Vương Phi Bỏ Trốn

Chương 2: Linh hồn.




Sau khi tốn một chút công phu của 2 hổ 9 trâu cô đã mở mắt thành công và cô hết sức ngạc nhiên trước những gì mà mình thấy.

Ngồi trước mặt cô là một cô nương khoảng mười lăm, mười sáu tuổi nhưng cách ăn mặc không giống kiểu của thế kỉ 21 nha, đồ cô nương ấy mặc là là loại tơ tằm nhưng may theo kiểu như những nhân vật xuyên không mà cô đọc.

Nhìn đến đây bỗng cô bật cười, ban ngày cô ước mơ được xuyên không đến nổi cả khi mơ a cũng thấy mình xuyên không nha nhưng nếu lỡ là mơ rồi thì xem như tham quan cũng coi như không tệ nhỉ!!

Nhìn xuyên qua cửa sổ làm bằng trúc cô thấy phong cảnh nơi đây rất đẹp nha một bên là vườn hoa anh đào đang thời lì trổ hoa còn một bên là núi non hữu tình ở giữa là con thác ung dung hiên ngang đổ xuống.

-Lung Linh muội tỉnh rồi à muội làm tỉ lo muốn chết!

What chẳng lẽ đây không phải là mơ sao? khoan đã cô cần kiểm nghiệm nga, cô lấy một tay của mình tự đưa lên mặt mà nhéo. Why thật sự là rất đau nha không phải là mơ thật sao??? Vậy là cô đã xuyên không rồi hả nhưng nơi này là đâu, thuộc triều đại nào và còn rất nhiều câu hỏi xoay quanh đầu cô nha.

Bây giờ muốn biết câu trả lời cô đành phải bắt chước giống các nhân vật trong truyện xuyên không mà cô hay thường đọc thôi.

- Đầu ta đau quá ở đây là nơi nào vậy?

- Muội đau đấu sao? chẳng lẽ muội chẳng nhớ gì sao?

- Cô là ai vậy?

-Ta là tỉ tỉ của muội nè thật sự muội không nhớ gì sao? nơi này là Long Minh quốc triều đại thứ 2...

Sau khi nghe xong cô cũng nắm được 1 số thông tin kha khá, tóm gọn lại như sau: thân xác cô đang chiếm giữ tên là Tuyết Lung Linh còn tỉ tỉ của cô là Tuyết Như Hoa. Gia tộc họ Tuyết vốn buôn bán tơ tằm và đồ sứ nhưng bị người khác hãm hại nên gia sản cũng không còn lại bao nhiêu.

Phụ thân cô từ nhỏ thân đã ốm yếu nên gánh vác được mười mấy năm đã gọi là kỳ tích lắm rồi. Còn về phần cô là do lo lắng quá mức nên ngã bệnh rồi hôn mê.

- Lung Linh con đã tỉnh rồi sao?

đứng trước giường cô là môt người đàn ông khoảng 30 tuổi cả người gầy mọp nước da vàng chạch cả người run run như sắp đổ về phía trước. Nếu như cô đoán không lầm đây là phụ thân của cô nha.

- Dạ con đã tỉnh.

- Tỉnh thì tốt rồi, tỉnh thì tốt rồi!!!

- Phụ thân trong người không khỏe sao còn sang đây làm gì để con chăm sóc muội ấy được rồi !

- ừ khổ cho con rồi vậy ta về phòng đây.

-dạ

-muội nghỉ ngơi tí đi tỉ đi sắc thuốc cho muội

-được

Thế là bây giờ cô đã biết tình hình hiên tại rồi nhưng điều cô lo lắng là sau khi ba mẹ cô biết tin sẽ như thế nào nữa cô không muốn nghĩ đến những điều đó nữa. nếu sự việc đã như vậy cô sẽ sống tốt ở đây, phụng dưỡng cha mẹ của cái thân xác này coi như cô thông qua họ để cảm ơn cha mẹ cô đi, cô chỉ mong họ không quá đau buồn trước sự ra đi đột ngột của cô, điều bây giờ cô cần làm là giúp cho Tuyết gia thoát khỏi nguy khốn lần này và khiến cho những kẻ đã hãm hại Tuyết gia phải chịu trừng trị đích đáng. suy nghĩ miên mang nãy giờ cô cũng chưa ngắm xem thân xác này tròn méo ra sao nữa.

nhìn ngôi nhà cô đoán gia đình này thuộc tầng lớp giàu có nên kiếm một vật hơi khó đấy, nhưng loay hoay một hồi cô cũng tìm được một chiếc gương đồng để ngắm ngía bản thân a!

Oa gương mặt của thân xác này rất đẹp nha tuy cô không phải sắc nữ nhưng cô cũng phải chảy nước miếng đấy, thân xác này có khuôn mặt trái xoan mày hình lá liễu, đôi mắt to tròn lung linh như hiểu được lòng người, haiz cô sẽ mệt chết để xử lí hoa đào mà khuôn mặt này gây nên nha, đẹp cũng là một cái tội đấy, cô sở hữu khuôn mặt của thiên thần nhưng sở hữu thân hình của yêu tinh 3 vòng đo chuẩn không cần chỉnh nếu như không lầm vòng 1 của cô là cup D nha, rất thuận mắt.

-sao muội không nằm xuống nghỉ ngơi đi mà đứng dậy làm gì?

-muội không sao, các cửa hàng của phụ thân sao rồi tỉ?

sau khi nghe sơ lược một chút cô đã tóm được tình hình hiện tại rồi và trong đầu cô cũng đã có kế hoạch cải tạo lại từ đâu rồi. Dù sao cô cũng rất có kinh nghiệm trong mấy vụ làm ăn như thế này nha.