Chương 24: Công Viên Đồ Chơi WonderLand 3
“các em có cảm thấy tần suất mà chúng ta phải chiến đấu quá cao không?” Alloy ngưng trọng đặt vấn đề.
“em vẫn có thể chiến đấu được, Chủ Nhân ...” Noelle vội vàng nói.
“ta lại còn không rõ trạng thái của em lúc này à” hắn ngay lập tức đánh gãy cô, rồi nhẹ nhàng nói tiếp “ta đương nhiên biết em vẫn còn có thể chiến đấu, nhưng mà ta sẽ không vì em còn có thể cố mà bắt em làm quá sức, nhỡ may trạng thái của em xấu đi thì ai sẽ là Tiên Phong cho ta đây, em hiểu cho ta chứ?”
“em ... em hiểu rồi, là người suy nghĩ chu toàn” Noelle mặc dù rất muốn phản bác nhưng cô lại không biết phản bác ở đâu, bởi vì nó vô cùng có lý, đành phải uể oải nhận đồng.
“em cũng thấy vậy, có lẽ chúng ta cần phải tìm một Nhóm Mạo Hiểm Giả để gia nhập, các Đội khác thuộc Nhóm sẽ giúp đỡ gánh lấy thời gian dây treo cổ để chúng ta có nhiều thời gian nghỉ ngơi hơn và đi được xa hơn, đây cũng là chiến thuật mà phần lớn các Đội Mạo Hiểm Giả khác sử dụng” Amber ngừng một chút rồi nói tiếp “chắc người cũng để ý, mặc dù bị dịch chuyển ngẫu nhiên nhưng chúng ta càng đi xa thì số điểm có thể tương tác và chất lượng của chúng ở mỗi Phòng đều tăng lên, cho nên nếu chúng ta muốn Thám Hiểm Di Tích một cách có hiệu quả thì nên tập trung vào chất lượng hơn là số lượng”
“ừm, em nói có lý, ta sẽ xem xét, còn bây giờ cố nốt một Phòng nữa rồi chúng ta về nghỉ ngơi, đi thôi!”
...
“phù! Cuối cùng cũng xong” Alloy thở hắt sau khi đã hoàn thành bước đầu thanh tẩy.
Vừa xong nhóm của hắn phải đối mặt với 2 con Âm Ảnh Ma Vật, từ 3 Phòng gần đây thì độ khó của bước đầu thanh tẩy đã tăng lên cả về chất lượng lẫn số lượng, từ một con lên hai con và mỗi con trong số chúng đều khỏe hơn cộng thêm việc thời gian nghỉ ngơi vô cùng ngắn do phải chiến đấu ở mỗi điểm tương tác, tiện nói thì độ khó của điểm tương tác cũng cao hơn, khiến cho dù chỉ đi được 10 Phòng nhưng Noelle đã khá là mệt mỏi rồi.
Lại thao tác quen thuộc, Amber sẽ lập bản đồ để xác định vị trí các điểm tương tác và cạm bẫy nếu có, Alloy để cho cô tập trung nên lúc này không lên tiếng mà chỉ nhìn ngắm quang cảnh quanh đó, đột nhiên, dường như hắn vừa nhìn thấy một thứ gì đó khá lạ lùng, hắn thử lên tiếng hỏi Noelle.
“em có thấy gì kỳ lạ trước mắt không?”
“dạ không ạ, người nhìn thấy thứ gì sao?” Noelle ngạc nhiên hỏi.
“tại sao lại vậy nhỉ? Ta tưởng ánh mắt của ta là kế thừa từ em chứ” Alloy khó hiểu nói, nhưng khi thấy Noelle vẫn không hiểu chuyện gì thì hắn liền chỉ vào mặt đất và miêu tả “đây nè, ta nhìn thấy ở đây có một dãy dấu chân dẫn về đằng xa nó còn phát ra ánh sáng nhạt nữa”
Noelle cố gắng nhìn kỹ, nhưng thật ra thì thị giác của Alloy vốn là kế thừa từ cô, cho nên khi hắn chỉ thì cô đã tập trung vào vị trí đó rồi nhưng vô ích, cô vẫn không thể nhìn thấy những gì hắn miêu tả, cô đương nhiên sẽ không coi là Chủ Nhân của mình sẽ lừa mình cho nên ngưng trọng nói:
“mặc dù đã nhìn rất kỹ, nhưng em thật sự không nhìn thấy thứ người đã miêu tả ạ”
“kỳ lạ thật, này ...” Alloy hứng thú dạt dào, đang định hỏi Amber thì nhớ ra cô vẫn đang lập bản đồ liền ngừng lại, tốt nhất là chờ cô lập xong rồi nói.
