Vương Phi Tài Năng Của Cửu Vương Gia

Chương 57




Gần đến trưa , mấy người về đến kinh thành, họ muốn vào cung ngay nhưng khi đến con hẻm nhỏ lần trước cô lại dừng lại , nhìn thấy cô bé lần trước nhưng lần này chỉ có mình cô bé không có mẫu thân cô né đâu, cô ngồi xuống cạnh cô bé , hỏi

' Tiểu muội muội, mẫu thân muội đâu ? Sao muội lại ngồi một mình ở đây ? '

Cô bé ngẩng đầu lên nhìn cô , bỗng dưng bật khóc nức nở , nhìn thấy vậy cô không hiểu gì , khẽ xoa đầu cô bé , nói

' Sao vậy ? Kể cho tỷ tỷ nghe đi '

Lúc này , cô bé dùng bàn tay nhỏ bé của mình lau đi hàng nước mắt trên má , nói

' Mẫu thân muội ...chết rồi '

Cô ngạc nhiên nhìn cô bé , hỏi

' Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì ? '

' Qua ngày hôm gặp tỷ , mẫu thân ngồi bên đường xin đồ ăn nhưng lại vô tình làm bẩn giầy của hắn , hắn rata tức giận sai người đánh mẫu thân muội , đến khi chúng rời đi thì mẫu thân đã bất động nằm trên đất rồi'

Nghe xong câu chuyện cô rất tức giận , hỏi cô bé

' Muội có biết hắn là ai không ? '

Cô bé lắc đầu rồi lấy tay ôm lấy bụng mình , nói

' Tỷ tỷ, tỷ có gì ăn không ? Muội đã rất lâu không ăn gì rồi '

' Bây giờ thì tỷ không có nhưng tỷ dẫn muội đi ăn . Được không ? '

Cô bé liên tục gật đầu rồi đứng dậy , cô cầm lấy tay cô bé rồi dẫn con bé đi mua đồ ăn , mấy người đi tới một quán điểm tâm bên đường , ở đó có rất nhiều loại bánh ngon khác lạ , lúc này cô nói

' Muội muốn ăn gì cứ lấy đi '

Cô bé lấy hai chiếc bánh rồi vui vẻ ăn nó , cô đứng nhìn những thứ này ,nói

' Ông chủ mỗi thứ lấy hai cái , gói lại cho ta '

Cô bé đứng một bên vui vẻ ăn bánh , bỗng lúc này phía trước rất ồn ào , mọi người chạy đi hết , nó làm thủ hút sự chú ý của cô bé , cô bé nhìn về hướng đó bỗng toàn thân run lên , chiếc bánh trên tay rơi xuống đất lăn đến chân cô , cô nhìn chiếc bánh dưới đất rồi nhìn cô bé , cô bé bây giờ toàn thân run rẩy vẻ mặt sợ hãi , cô hỏi cô bé



' Muội sao vậy ? '

Cô bé chỉ tay mình về phía trước chỉ vào một công tử phía trước , nói

' Hắn ....hắn ....là người đánh mẫu thân , cả người sau hắn nữa '

Cô nhìn về phía trước , cô nhìn chằm chằm vào hắn ta , lúc này hắn cũng thấy cô nhìn hắn , hắn cùng một tên tiểu tử đi tới trước mặt cô , nói

' Tiểu mỹ nhân , sao cứ nhìn ta vậy ? Không lẽ thích ta sao ? '

Vừa nói xong tên bên cạnh hắn cười lớn lên , cô mặt vô cảm nhìn hắn nói

'Ngươi là người hại chết mẫu thân của cô bé này sao ?'

Cô chỉ tay vào cô bé, cô bé bấy giờ đang núp sau lưng cô , run rẩy sợ hãi , nhìn thấy cô bé , hắn nói

' À , là ngươi à , đúng vậy , ả tiện nhân đó dám làm bẩn giầy của bổn công tử đáng chết '

Hắn ta nói xong thì bắt đầu động chạm vào cô , Cửu vương đứng đằng sau thấy vậy thì tức giận , thấy vậy cô nắm lấy tay hắn nói

' Để ta '

Cửu vương nghe theo lời cô , lùi về sau , thấy vậy tên công tử đó lại lấn tới, hắn giơ tay định động vào mặt , chưa chạm đến nơi thì Tiểu Bạch bò lên bên trên vai cô , ánh mắt căm phẫn nhìn hắn ta, nhìn thấy Tiểu Bạch hắn nhanh chóng rút tay lại ,vẻ mặt sợ hãi nhìn nó , nói

' Cô ....sao lại có rắn bên người chứ ? '

Cô cười khểnh nhìn hắn , nói

' Ngươi sẽ biết ngay thôi '

' Ngươi muốn làm gì biết ta là ai không ? Đừng có làm bậy '

' Ta không quan tâm ngươi là ai ,hôm nay cho dù là ai ở đây ngươi cũng đừng mong sống được '

Cô giơ tay ra Tiểu Bạch liền lao tới hắn , nó cắn một cái vào cổ hắn rồi đến tên bên cạnh , sau khi bị cắn chưa được mấy giây thì hai tên đó đều ngã xuống , nôm ra máu chết tại chỗ , nhìn thấy vậy cô mỉm cười , đứng nhìn hai cái xác trên của bọn họ , cô đi tới đạp vào mặt tên công tử đó rồi nói



' Đáng chết '

Rồi quay người đi , lúc này Tiểu Phù hỏi cô

' Tiểu thư, Tiểu Bạch không phải không có độc sao ? Làm sao bây giờ lại giết được họ vậy ? '

' Đúng trước kia thì nó không có nhưng bây giờ do ăn nhiều độc dược nên nó được tích tụ trong người , bây giờ có thể giết người cũng có thể cứu người '

' Ra là vậy '

Cô đi đến cạnh cô bé , vẻ mặt dịu dàng nói

' Không sao rồi , kẻ xấu đã bị tiêu diệt rồi '

Cô bé gật đầu rồi nói

' Tỷ tỷ, tỷ cho muội đi theo tỷ được không ? '

' Đi theo ta sao ? '

'Dạ , bây giờ muội cũng không biết đi đâu nữa '

' Ta không thể đưa muội theo được , hay vậy đi ta sắp xếp chỗ ở cho muội rồi thỉnh thoảng ta tới thăm muội được không ? '

' Dạ '

Cô đưa cô bé tới một quán trọ cách xa hoàng cũng rồi đưa cho ông chủ một số tiền đủ để cô bé sống một năm , lúc đưa cô bé tới phòng , vẻ mặt cô bé buồn rầu nói

' Tỷ nhớ đến thăm muội đó '

' Ta hứa với muội , muội ở đây nhớ ngoan ngoãn đó '

' Muội sẽ ngoan , muội sẽ ở đây đợi tỷ '

' Được '

Nói xong mấy người lập tức sắp xếp nhanh chóng vào cung .