Vương Phi Đa Tài Đa Nghệ

Vương Phi Đa Tài Đa Nghệ - Chương 862




CHƯƠNG 862: TẦN LÃO THÁI THÁI DÁM

Nụ cười ở trên mặt của Thương Mai đã biến mất, đại hôn của hoàng đế trước sau gì cũng phải chuẩn bị hai tháng, Tần Châu gả vội vàng bao nhiêu cơ chứ.

“Tiểu Đao, ngươi vào đây với ta.” Thương Mai đứng dậy, chuyện của Bắc Mạc cô nhất định phải biết, chuyện này không có đơn giản như vậy.

Chỉ là hôn sự của quan gia bình thường chuẩn bị hai tháng cũng không kịp, mặc dù Bắc Mạc không có nhiều lễ nghi giống như Đại Chu, nhưng mà những gì dựa theo nghi thức thì phải được tiến hành, trừ phi là bất đắc dĩ.

Đám người hai mặt nhìn nhau, Đao lão đại nhanh chân đi theo Thương Mai vào trong, Linh Lợi suy nghĩ một chút cũng đi vào theo.

“Tiểu Đao, tình huống của Bắc Mạc, ngươi hiểu được bao nhiêu?” Thương Mai vừa bước vào cửa liền hỏi.

Linh Lợi đóng cửa lại ngồi xuống, kêu Đao lão đại cũng ngồi xuống.

Đao lão đại nói: “Tình huống ở trong cung ta cũng không biết, chỉ biết là sau khi Tần lão tướng quân hồi quốc đã đến tìm Long lão tướng quân một lần, buổi tối Long lão tướng quân đã tiến cung, nói là nghị thân với Tần lão tướng quân thay hoàng thượng…”

Thương Mai đánh gãy lời của hắn: “Trước tiên ngươi nói từ đầu đi, tình huống của Lạc Thân Vương ở kinh đô, còn có tình huống của Sở Kính, tình huống của Tần lão thái thái, ngươi cứ nói hết những gì mà mình biết.”

Đao lão đại ai một tiếng: “Lúc bắt đầu đúng là Lạc Thân Vương rất uy phong, gần như là có thể kiểm soát được Sở Kính cùng với Tần lão thái thái, nhưng mà càng về sau quân đội mà Lạc Thân vương dẫn dắt lại xảy ra nội loạn, đánh nhau, Lạc Thân vương cũng bị người ta ám sát bị thương, bị thương rất nghiêm trọng, nghe nói bây giờ vẫn còn chưa khỏe lại, chân đã bị phế bỏ.”

“Sao lại có thể như vậy? Người của Tần Châu vẫn luôn án binh bất động à?” Thương Mai hỏi.

Sự hỗn loạn trong quân đội nhất định là có người đó làm phản, xúi giục, sau đó mới có thể nổi loạn, nhưng mà người mà Lạc Thân Vương dẫn dắt đều là binh mã của hắn ta, dựa theo lý thuyết thì chắc chắn không dễ dàng.

Hơn nữa không phải còn có Thiên Cơ Tử đó à?

“Quân đội Tần Châu thật sự không ai động được, điểm ấy làm cho người ta rất ngạc nhiên, Bắc Mạc kỳ quái liền ngay cả Khang Bình Đế cũng không thể điều binh khiển tướng, những người kia chỉ là trơ mắt mà nhìn, đều nghe theo mệnh lệnh của Tần lão tướng quân.”

“Thiên Cơ Tử đâu?”

“Trước khi nổi loạn, Thiên Cơ Tử tiên sinh đã bị Lạc Thân vương đuổi đi rồi.”



“Đang làm cái gì vậy hả?” Thương Mai khẽ giật mình.

Đao lão đại giảm thấp âm lượng, nói: “Nghe nói là Thiên Cơ Tử ức hiếp An Nhiên công chúa.”

“Ức hiếp hả?”

“Đúng vậy đó, là ức hiếp… chính là cái loại ức hiếp đó đó, công chúa sau khi trở về từ Nam Quận không bao lâu thì phát hiện nằm ở trong phòng của Thiên Cơ Tử, không mặc y phục, bị người khác ức hiếp, sau khi An Nhiên công chúa tỉnh lại, cả người đều trở nên điên cuồng, nhìn thấy người ta liền kêu gào liền tránh né.”