Hắn ngồi xuống phân tích dấu chân gần nhất, đây là dấu giầy nên chắc là chân người, cỡ chân khá nhỏ, ngang ngửa 2 thiếu nữ, nên chắc không phải đàn ông cộng thêm dấu giầy là phần trước to, phần sau nhỏ hơn hẳn nên chắc là xuất phát từ một chiếc guốc cao gót, tổng hợp lại thì có vẻ như là một dấu chân nữ, tuổi trẻ, nặng hay không thì hắn không biết dù sao thì mặt đường cũng không phải nền đất cho nên nó không lún, còn tại sao lưu lại dấu chân thì thật ra dấu chân này là một đám hạt ánh sáng vô cùng nhỏ, a, mà nó đang dần tan biến nè, mặc dù coi bộ là thời gian cho đến khi nó hoàn toàn tan biến vẫn còn sớm.
“xong rồi!” đang lúc Alloy ngồi xổm nhìn dấu chân thì Amber cũng đã hoàn thành việc lập bản đồ và hưng phấn hô.
Nhưng mà không thấy có tiếng vỗ tay quen thuộc, Amber liền quay lại nhìn, thì thấy Chủ Nhân của cô đang ngồi xổm ở cạnh đó không biết đang làm gì, cô liền tò mò chạy đến xem.
Cảm thấy có người đang tiến đến gần, Alloy liền biết là Amber đã lập xong bản đồ, liền gọi cô tiến đến, sau đó thử miêu tả những gì hắn phát hiện được cho cô, nhưng kết quả vẫn vậy, Amber cũng giống như Noelle không nhìn thấy dấu chân phát sáng.
Vô cùng hứng thú, chẳng phải đi Thám Hiểm chính là để khám phá những điều chưa biết hay sao, và đây, hắn đã phát hiện được một điều chưa biết, mà những người khác thậm chí ngay trước mặt cũng không phát hiện ra.
Nhưng mà chẳng phải thế này khả nghi quá hay sao, cứ như dấu chân này được làm ra để chờ Alloy phát hiện ra vậy, chẳng lẽ hắn chính là Người Được Chọn trong truyền thuyết, mặc dù vô cùng tò mò muốn đi theo nhưng hắn vẫn là hỏi thăm hai nữ.
“ta thấy dấu chân này đang biến mất rồi, mặc dù rất chậm nhưng để an toàn thì nếu muốn đi theo thì nên đi ngay bây giờ, vậy chúng ta thử biểu quyết xem có nên đi theo hay không đi!”
Noelle liền nói “em mãi mãi là tấm chắn của Chủ Nhân”
Được rồi, mặc dù câu trả lời hơi mù quáng một chút nhưng mà thắng ở tấm lòng a, đúng là một cô hầu gái đáng yêu, đương nhiên ta sẽ không làm em thất vọng đâu, Alloy thầm nhủ.
Amber thì phân tích một chút rồi nói “em cũng rất tò mò về phát hiện của Chủ Nhân, nhưng mà người nên biết một điều rằng, em chưa hề nghe thấy bất kỳ một tin đồn nào về việc có người đã nhìn thấy dấu chân giống như thế này trước đây, cho nên chúng ta sắp phải đối mặt với một thứ chưa biết, người nên chuẩn bị tinh thần” nhưng cô cũng không để không khí quá mức ngột ngạt nói tiếp “tuy nhiên Vương Quốc Tinh Linh là thiên đường của Mạo Hiểm Giả, chúng ta có thể thoải mái mạo hiểm bất cứ nơi nào chúng ta muốn, kết quả xấu nhất cũng chỉ là thương nặng một chuyến mà thôi”
“Vậy là coi như phiếu thuận đi, 3 Phiếu Thuận không có Phiếu Chống, lên đường thôi!” Alloy hào hứng nói rồi bước theo dấu chân, Amber cùng Thỏ Tai Hồng thì đi theo hắn.
...
Không lâu sau, nhóm của Alloy đi đến một mặt tường sương mù, dấu chân dẫn thẳng vào đây, Noelle mặc dù hơi mệt mỏi nhưng vẫn còn có khả năng chiến đấu cho nên hắn cũng tự tin sử dụng thanh tẩy vào mặt tường này.
Tuy nhiên điều bất ngờ xảy ra, sương mù tưởng như sẽ phải tụ lại thành Âm Ảnh Ma Vật lúc này lại bị đẩy dạt ra, cũng không phải là bị thanh tẩy, mà chỉ là đẩy ra xa, để lại một con đường nhỏ mà ở giữa là dấu chân.
“wow” ngạc nhiên hô lên, Alloy liền tiếp tục đi theo dấu chân, băng qua con đường nhỏ dẫn vào trong sương mù.
Cứ đi, cứ đi, không biết bao lâu, rốt cuộc một kiến trúc xuất hiện trong tầm mắt của nhóm Alloy, nó trông như là một điểm chờ xe bus vậy, nhưng mà to hơn nhiều, trong lúc hắn còn quan sát kiến trúc trông khá kỳ lạ này thì Amber liền dẫn đầu hưng phấn hô lên:
“Chủ Nhân, đó là một Cảng đó, chúng ta giàu to rồi!”
