Bắc Minh Thần mơ hồ đáp lời.
Phật Tịch nghe thấy giọng nói, bỗng nhiên tỉnh táo lại, vội vàng ngồi dậy lúng túng ho một tiếng: "Ha ha, à, ta đang nằm mơ."
Bắc Minh Thần nhìn Phật Tịch dùng chăn trùm kín mình lại, trong mắt hiện lên vẻ đau lòng. Hắn mấp máy môi, rời giường mặc áo khoác, đi ra cửa phòng.
Phật Tịch nhìn bóng dáng hắn rời đi, trong đáy lòng cảm thấy hơi mất mác.
Bắc Minh Thần đang tức giận sao?
Thật ra hắn rất tốt. Nàng lắc đầu vén chăn xuống giường, nghe thấy âm thanh ngoài cửa phòng tưởng rằng là Bắc Minh Thần. Trong lòng nàng hơi kích động, vội đứng thẳng nhìn sang.
"Vương phi." Tòng Tâm thấy Phật Tịch có vẻ mất mác, hơi khó hiểu.
Phật Tịch dời mắt, khẽ gật đầu.
Đến khi chạng vạng tối, Phật Tịch cũng không thấy Bắc Minh Thần. Nàng ngồi trên xích đủ ngẩng đầu đếm sao, từng cơn gió thổi đến khiến nàng cảm thấy hơi lạnh.
Phật Tịch kéo y phục trên người, nhìn cửa Thần Tịch viện, thấy không có động tĩnh gì chợt rủ mắt, hái chân đung đưa xích đu, khẽ thở dài đứng lên đi vào phòng.
Phật Tịch ngồi trước bàn, nghĩ đã lâu rồi mình chưa gặp Husky, cũng không biết nó sao rồi. Dù sao nàng cũng không ngủ được, đành khoác áo ra khỏi phòng.
Nàng đi ra cửa lớn Thần Tịch viện, nhìn xung quanh, rón rén đi thẳng về phía trước, trong lòng nghĩ đừng gặp quỷ, đừng gặp phải quỷ.
"Vương gia, hình như đó là vương phi."
Bắc Minh Thần nghe vậy nhìn qua, thấy Phật Tịch mặc áo choàng, đầu đội mũ áo choàng, cả người rón rén đi về phía trước, thỉnh thoảng còn nhìn xung quanh.
Chạy trốn.
Phật Tịch lại muốn chạy trốn.
Đây là suy nghĩ đầu tiên xuất hiện trong đầu Bắc Minh Thần. Ý nghĩ vừa xuất hiện, cả người bị khí thế ngang ngược bao vây. Hắn nắm chặt hai tay, con ngươi khát máu.
Linh Tiêu thấy dáng vẻ này của vương gia, bị dọa đến mức rụt cổ lại.
Phật Tịch đang âm thầm đi về phía trước, nhìn thấy sắp tới nơi, đột nhiên bị người ta khiêng một cái thô lỗ.
"A!"
Nàng bị dọa liên tục kêu lên sợ hãi, nhắm mắt lại không dám nhìn qua.
"Quỷ, có quỷ. Ngươi đi bắt người khác đi, phủ Thần vương có rất nhiều người. Ta gầy như vậy không có nhiều thịt. Ngươi không thể ăn được, ta hơi mặn, ngươi có thể đi ăn thịt chó. Ta biết bên viện kia có một con Husky, thân thể mũm mĩm..."
"Câm miệng." Bắc Minh Thần thấy nữ nhân trên vai liên tục lải nhải, hắn quát to.
Phật Tịch giật mình vội mở to mắt nhìn sang.