Thương Mai không ngờ đến Bắc Mạc lại xảy ra nhiều chuyện như vậy, An Nhiên công chúa là một người cô vô cùng kính trọng, không ngờ đến lại gặp nạn như thế này.


“Vậy bây giờ An Nhiên công chúa đang ở đâu?” Thương Mai hỏi.

“Bây giờ đang ở trong cung, Sở Kính ra lệnh cho Tần lão phu nhân đón người ấy vào cung, vẫn luôn được ngự y chăm sóc, nghe nói là chứng điên cuồng vẫn chưa chữa trị khỏi.”

“Trong lúc đó Khang Bình Đế như thế nào?”

“Ngược lại là không nghe thấy chuyện liên quan đến hắn ta, mặc dù hắn ta vẫn là hoàng đế nhưng mà nghe Long lão tướng quân nói người đưa ra chủ trương chính cơ bản đều là Sở Kính.”

“Sở Kính đối với Long lão tướng quân như thế nào, lúc nổi loạn Long lão tướng quân không giúp đỡ Lạc Thân Vương à?”

“Lúc vương gia hồi kinh đã dặn dò ta bất cứ người nào đến tìm Long lão tướng quân xuất binh đều kêu ta khống chế lại, lúc ấy Long lão tướng quân không nghe theo lời khuyên, ta không thể làm cái gì khác hơn là phải hạ thuốc để hắn ta ngủ mê man hai ngày.”

Đao lão đại nói, có chút chột dạ mà nhìn Thương Mai, hắn không biết mình làm như vậy là đúng hay là không đúng.

Thương Mai chán nản nhìn, cẩn thận suy nghĩ lại, lại cảm thấy Đao lão đại làm rất đúng, đây chắc chắn là một kế sách, ngay cả Long lão tướng quân cũng đã tính kế rồi, nếu như hắn còn dính vào thì chắc chắn sẽ bị tính kế.

“Ừm.” Thương Mai gật đầu: “Lúc ngươi trở về, Tần Châu và Khang Bình Đế thành thân có đúng không?”

“Đúng vậy, cả thiên hạ đều đang chúc mừng.” Đao lão đại vui vẻ nói, bởi vì hắn cũng đã được ăn ngon, mặc dù là không bằng cơm nước ở phủ tướng quân nhưng mà so sánh với ngày đó thì vẫn có chênh lệch.


Trong đầu của Thương Mai đã cảm thấy có chuyện không thích hợp, là do hôn sự này không thích hợp.

Sau đó cô đã hiểu ngay, bởi vì Sở Kính nắm cục diện trong tay, Khang Bình Đế muốn thay đổi cục diện thì nhất định phải nhận được sự giúp đỡ của Tần Châu.

Chỉ là cô không hiểu lúc ấy Sở Kính cũng đã nắm giữ cục diện rồi, tại sao Sở Kính lại không giết chết Khang Bình Đế?

Dựa vào thủ đoạn của Sở Kính và Tần lão thái thái tàn nhẫn, tại sao lại muốn giữ Khang Bình Đế lại?

Chỉ có một khả năng đó chính là Khang Bình Đế giả vờ quy thuận Sở Kính.

Bởi vì đủ loại âm mưu, nếu như không phải Khang Bình Đế da mặt dày, sẽ không xử lý được Thiên Cơ Tử, không xử lý được Lạc Thân Vương.

Lạc Thân Vương và Thiên Cơ Tử đối với Sở Kính có mang theo cảnh giác và hận thù, mọi chuyện đều phải chú ý cẩn thận, chỉ có người mà bọn họ vô cùng tin tưởng thì mới có thể hãm hại bọn họ.

Nếu như thực sự là Khang Bình Đế vậy thì Tần Châu rất nguy hiểm.

Thương Mai âm thầm lo lắng, ngoài sự lo lắng còn có bất lực, cũng có sốt ruột đến phát hỏa, đến cùng thì Bắc Mạc với Đại Chu là hai quốc gia khác nhau, không có khả năng can thiệp vào nội chính của người ta.

