Vương Phi Của Ta Là Đại Tướng Quân

Chương 63: Nhan Sắc Làm Luyến Tiếc




Tiêu Thiên Huyền và Mị Lục cũng đã tới Tây thành nhưng hai người lại đi theo dõi một đám người đang vác một tiểu cô nương trông rất quen nên đi theo sau.

Cô nương kia không ai khác chính là Tuế Tuế. Tiêu Thiên Huyền theo dõi vì có Tuế Tuế ở đây tin chắc lát nữa Mạc Âm cũng sẽ xuất hiện nên đi theo.

Bọn chúng ném Tuế Tuế đang bị trói chân tay kèm bịt miệng bằng một miếng vải lớn rồi vứt lên giường trước còn cái tên họ Kim kia vẫn đang ở bên ngoài đang dỗ ngọt các tiểu thiếp của hắn để hắn còn về phòng hưởng thụ tiểu mỹ nhân.

Tuế Tuế trong phòng dãy giụa mãi mới làm vỡ được cái chén rồi cầm mảnh vỡ đang định cắt dây thừng buộc ở chân thì tên họ Kim kia đẩy cửa bước vào rồi đỏng cửa lại.

Tuế Tuế có chút sợ nhảy lùi về phía sau nhưng lại là đường cụt. Cô ngồi xuống giường cố gắng nghĩ cách thoát thân.

Tên kia mặt tà *** xoa xoa hai tay vào nhau nhìn Tuế Tuế chằm chằm với ánh mắt thèm khát.

" Tiểu mỹ nhân nào lại đây để ta thương. Nếu tối nay nàng hầu hạ tốt làm ta hài lòng ta sẽ nạp nàng làm tiểu thiếp thứ mười của ta. "

Tuế Tuế phỉ nước miếng xuống sàn " Tên khốn ngươi đừng có mơ mà chạm vào người của ta. "

Đằng sau tay vẫn đang cố gắng dùng mảnh chén vỡ khi nãy cứa dây trói.

Hắn càng lúc càng gần tay Tuế Tuế càng lúc càng dùng hết sức cứa mạnh.

Hắn đến gần đè Tuế Tuế xuống cười gian xảo xuỵt xoạt chuẩn bị xơ tái con mồi.

Phía trên mái gác phòng có hai kẻ đang ngồi bên trên quan sát. Một kẻ lòng sốt ruột còn một kẻ cười thầm. Mị Lục định xông xuống nhưng lại bị Tiêu Thiên Huyền giữ tay lại nhìn Mị Lục chằm chằm cười " Sốt ruột rồi sao? "

Mị Lục ngồi hẳn hoi người " Sốt ruột gì chứ. Chỉ là thấy tên kia ức hiếp dân nữ nên muốn hành hiệp trượng nghĩa. "

Tiêu Thiên Huyền lại càng nhìn hắn bằng ánh mắt làm Mị Lục cảm thấy chột dạ " Thật sự hành hiên trượng nghĩa hay nhìn thấy người trong lòng. "

Mị Lục khó chịu ra mặt " Huynh..."

Chưa nói xong bên dưới liền có tiếng hét của Tuế Tuế làm hai người nhìn xuống.

Tên kia cúi gần xuống cổ Tuế Tuế hai tay cũng không rảnh mà kéo thắt lưng ra. Vừa hay dây trói đứt Tuế Tuế dùng sức đẩy hắn ra rồi bật dậy một tay vơ lấy bình sứ để bên cạnh một tay kia cúi xuống cởi dây trói chân, mặt vẫn nhìn lên chú ý né lúc hắn nhào vào.



Cởi được dây trói chân ra dễ đi lại hơn hẳn nhưng chưa kịp chạy thì cơ thể bắt đầu cảm thấy khó chịu khụy xuống.

Tên kia tiến gần nói rất đắc ý

 " Ngươi vùng vẫy nữa đi càng vùng vẫy ta càng hưng phấn. À quên nói cho ngươi biết ta đã cho ngươi uống nhuyễn cốt tán rồi thì sao vùng vẫy được nữa. Ngươi ngoan ngoãn hầu hạ ta ta còn nhẹ chút nếu không hôm nay ta chơi chết ngươi. "

Tuế Tuế dùng hết sức đứng dậy

" Tiền khốn bà đây có chết cũng không để ngươi chạm vào. "

Càng lúc càng yếu Tuế Tuế kiệt sức lùi lại. Hắn tóm được tay liền lôi lại đẩy lên giường " Tiểu mỹ nhân đêm nay sẽ thuộc về ta. "

Hắn giữ chặt tay Tuế Tuế phía trên bằng một tay đang chuẩn bị hành sự. Mị Lục từ phía trên định lao xuống cho hắn một xiên nhưng chưa kịp xuống thì từ bên ngoài lao đến một tiếng động.

