Ngày hôm sau, mới sáng sớm trong phủ đã vang lên tiếng ồn ào. Hạ nhân trong phủ đều tấp nập chạy ra chạy vào để trang trí phủ đệ và phòng tân hôn cho Tiêu Cảnh Nghi. Nghe tiếng ồn ào, Nguyên Vân không thể nào ngủ nổi liền ra ngoài xem thử. Vừa lúc Tôn Linh cũng đi đến xem mọi chuyện chuẩn bị thế nào rồi.
Tôn Linh: Trang trí cũng được lắm, đã trang trí phòng tân hôn chưa?Quản gia: Bẩm công chúa, vẫn chưaTôn Linh: Công chúa cái gì, gọi là trắc phiNguyên Vân: Công chúa chưa gả vào phủ, theo quy tắc không gọi là trắc phiTôn Linh liếc Nguyên Vân một cái rồi kiêu ngạo nói với quản gia.
Tôn Linh: Ta muốn tự chọn phòng tân hônQuản gia: Công chúa, chuyện này vẫn phải xem ý của vương phi quyết định thế nàoCô ta vẫn giữ nguyên thái độ kiêu ngạo của một công chúa cao quý nhìn sang cô
- Nguyên Vân: Được thôi, đi theo ta
Nguyên Vân dẫn cô ta đi xem hết phòng này đến phòng khác nhưng cô ta vẫn không vừa ý. Cuối cùng, cô ta tự ý bước vào phòng Nguyên Vân nhìn khắp nơi. Nguyên Vân quay người lại đã thấy cô ta vào phòng mình thì liền bước tới.
Nguyên Vần: Đây là phòng của taTôn Linh: Cô dọn ra ngoài đi, ta muốn ở đâyThái độ của Tôn Linh lên mặt với cô, cô không nói gì chỉ đứng nhìn cô ta, quản gia đứng kế bên cũng phải sợ chết khiếp. Vừa đúng lúc, Tiêu Cảnh Nghi đã làm xong việc liền đến đó tìm Nguyên Vân, cảnh này lọt vào tầm mắt y.
Thấy y đi đến, cô ta tỏ vẻ nũng nịu với Tiêu Cảnh Nghi.
Tôn Linh: Vương gia, thiếp muốn ở phòng này, chàng mau kêu vương phi dọn ra ngoài điTiêu Cảnh Nghi: ĐượcThấy Tiêu Cảnh Nghi đồng ý ngay, cô ta đắc ý mà khiêu khích Nguyên Vân, cô cũng mặc cô ta muốn làm gì thì làm, cô chỉ nhếch mép một cái
Nguyên Vân: Vương giaTiêu Cảnh Nghi: Nàng không cần phải lo, sắp xếp của ta đảm bảo nàng sẽ hài lòngNguyên Vân: Được, nghe chàng
Tiêu Cảnh Nghi: Quản gia, cho người đến dọn hết đồ đạc của vương phi chuyển qua phòng taQuản gia: Vâng, lão nô đi làm ngayThấy vậy cô ta tức đến đỏ mắt
- Tôn Linh: Vương gia.....
Tiêu Cảnh Nghi cũng không hề quan tâm đến, hắn nắm lấy tay Nguyên Vân rồi rời đi luôn. Đám người Khải Phong, Trầm Phong, Xích Diễm và Mạn Đào được phen cười hả hê
Khải Phong: Chiều này của vương gia lợi hại thậtMạn Đào: Vương gia là thừa nước đục thả câu, dụ dỗ công chúa nhà taLúc này, Phó Trù cũng đến tìm Tiêu Cảnh Nghi, nghe thấy có tiếng cười nói liền đến xem thử có chuyện gì
- Phó Trù: Có chuyện gì vậy? Ai dụ dỗ ai cơ?
Thấy Phó Trù cũng tò mò, họ liền kể lại chuyện vừa xảy ra khiến hắn cũng không nhịn được cười. Sau đó Phó Trù cũng không đến làm phiền liền đem chuyện này về kể với Cố Tử Huyền và muội muội Phó Ly.
Cố Tử Huyền: Huynh vừa đi tìm Cảnh Nghi sao?Phó Trù: Đúng vậy, nhưng mà chuyện này không còn quan trọng nữa, Phó Ly muội cũng đến đây, ta kể hai người nghe chuyện nàyNghe vậy hai người họ liền đi đến chụm đầu lại với dáng vẻ hóng chuyện
Phó Ly: Chuyện gì thế ca?Cố Tử Huyền: Có nghiêm trọng không?Phó Trù: Là công chúa nước Hạ Tôn Linh đó, hôm nay đến phủ xem trang trí, ai mà biết được cô ta đòi tự chọn phòng tân hôn còn ngang nhiên bắt nạt tiểu nương tử của Cảnh Nghi, cô ta đòi ở phòng của Nguyên VânPhó Ly: Rồi thế nào nữa?Cố Tử Huyền: Cô ta bị Cảnh Nghi đuổi ra khỏi phủ rồi sao? Mất hết thể diện?Phó Trù: Huynh ấy đồng ý ngay, đem hết đồ của Nguyên Vân chuyển sang phòng mình làm ả ta tức điên lên đượcCố Tử Huyền: Lợi hại thậtPhó Ly: Ta phải đến xem thử