“hả, ra chỗ này gọi là Cảng hả, mà ý em là sao, chúng ta giàu to?” Alloy ngạc nhiên một chút rồi hỏi.
“người tiến lên lưu lại ấn ký đi rồi em giải thích thêm cho” Amber không đợi được nữa đẩy sau lưng Alloy (lúc này là Noelle).
Khi nhóm của hắn tiến vào phạm vi Cảng thì một thông báo bật lên.
Chúc mừng quý khách thành công phát hiện trạm dừng chân, ngài thành công ghi danh và có 1 cơ hội quay lại trạm dừng chân này trước khi bắt đầu khiêu chiến Chủ Phòng trong không quá 3 ngày, vì trạm dừng chân này lần đầu tiên bị một du khách phát hiện, ngài hoàn thành một thành tựu của Công Viên được thưởng + xx Xu Mặt Cười. (xin lưu ý khi bắt đầu thanh tẩy sẽ bị coi là bắt đầu khiêu chiến và không thể tiếp tục quay lại bằng trạm dừng chân)
“ồ, có thưởng nè” Alloy vui mừng nói sau đó nhìn về phía Amber hỏi tiếp “mà còn cơ hội quay lại này là được đưa người đến đúng không em?”
“vâng, nhưng không chỉ thế, chỉ người phát hiện ra tức là đến được đây bằng khởi đầu thanh tẩy mới được coi là người phát hiện và được phép ghi danh để lại ấn ký vào trạm dừng chân, cho nên khi một đội ngũ phát hiện ra Cảng thì chỉ đội ngũ này mới có thể mang người vào Chủ Phòng, mà Chủ Phòng thì là nơi có nhiều điểm tương tác hơn Phòng thường rất nhiều, vì lẽ đó mà một chuyến Thám Hiểm ở Chủ Phòng có thể đem lại thu hoạch rất cao, nhưng không chỉ thế, Chủ Phòng giá trị nhất không phải chỗ đó mà là chỉ nơi này mới có thể đạt được Bảo Rương, là thứ có thể cho ra những Đạo Cụ hay Linh Kiện mà hiện tại chưa thể trao đổi được từ Di Tích”
“từ những lý do đó mà cơ hội được Thám Hiểm Chủ Phòng vô cùng quý giá, các Mạo Hiểm Giả khác sẽ sẵn sàng chi trả một khoản chi phí để có thể đạt được cơ hội này” Amber hào hứng phân tích rồi tiếp tục đẩy Alloy tiến vào bên trong Cảng, trong khi hắn vẫn đang suy ngẫm.
Tóm lại thì đây là một sự kiện giới hạn thời gian, thu hoạch cao hơn bình thường và hơn hết là nó cho ra những vật phẩm giới hạn mà hiện tại chưa có nguồn cung cấp (limited is the key!) đó là kết luận của Alloy sau những phân tích của Amber.
Bên trong Cảng, sau khi đi vào không lâu, Amber vui sướng kêu lên “đây rồi, biết ngay là sẽ có mà” rồi chạy về một bên.
Alloy liền lập tức đi theo cô, chỉ thấy phía đó có một chiếc hòm nhỏ mà nó được trang trí bên ngoài như một bức tranh với bộ phận bị thiếu là những lỗ khảm to nhỏ đều có.
“đây chắc là Bảo Rương nhỉ” hắn chỉ vào chiếc hòm nói.
“vâng, người xem, đây là những lỗ khóa, chúng ta phải khảm huy hiệu vào đây để mở ra Bảo Rương này, người để ý, mỗi lỗ khảm lại có hình dáng khác nhau, tương ứng với hình dáng của mỗi loại Huy Hiệu” Amber chỉ vào nắp chiếc Rương rồi đáp.
“Trông nhiều hình dạng quá nhỉ, mà lại còn to nhỏ khác nhau nữa chứ” Alloy nhìn 10 lỗ khảm trên nắp rương và nói.
Amber chỉ vào từng lỗ khảm và nói “to nhất là lỗ khảm cho Huy Hiệu loại Lớn, còn lại theo thứ tự là loại Vừa và Nhỏ” ngừng một chút rồi cô tiếp tục “nếu người lo lắng về số lượng Huy Hiệu thì chúng ta có thể trao đổi hoặc là bán Huy Hiệu cho những Mạo Hiểm Giả khác thông qua chợ giao dịch ở Khu Tiếp Tế đó ạ”
Hiện tại nhóm bọn hắn có khoảng 20 cái huy hiệu loại Nhỏ, đó còn là do Amber có kỹ thuật lập bản đồ rất tốt nên mới phát hiện được nhiều điểm tương tác như vậy, nếu là nhóm Mạo Hiểm Giả không có người lập bản đồ thì số huy hiệu thu được có thể ít hơn bọn hắn không chỉ một nửa.