" Rầm "

Cánh cửa bị Mạc Âm và Lưu Sương đạp mạnh quá bay thẳng vào người tên họ Kim kia làm hắn gục xuống người Tuế Tuế. Mạc Âm nhanh chóng chạy đến đạp hắn bay đập người vào thành giường.

Mị Lục nhảy xuống cởi áo ngoài khoác lên người Tuế Tuế bế bồng lên. Mạc Âm nắm lấy cổ áo hắn đấm liên tục vào mặt hắn. Vừa đánh vừa mắng chửi " Tên khốn nạn biến thái này dám đụng đến người của bà đây bà đánh cho ngươi đến cha mẹ không nhận ra. Đồ khốn nạn. "

Mọi người đứng bên cạnh mà há hốc mồm. Nhìn mặt hiền dịu vậy mà lúc này như muốn ăn thịt hắn luôn vậy. Mị Lục bế Tuế Tuế rời đi trước.

Đánh mặt rồi đánh bụng hắn cho đến khi mệt thì nhấc hắn đứng dậy " Hôm nay bà đây phải phá hủy hung khí gây án "

Nhẹ nhàng một tiếng " Bốp " vang lên. Xử lý xong Mạc Âm phủi tay đứng dậy quay đi.

Lưu Sương lắc đầu hâm mộ

" Wao! Thật bất ngờ nha, nhìn mảnh khảnh mà cũng khoẻ dữ. "

Tên họ Kim kia ôm quả trứng nằm lăn lóc dưới đất. Lưu Sương khoác vai Mạc Âm rời đi.

Đi được nửa đường Lưu Sương hỏi với một giọng không quá lớn cũng không quá nhỏ " Tiểu Ân, có con chuột đi theo muội có cần xử lý không để ta giúp muội. "



Mạc Âm lắc đầu thở dài " Không cần đâu. Huynh theo ta suốt dọc đường rồi không thấy mệt ư ? "

Tiêu Thiên Huyền biết bản thân đã bị lộ nên đi đến trước mặt Mạc Âm lắc đầu " Không mệt. "

" Huynh thật cứng đầu mà " Mạc Âm bực bội nhìn Tiêu Thiên Huyền.

Lưu Sương nhìn Tiêu Thiên Huyền một lượt suy xét từ trên xuống rồi hỏi Mạc Âm " Tiểu Ân muội hiện đang ở chỗ nào ? "

Nhắc đến chuyện này mới nhớ Mạc Âm mải đến cứu người còn chưa nghĩ tới đêm nay ngủ chỗ nào. Nghe Lưu Sương hỏi thì ngượng ngùng " Muội vội đến đây nên chưa kịp thuê phòng chắc tối nay tạm chú trên gác mái nhà người ta cũng được. "

Lưu Sương thở dài " Chi bằng đến chỗ tỷ tỷ ở chơi mấy hôm. "

Mạc Âm chưa kịp nói gì Tiêu Thiên Huyền bước lên phía trước chắn người Mạc Âm " Không cần ngươi quản, nàng ấy tối nay đến chỗ ta. "

Lương Thán bước lên trước chắn cho Lưu Sương " Ngươi bất kính với chủ nhân ngươi là người sau nàng ta cỏ mọc xanh mộ. "

Lưu Sương và Mạc Âm phải dùng lực để kéo hai tên kia dịch sang một bên đồng thanh nói " Chuyện của phụ nữ chúng ta hai ngươi nhảy vào làm gì "

Lưu Sương đứng trước Tiêu Thiên Huyền " Là chuyện của muội ấy thì ta cứ quản. Ngươi chưa nghe nam nữ thụ thụ bất thân sao? "

Mạc Âm lại đứng trước Lương Thán " Ngươi đừng có mở miệng ra là lại người tiếp theo cỏ mọc xanh mộ được không, con người vô tri ngươi không còn từ nào để nói nữa hả. Bực ghê. "

Hai người nói xong đổi về chỗ cũ Mạc Âm hỏi Tiêu Thiên Huyền

" Người của huynh giấu Tuế Tuế đi đâu rồi ? "

Tiêu Thiên Huyền nhún vai " Chắc đã đưa về quán trọ nghỉ ngơi rồi. "

Mạc Âm vẫn lo lắng muốn đi tìm nhưng bị Tiêu Thiên Huyền kéo tay lại " Đừng làm phiền hai bọn họ. "

Lương Thán nói thì thầm gì đó vào tai Lưu Sương. Lưu Sương gật đầu chào Mạc Âm " Tỷ tỷ có việc bận rồi nên đi trước nhé. Nếu có việc cần ta giúp thì đến Sương Lâu tìm ta. "

Mạc Âm vẫy tay chào Lưu Sương luyến tiếc rời đi. * Hầy! Nhan sắc này đúng là làm cho người luyến tiếc mà. *