Lão già này là Tiên Thiên Cảnh ư?

Adv

Sắc mặt Tăng Tam Thuỷ cũng rất khó coi.


Bởi vì ở giới võ đạo, bình thường cường giả Tiên Thiên Cảnh rất hiếm khi xuất hiện, xuất hiện tương đương với vô địch!

“Là ai gi ết chết con trai tao? Mau bước ra!”

Tôn lão không hề che giấu sát khí của mình, uy áp thuộc về cường giả Tiên Thiên Cảnh trấn áp toàn bộ, khiến võ giả ở đây sắp hít thở không thông!

Thật đáng sợ, đây là thực lực của võ giả Tiên Thiên Cảnh ư?

Võ giả Tiên Thiên Cảnh đã bắt đầu xây dựng căn cơ trong đan điền của mình, hấp thụ thiên địa lực không ngừng, gần như đã tương đương với thần tiên rồi?

Tăng Tam Thuỷ định nói chuyện lại bị Diệp Thiên Tâm ngăn lại.

“Thứ chó má gì lại chạy tới đây sủa loạn thế? Có tin tao dùng một chưởng gi ết chết luôn không?”

Diệp Thiên Tâm chấp tay sau lưng, sáng vẻ cao nhân thoát tục.

Tôn lão nghe vậy, ánh mắt nghiêm túc lại, đánh giá Diệp Thiên Tâm.

Nhưng dù lão ta nhìn thế nào thì cũng chỉ thấy một võ giả Địa Cảnh đỉnh phong mà thôi!

“Một võ giả Địa Cảnh như mày cũng dám lên mặt với tao?” Tôn lão lạnh lùng nói.


“Ha ha, võ giả Địa Cảnh? Mày nhìn thấy tao như vậy chẳng qua là vì tao chỉ cho mày thấy tu vi tới mức đó mà thôi! Tu vi thật sự của tao là mày có thể nhìn thấy được sao?”

Diệp Thiên Tâm nhịn không được mà cười lớn, lại nói:

“Một con kiến như mày há có thể biết thế giới bên ngoài rộng lớn như thế nào?”

Vừa nói xong, đám đông võ giả đứng xem điều âm thầm run lên. Đến cả Tôn lão cũng không nhận ra tu vi thật sự của lão ta?

Trong lời nói còn coi võ giả Tiên Thiên Cảnh như con kiến hôi! Đây là khí phách của cường giả đẳng cấp sao?

“…”

Tôn lão nghe vậy, sắc mặt không ngừng thay đổi. Chẳng lẽ bản thân lão ta nhìn lầm rồi ư? Người trước mặt này thực tế là một cường giả siêu cấp ư?

Trong bóng tối có hai người đang yên lặng xem biến. Một người trung niên áo xanh,người còn lại là một lão già tóc hoa râm.

Hai người này cũng là cường giả Tiên Thiên Cảnh tầng một, chẳng qua vì cẩn thận nên họ không hiện thân.

“ m lão quái, người này nói thật không?” Lý Vực không nhịn được hỏi.

“Không nhìn ra, trong mắt tôi thì người này chính là một võ giả Địa Cảnh!” m lão quái lắc đầu, nghiêm túc nói:

“Nếu là thật thì người này cũng hơi đáng sợ, có thể tùy tiện khống chế khí tức võ đạo của mình, chỉ võ đạo tông sư mới có thể làm được!”

“Không có khả năng! Trông Vân Xuyên không thể có võ đạo tông sư tồn tại được, đến cả Trần Bắc Huyền cũng vẫn kém một chút!” Lý Vực lắc đầu.

Âm lão quái suy nghĩ một lát, nói:

“Tiếp tục xem đi, võ đạo tông sư khó mà giả vờ được lắm! Có phải hay không lát nữa sẽ biết!”