“Là Tần Châu để ngươi trở về đây à?” Thương Mai hỏi.


Đao lão đại gật gật đầu: “Đúng vậy, người ý cho ta trở về đây để bảo vệ cho người, còn nói Bắc Mạc đều nằm trong lòng bàn tay của người ấy, đừng tin vào bất cứ lời đồn đại gì.”

Từ đầu đến cuối tình huống của Bắc Mạc đều được truyền vào trong tai của Thương Mai, Tần Châu đây là cố ý để Đao lão đại trở về cho cô một viên thuốc an thần.

Trong lòng của Thương Mai lại càng bất an dữ dội, Tần Châu để Đao lão đại trở về đây, thế chắc chắn có một trận phong ba, trận phong ba này sẽ cuốn đến phủ long đại tướng quân, không chỉ có Long lão tướng quân bị liên lụy, có lẽ có rất nhiều người cũng sẽ bị dính dáng vào.

Đây là một cuộc thanh tẩy lớn của Tần Châu, hơn nữa là tìm đường sống trong chờ chết.

“Vương phi, người không cần phải lo lắng đâu, ta thấy là Tần lão tướng quân rất có lòng tin.” Đao lão đại nhìn thấy Thương Mai mặt ủ mày chau, liền an ủi.


“Cái tên tiểu tử này còn biết an ủi người khác?” Linh Lợi nhìn hắn ta một cái: “Quả nhiên là được huấn luyện ở Bắc Mạc mấy tháng, đã hiểu chuyện hơn rồi.”

Đao lão đại tự cho là mình siêu phàm, đắc ý nói: “Đó là đương nhiên, trưởng thành rồi.”

“Nghe nói là ngươi và Long Châu Châu có chuyện gì đó.” Linh Lợi cười cười nhìn hắn ta rồi nói.

Khuôn mặt của Đao lão đại lập tức đen kịt: “Đừng có nói cái tiểu ma đầu nữa đó, nói tới là tức giận hà. Lúc đầu đã muốn trở về cùng với ta, ta cũng đã giả vờ đồng ý, sau đó thừa dịp buổi tối chạy đi, nếu như bị nàng ta đuổi kịp thì đi đến đâu được chứ, không có thời gian sống yên ổn.”

Linh Lợi nhìn thấy Thương Mai ưu phiền liền đuổi hắn đi ra ngoài: “Lúc ngươi về đây vẫn còn chưa ăn cơm chứ gì, nhanh đi ăn một bữa ngon đi.”

“Được rồi vương phi, vậy ta đi đây.” Đao lão đại vui mừng ra mặt.

“Đi đi.” Thương Mai mỉm cười nhìn hắn.

Đao lão đại nhảy nhót vui vẻ, tâm trạng thật sự tốt vô cùng, có thể nhìn thấy được vương phi, có thể nhìn thấy được Tiểu Khuyên, cùng với Linh Lợi tỷ, sau đó còn có thể đi tìm Quế Viên chơi, quan trọng nhất đó chính là không cần phải đối diện với nữ ma đầu đó.

“Linh Lợi.” Thương Mai thấy Đao lão đại đã đi ra ngoài, lập tức nói với Linh Lợi: “Ta biết là Tố Nguyệt Lâu của các ngươi chuyên gia thu thập tin tức, ở Bắc Mạc có người của Tố Nguyệt Lâu các ngươi không vậy?”

Linh Lợi nói: “Ở Bắc Mạc có người của Tố Nguyệt Lâu mình, đã muốn nghe ngóng chuyện hoàng thất của Bắc Mạc, sợ là không dễ dàng đâu, có điều là chúng ta có thể tìm Cao Phụng Thiên.”

“Đúng vậy, Cao Phụng Thiên.” Thương Mai trầm ngâm một chút: “Chờ sau khi lão thất trở về đây, hai người chúng ta thương lượng một chút.”

“Được rồi, đừng lo lắng quá, tốt xấu gì Tần lão tướng quân cũng có quân đội bảo vệ, Sở Kính không dám làm gì nàng ta đầu.”

Sở Kính không dám, nhưng mà Tần lão thái thái dám, Thương Mai nghĩ thầm.